QUANG ÂM CHI NGOẠI

"Lần sau các ngươi ra ngoài điên cuồng, thật ra có thể cân nhắc gọi thêm ta

một chút, đội trưởng nè, ngươi nói có đúng hay không, có ta đi cùng thì tối thiểu

khi ngươi thiếu đi một nửa thân thể còn có người cõng trên lưng mang về nha."

Trương Tam mở miệng nói nhẹ nhàng.

Đội trưởng cắn một miếng vào quả táo, cười tủm tỉm vỗ vỗ bờ vai Trương

Tam.

"Tiểu tam không nên ghen tị nha, ca ca vẫn quan tâm ngươi!"

Nói xong đội trưởng nhìn Hứa Thanh, phát hiện Hứa Thanh ngồi ở chỗ kia

không tập trung, giống như đang suy tư điều gì đó, vì vậy lập tức hiếu kỳ.

"Tiểu nhị, ngươi đang làm gì thế?"

Hứa Thanh ngẩng đầu liếc mắt quét qua đội trưởng, vừa nhìn về phía

Trương Tam cũng đang tò mò nhìn mình, bình tĩnh mở miệng.

"Nhị Ngưu, ta đang muốn cải tiến một chút độc dược, khiến cho nó có thể

sinh ra uy hiếp đối với tu sĩ Kim Đan."

Hứa Thanh đã suy nghĩ thật lâu về vấn đề này, trên thực tế trong khoảng

thời gian này hắn đều đang cân nhắc suy nghĩ về vấn đề này, về phần phương

hướng thì là những con sâu nhỏ màu đen mà hắn thu hoạch được kia.

Mặc dù sau khi chiến cùng thiếu nữ mặc hắc y thì những con sâu nhỏ màu

đen này đã tiêu hao hơn phân nửa, nhưng sau khi thu thập những con còn lại,

hắn cảm thấy sử dụng như vậy thì uy lực quá yếu.

Thậm chí hắn còn mơ hồ cảm thấy mình không có hoàn toàn phát huy ra

tiềm lực của con sâu nhỏ này, dẫu sao đây là thứ mà cường giả Kim Đan ra tay

tạo thành, không có đạo lý sau khi rơi vào tay mình dùng lại hạ thấp uy lực

không ít, ngay cả một tu sĩ ba đoàn mệnh hỏa cũng không thể lập tức trấn áp.

Trương Tam nghe vậy liền hít vào một hơi, gã cảm thấy bây giờ Hứa Thanh

đã không giống trước kia, lúc này lại suy nghĩ làm như thế nào để tạo ra độc có

thể đối phó Kim Đan, gã theo bản năng xê dịch xa xa, rời xa Hứa Thanh một

chút.

Đội trưởng cũng mở to mắt, đột nhiên y cảm giác được những lời này khiến

cho Hứa Thanh bỗng trở nên vô cùng tuấn tú, có loại cảm giác trong lúc bất

động thanh sắc liền trổ ra hết tài năng vì vậy đáy lòng lặng lẽ nhớ kỹ, tiếp đó

liền ho khan một tiếng, lấy ra một khỏa đan dược… mang theo đề phòng nuốt

vào.

"Cái này ngươi phải từ từ nghiên cứu, ta nói về chính sự trước, lần này ta

thân là Ti trưởng Tình Báo ti, Hứa Thanh thân là Ti trưởng Bộ Hung ti, hai cái

ngành này trước kia không hề hợp nhau nhưng hiện tại chúng ta lại là người một

nhà."

"Ta có một kế hoạch, nếu như hai ti này đã thuộc về sự quản lý của chúng

ta, như vậy chúng ta cũng nên làm ra chút công trạng, tranh thủ trước khi chiến

tranh kết thúc, dựa vào hai ti này nắm giữ toàn bộ ngọn núi thứ bảy, thử thoáng

qua một chút uy nghiêm của Phong chủ."

"Như vậy sau khi kết thúc chiến tranh, cho dù lão đầu tử và những người

khác trở về, trong khoảng thời gian ngắn cũng không có biện pháp, hai ta đã

thành tu sĩ nắm thực quyền, như vậy cũng tiện hơn cho chúng ta làm đại sự sau

này."

Chân mày Hứa Thanh hơi nhíu lại.

"Đội trưởng, dạo gần đây ta muốn bế quan một chút, chuyên tâm nghiên cứu

chất độc này."

"Nghiên cứu độc, vậy rất cần tiền đúng không?" Đội trưởng nhìn Hứa

Thanh.

"Trước mắt ta vẫn còn đủ." Hứa Thanh lắc đầu.

"Cần phải có người đến làm thí nghiệm cho ngươi đúng chứ? Ngươi cũng

cần tìm một số người để thử độc đúng hay không?" Đội trưởng không bỏ qua,

vừa ăn táo vừa mở miệng.

"Trước mắt cũng đủ." Hứa Thanh lắc đầu.

Đội trường có chút nản lòng, đột nhiên y cảm giác được Hứa Thanh đúng là

không dễ gạt gẫm, không giống như lúc vừa tới tông môn, y muốn lừa dối hắn

kiểu gì liền cứ thế lừa dối, hơi ngoắc ngoắc ngón tay là Hứa Thanh sẽ phải ra

sức cho mình.

Vì vậy đáy lòng nhanh chóng chuyển động, các loại ý niệm trong đầu hiện

ra, cân nhắc như thế nào kéo Hứa Thanh cùng đi vào, bỗng nhiên ánh mắt Hứa

Thanh sáng lên, hắn nghĩ tới một điểm mấu chốt luyện chế đám tiểu hắc trùng,

vì vậy lập tức đứng dậy.

"Đội trưởng, Trương Tam sư huynh, ta cáo từ trước, sau này có thời gian lại

tụ họp."

Hứa Thanh chắp tay nói xong thì thân thể nhoáng một cái, lao thẳng đến

Pháp Thuyền của mình, sau khi vào trong khoang thuyền liền lập tức mở ra lớp

phòng hộ rồi khoanh chân ngồi xuống, lấy ra rất nhiều dược thảo và cái chai

chứa đám tiểu hắc trùng kia, bắt đầu dựa theo ý nghĩ của mình để điều phối.

Đồng thời Trương Tam và đội trưởng bên ngoài Pháp Thuyền nhìn nhau một

cái.

"Đội trưởng, chúng ta có nên rời khỏi nơi này hay không, ta nghĩ rằng ở nơi

này có chút không an toàn..." Trương Tam do dự.

"Sợ cái quái gì, ta..." Lời đội trưởng vừa nói đến đây thì bên trong Pháp

Thuyền của Hứa Thanh bỗng nhiên truyền ra một tiếng nổ vang, một mảnh khói

độc tản ra từ bên trong, cũng may có màn phòng hộ ngăn trở cho nên đám khói

độc này mới không có tản ra ngoài.

Đội trưởng trầm mặc mấy cái hô hấp, sau đó liền đứng lên cười ha ha.

"Trương Tam, đi đi đi, rất lâu ta không tới Vận Chuyển ti chơi rồi, chúng ta

đi qua bên chỗ ngươi tiếp tục uống."

Trương Tam cũng lập tức đứng dậy, hai người nhanh chóng phi hành rời

khỏi nơi đây.

...

Chư

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi