QUANG ÂM CHI NGOẠI

Oanh một tiếng, mặt Tư Mã Lăng toàn là máu tươi, dưới sự va chạm của

Hứa Thanh, con quỷ dị mặt xanh nanh vàng trên người của gã cũng bị đập tới

mức phải quay trở về trong thân thể của gã, mà những sợi tóc kết nối giữa gã và

Hứa Thanh cũng đều đứt ra.

Thân thể của gã lập tức đập vào trên mặt đất, trong lòng cũng vô cùng kinh

hãi đối với sự tàn nhẫn của Hứa Thanh, nhưng trên thần sắc lại không hề biểu lộ

chút nào, trong mắt vẫn mang theo sát cơ như trước, hơi nhấc khóe miệng nhe

răng cười.

"Xem thường ngươi rồi, nhưng mà vừa rồi cũng chỉ là làm nóng người mà

thôi."

Trong lúc nói lời này Tư Mã Lăng giơ tay phải lên, chợt đặt vào mi tâm của

mình, thân thể của gã lập tức nổ vang và toàn bộ quỷ dị bên trong thế giới hai

mắt của hắn đều tan biến, theo đó toàn thân gã lập tức xuất hiện tình trạng dị

dạng, trên làn da của gã lập tức nổi lên từng gương mặt quỷ dị.

Bên trong cơ thể gã phong ấn rất nhiều quỷ dị, lúc này những quỷ dị này

đang vùng bật ra ngoài, khí tức cũng liên tục bộc phát, từ xa nhìn lại cả người

của gã như có một tòa thế giới đang bị hừng hực thiêu đốt, từ trong đó bộc phát

ra nhiệt độ cao khiến cho hư không bốn phía cũng phải vặn vẹo, nước biển bên

cạnh cũng đang sôi lên.

Thậm chí mặt đất cũng xuất hiện dấu hiệu khô nứt.

Uy áp mạnh mẽ biến thành khí thế, sau đó tạo thành phong bạo quét ngang

bốn phương, khiến cho thần sắc của toàn bộ thành viên Dạ Cưu cùng đệ tử Bộ

Hung ti chung quanh lập tức biến hóa, từng người phun máu tươi ra và đồng

loạt rút lui, thần sắc đều vô cùng hoảng sợ.

Lúc trước Tư Mã Lăng bước ra một bước, chỉ là trấn áp trên thanh thế, mà

giờ khắc này là toàn lực ra tay cho nên chấn động khiến mọi người chẳng những

phải rút lui, tâm thần cũng đều vang lên từng tiếng tiếng nổ vang, thân hồn

giống như cũng bị thiêu cháy.

Tất cả đều bị trọng thương.

Một màn này khiến cho tâm thần nhiều người dấy lên sóng lớn, nhất là Ti

trưởng Bộ Hung ti ngọn núi thứ nhất cùng ngọn núi thứ ba, thân là tu sĩ hai

đoàn mệnh hỏa nên cảm giác lúc này của bọn họ càng thêm rõ ràng, bọn họ phát

hiện mệnh hỏa bên trong thân thể của mình trong một cái chớp mắt, thế mà rõ

ràng cũng xuất hiện dấu hiệu bị cưỡng ép dập tắt.

Mặc dù bọn họ biết rõ từ trước là Tư Mã Lăng này rất mạnh, nhưng lúc này

tâm thần của bọn họ vẫn bị chấn động vô cùng kịch liệt.

Duy chỉ có Hứa Thanh thần sắc vẫn như thường, hắn lạnh lùng nhìn Tư Mã

Lăng đang cuồng bạo, ánh mắt bình tĩnh như nước.

"Ta chán ghét ánh mắt của ngươi!" Lúc này toàn thân Tư Mã Lăng vô cùng

dữ tợn, cả người giống như là một con lệ quỷ vậy, đang muốn lao ra.

Nhưng vào lúc này thần sắc của gã bỗng nhiên cuồng biến, thân thể run lên

một cái, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy toàn thân cao thấp của gã xuất

hiện từng dấu vết màu đen, một cỗ đau nhức kịch liệt trước đó chưa từng có

mãnh liệt hiện từ trong cơ thể của gã.

Đó là tiểu hắc trùng!

Ngay một khắc Hứa Thanh xuất thủ, vô số tiểu hắc trung đã tràn ngập khắp

bốn phía để tìm kiếm tất cả cơ hội chui vào trong cơ thể của Tư Mã Lăng, cuối

cùng vào lúc Hứa Thanh chiếm tiên cơ ra tay cùng với đuổi giết, rốt cuộc chúng

nó đã tìm được thời cơ, không một tiếng động chui vào trong cơ thể của Tư Mã

Lăng.

Mà trong một cái chớp mắt khi bọn chúng nhập thể, chúng liền bắt đầu điên

cuồng cắn xé nội tạng Tư Mã Lăng, đồng thời tản mát ra rất nhiều dị chất cùng

với những chất kịch độc.

Phải biết rằng tên dị tộc nhập vào tộc trưởng Hải Tinh tộc lúc trước sau khi

trúng loại độc này cũng đều phải biến sắc, cho nên lại càng không cần phải nói

tới Tư Mã Lăng ở đây rồi, tâm thần của gã vô cùng hoảng sợ, đồng thời những

gương mặt quỷ dị vừa mới hiện ra bên ngoài thân thể của gã cũng đồng loạt

biến sắc, từng gương mặt phát ra âm thanh gào thét bén nhọn, đồng thời còn có

một chút tựa như đã lấy được lực lượng tái sinh, thế mà lại muốn lao ra khỏi

thân thể kia.

