Bên trong tin tức gửi đến còn có tài liệu của vị thiên kiêu Tư Mã Lăng của
Liệp Dị Môn mà Bộ Hung ti đã sửa sang thu thập lại, tất cả đều gửi qua cho
Hứa Thanh.
Hứa Thanh thần sắc bình tĩnh, nhìn lướt qua thông tin về người này.
"Tư Mã Lăng, thiên kiêu đương đại của Liệp Dị Môn, tu vi Trúc Cơ đại viên
mãn, bốn đoàn mệnh hỏa, trong cơ thể không có mệnh đăng, chưa từng nắm giữ
công pháp Hoàng cấp, công pháp sở tu là Phong U Dị Lục."
"Người này tính cách tàn bạo, trong cơ thể phong ấn rất nhiều quỷ dị, thực
lực cường hãn, lúc thách thức ngọn núi thứ ba đã ra tay đánh trọng thương ba vị
điện hạ của ngọn núi thứ ba, lúc ra tay rất là ác độc, mấy ngày trước còn đánh
một trận không phân thắng thua cùng Đại điện hạ của ngọn núi thứ ba, cũng đã
ước định tái chiến lại, thời gian là sáng sớm ngày mai."
"Dựa theo điều tra, người này chính một trong những khách hàng lớn mà Dạ
Cưu muốn giao dịch ở trong Thất Huyết Đồng lần này."
"Đại nhân, việc này xử lý như thế nào?"
Tia sáng trong mắt Hứa Thanh nội liễm, nhàn nhạt truyền âm.
"Bắt quy án, nếu như gặp phải chống cự, bắt hết, không quản sinh tử!"
"Tuân theo pháp chỉ!"
Theo Hứa Thanh ra lệnh, toàn bộ Bộ Hung ti Thất Huyết Đồng ngọn núi thứ
bảy nhao nhao xuất động, mấy nghìn đệ tử Bộ Hung ti ở trong bóng đêm phi
thẳng đến bến cảng số 79.
Còn có Ti trưởng hai ti trực tiếp tự dẫn theo người của riêng mình, hai người
này theo thứ tự là Bộ Hung ti ngọn núi thứ nhất cùng với Bộ Hung ti ngọn núi
thứ ba, hiển nhiên là Ti trưởng Bộ Hung ti ngọn núi thứ ba và ngọn núi thứ nhất
rất bất mãn đối với vị thiên kiêu kia của Liệp Dị Môn.
Mà sau khi Hứa Thanh hạ lệnh thì hắn cũng đứng dậy đi ra khỏi khoang
thuyền, thu hồi Pháp Chu đạp không bay lên rồi phi thẳng đến bến cảng số 79.
Lúc này trăng sáng đã nhô lên cao, mặc dù bầu trời đen nhánh, nhưng dưới
ánh trăng tung bay thì quang cảnh bên trong bên cảnh số 79 coi như là sáng
ngời, lúc này có một chiếc thuyền cực lớn đậu ở một chỗ cập bến bên cạnh bờ.
Chiếc thuyền này lớn tới ngàn trượng, đặt trong bóng đêm giống như một
con quái vật khổng lồ vậy, bên trong đang có từng cỗ xe ngựa được vận chuyển
đưa lên bên trong chiếc thuyền này.
Mà ở bên cạnh bờ, có thể nhìn thấy một người thanh niên mặc hoa phục
đang chắp tay sau lưng đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía con
thuyền.
Thanh niên này ước chừng bộ dạng 27-28 tuổi, đôi mắt như sao sáng và toàn
thân tản mát ra một loại khí tức quỷ dị, thậm chí dị chất ở khu vực chung quanh
người này cũng rõ ràng nồng đậm hơn so với bên ngoài.
Nhất là đôi mắt của gã không phải cùng là một loại màu sắc, mắt trái màu
đỏ và mắt phải lại có màu xanh thẳm.
Hai con ngươi lại có màu sắc bất đồng, khiến cho người này thoạt nhìn
không hề tầm thường, nhất là nếu cẩn thận nhìn thì có thể thấy bên trong hai
con mắt của người này tựa như tồn tại hai tòa địa ngục vậy, bên trong có từng
luồng hỏa diễm màu đỏ cùng màu lam đang rừng rực thiêu đốt.
Trong ngọn lửa thình lình tồn tại rất nhiều quỷ dị và sương mù đang bị đốt
cháy trong biển lửa, kêu gào thê lương không tiếng.
Dùng tai thường không nghe được âm thanh này, nhưng nếu như tới gần
người này thì tâm thần nhất định sẽ bị ảnh hướng đến, lâm vào bên trong vô số
âm thanh gào hét bén nhọn đó.
Mà thái độ của người thanh niên này rõ ràng vô cùng lãnh ngạo, gã đứng ở
nơi đó mà ngay cả mặt cũng không thèm che lấp, hình như căn bản cũng không
sợ bị người khác nhìn thấy, mà coi như là bị nhìn thấy thì gã cũng tự tin là mình
sẽ không sao cả.
Người này …chính là Tư Mã Lăng, thiên kiêu của Liệp Dị Môn.
Đứng phía trước gã còn có hơn mười hắc y nhân, những hắc y nhân này đều
là thành viên của Dạ Cưu, tu vi từng người đều không tầm thường, nhưng rõ
ràng đều vô cùng cảnh giác nên thường xuyên quan sát khắp nơi, đồng thời
cũng không ngừng thúc giục những cỗ xe ngựa vận chuyển nhanh hơn.
Mặt khác ở trên một chỗ kiến trúc xa xa còn có một lão giả mặc hoa phục,
lão giả này đứng thẳng cùng ánh trăng ngóng nhìn về nơi đây, trên thân tản ra
chấn động tu vi của Kim Đan.
Trong mắt của lão chỉ có một người Tư Mã Lăng, về phần những người
khác lão không thèm để ý, lão ấy chính là người vệ đạo lần đi đến Thất Huyết
Đồng này cùng Tư Mã Lăng.
Lúc này gió đêm thổi tới, thổi bay những sợi tóc của Tư Mã Lăng lên, gã
vòng tay ra sau lưng cầm một chuỗi hạt châu màu đen, lúc này trên thần sắc
mang theo một tia bất mãn, không ngừng xoay chuyển hạt châu.
"Chỉ có một xíu thế này, lần này hàng Dạ Cưu các ngươi đưa tới không khỏi
quá ít."
"Tư Mã điện hạ, việc này chúng ta cũng không có biện pháp, các ngươi đưa
ra yêu cầu giao dịch ở trong Thất Huyết Đồng, mà Thất Huyết Đồng lại tràn đầy
ác ý đối với Dạ Cưu chúng ta, mấy năm trước chúng ta còn phải chịu trấn áp
cực kỳ tàn bạo."
"Trên thực tế thì lần này chúng ta đã đưa tới nhiều hàng hơn nữa, nhưng chí
ít có ba thành trong đó đều đã bị Thất Huyết Đồng điều tra ra, Bộ Hung ti của
Thất Huyết Đồng rất là khó chơi."
Một vị trong mười hắc y nhân đứng phía trước Tư Mã Lăng cười khổ mở
miệng.
"Bộ Hung ti?" Tư Mã Lăng hừ lạnh một tiếng, đáy lòng có chút không vui,
thân là thiên kiêu Liệp Dị Môn, thân là tu sĩ của đại lục Vọng Cổ, bản thân gã
rất chướng mắt Thất Huyết Đồng trong địa phương nhỏ này, nhất là sau khi gã
liên tục thách thức điện hạ của ngọn núi thứ ba, gã cảm thấy những người này
đều rất yếu.
Về phần Bộ Hung ti, trong khoảng thời gian này gã cũng đã được nghe nói
đến, cũng biết được trong mấy ngày gần đây cái ti này đang hoạt động rất mạnh,
mục tiêu là truy bắt Dạ Cưu, việc này cũng khiến cho đáy lòng của gã vô cùng
phản cảm.
"Tư Mã điện hạ, ta khuyên ngài...tốt nhất cũng nên che lấp một chút, Bộ
Hung ti của Thất Huyết Đồng …nhất là Bộ Hung ti ngọn núi thứ bảy, từ khi đổi
Ti trưởng mới là Hứa Thanh thì phong cách hành sự vô cùng máu tanh, vả lại
còn cả gan làm loạn...."
"Hứa Thanh? Một tiểu nhân vật mà thôi, không cần như thế, nếu bọn họ
không tới thì cũng thôi, nếu như thật sự dám đến thì ngược lại ta muốn nhìn,
xem một đám đệ tử phân tông có phản trời được không, dám không có quy củ
tới phá hư chuyện của chủ tông. Mà cái tên Hứa gì gì Thanh đó cũng không
phải là điện hạ của ngọn núi thứ bảy, coi như là Hoàng Nhất Khôn của chủ tông
Huyền U tông bọn họ, cũng không dám nhúng tay vào chuyện của ta!"
Tư Mã Lăng nhàn nhạt mở miệng.
Hắc y nhân trước mặt chần chờ một chút, vừa muốn tiếp tục nói chuyện,
nhưng vào lúc này từ xa xa đột nhiên truyền tới âm thanh gió rít, còn có một
đạo tín hiệu phóng thẳng lên trời rồi trực tiếp nổ tung giữa không trung, hóa
thành một chữ Hung cực lớn!
Cùng lúc đó từng đạo thân ảnh từ bốn phương gào thét lao đến, còn có một
âm thanh âm lãnh vang vọng bát phương.
"Bộ Hung ti phụng mệnh, bắt Dạ Cưu và các người xung quanh, người
không liên quan mau lui ra!"
Sắc mặt của toàn bộ hắc y nhân nơi này lập tức đại biến và nhao nhao rút
lui, thân ảnh đệ tử Bộ Hung ti lao thẳng đến nơi đây, nhưng vào lúc này Tư Mã
Lăng cười lạnh một tiếng, bước ra một bước tiến về phía trước