Một màn này khiến cho đáy lòng Tư Mã Lăng lập tức chấn động mãnh liệt,

gã biết rõ nguyên nhân của việc này, đó là bởi vì trong cơ thể của gã đột nhiên

xuất hiện rất nhiều dị chất, khiến cho quỷ dị mà gã phong ấn xuất hiện dấu hiệu

không thể khống chế được.

Còn có độc tố bộc phát khiến cho gã xuất hiện dấu hiệu choáng váng đầu óc

và hoa mắt, thân thể đang nhanh chóng suy yếu, gã lập tức kêu lên một tiếng

thảm thiết phun ra một ngụm máu tươi trong miệng, trong mắt lần đầu lộ ra vẻ

hoảng sợ và thân thể cấp tốc rút lui…vậy mà lại muốn chạy trốn.

Hứa Thanh đợi đúng là giờ khắc này, hắn không chút do dự một bước đuổi

theo, tay phải giơ lên và khí thế toàn thân lập tức bộc phát, phía sau hình thành

biển lửa ngập trời, mắt thấy sẽ trấn áp tới Tư Mã Lăng.

"Cứu ta!!" Giọng nói của Tư Mã Lăng mang theo sự hoảng sợ, vừa lui về

một bên vừa điên cuồng hét lên, lúc này thành viên Dạ Cưu cùng với đội viên

Bộ Hung ti ở bốn phía cũng đều nhao nhao hoảng sợ trong lòng, ánh mắt nhìn

Hứa Thanh cũng mang theo sự kinh ngạc.

Bọn họ biết là Hứa Thanh rất mạnh, cũng đoán được Hứa Thanh dám bỏ

qua Tư Mã Lăng mà hạ lệnh bắt, nhất định là có chỗ dựa, nhưng điều bọn họ

không ngờ tới, chính là Hứa Thanh vậy mà có thể cường đại đến mức có thể dễ

dàng trấn áp được thiên kiêu trình độ bốn đoàn mệnh hỏa của đại lục Vọng Cổ.

Nên biết rằng trong khoảng thời gian gần đây, mấy tên thiên kiêu của Liên

Minh Bảy Tông này hầu như đã thách thức hết tất cả điện hạ của các ngọn núi,

thanh thế đã đạt đến đỉnh phong áp chế toàn bộ đệ tử Thất Huyết Đồng, khiến

mọi người cảm thấy không thể ngốc đầu lên được, đồng thời cũng không thể

không thừa nhận rằng thực lực của bọn họ cực kỳ đáng sợ.

Nhưng hôm nay...tất cả mọi thứ, hình như đã cải biến.

Mà đúng lúc này theo tiếng cầu cứu của Tư Mã Lăng, theo Hứa Thanh ra

tay thì từ đằng xa lập tức truyền đến một tiếng hừ lạnh, tiếng hừ vang vọng bốn

phương dấy lên từng trận uy áp, khiến cho trái tim tất cả mọi người không nhịn

được mà run lên.

"Thật to gan!"

Theo giọng nói này truyền ra, người vệ đạo của Tư Mã Lăng từ xa xa thủy

chung chú ý tới trận chiến này bắt đầu đứng lên từ trên nóc nhà, sắc mặt âm

lãnh liếc mắt nhìn Hứa Thanh thật sâu, bước một bước muốn đi tới.

"Thằng nhãi ranh nhà ngươi, phải bị trấn áp."

Hứa Thanh chợt quay đầu, hắn đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của người

đó, lúc này hắn lập tức giơ tay phải lên chỉ một ngón tay tới bầu trời, nói ra câu

nói đầu tiên từ lúc giao chiến tới giờ.

"Bộ Hung ti tiếp nhận mệnh lệnh của Lục gia, truy bắt Dạ Cưu, ở ngay đây

đã bắt được tang chứng vật chứng, căn cứ điều lệ thứ chín của Thất Huyết Đồng

và điều lệ thứ ba của Bộ Hung ti, vào lúc chấp pháp thì tất cả người quấy nhiễu

cũng đều phạm vào và phải bị xử lý, mời đại trận của tông môn trấn áp tu sĩ

quấy nhiễu người chấp pháp!"

Người của Liên Minh Bảy Tông đến, đích xác là có đủ quyền hạn trận pháp

cực cao, nhưng... Dù cao hơn nữa, nơi đây cũng là Thất Huyết Đồng, quyền

hạn dù cao cũng không thể cao hơn quy tắc của Thất Huyết Đồng.

Lúc trước bọn họ bỏ qua trận pháp xông vào Thất Huyết Đồng, có thể nói là

do trận pháp phán định bọn họ là người một nhà, nhưng cho dù là người một

nhà cũng không thể quấy nhiễu người chấp pháp.

Quy tắc sâm nghiêm, đây là căn bản của Thất Huyết Đồng!

Huống hồ giữa người vệ đạo cùng thiên kiêu, mặc dù tu vi cao hơn nhưng

thân phận lại khác biệt, không vào tự liệt nên tự nhiên chưa đủ quyền hạn, cho

nên nếu dùng trận pháp để trấn áp thiên kiêu bảy tông thì có lẽ sẽ có kết quả

khác, nhưng nếu để trấn áp người vệ đạo thì Hứa Thanh vẫn có nắm chắc.

Nhất là hành động của Bộ Hung ti đối với Dạ Cưu lại đã được Lục gia khâm

điểm, quyền hạn cao tới đâu thì trong trường hợp này cũng không qua được

hắn, cho nên không có hiệu quả.

Vì vậy...sau một khắc, một âm thanh không có bất kỳ cảm xúc nào lập tức

vang vọng bát phương.

"Thông qua phán định!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi