QUANG ÂM CHI NGOẠI

Bởi vì bên trong nhẫn trữ vật của Hoàng Nhất Khôn ngoại trừ mấy bình

bình lọ lọ và vài cái ngọc giản, linh phiếu chỉ có chưa tới mười vạn, pháp khí thì

một cái cũng không, về phần những vật khác làm cho Hứa Thanh chờ mong

càng là không có.

Hứa Thanh cảm thấy tùy tiện chọn một vị tu sĩ Trúc Cơ trong tông môn của

mình, thì đều có tiền hơn so với thiên kiêu Hoàng Nhất Khôn với độ nghèo khó

đến mức này.

Nhưng khi Hứa Thanh nhớ lại hai ngón tay kia, đáy lòng của hắn đã có đáp

án.

"Chẳng lẽ tên này đã đem tích góp cả đời để dùng trên năm ngón tay của

mình rồi đấy chứ..." Hứa Thanh nhớ lại lần đầu Hoàng Nhất Khôn đến đây,

nhớ lại thần sắc ngạo nghễ của gã khi giơ năm ngón tay lên.

Hắn cảm thấy tám chín phần mười là như vậy rồi.

"Cũng là kẻ đáng thương, vậy mà lại dám chủ động lộ ra bảo vật trước mặt

đội trưởng." Hứa Thanh lắc đầu, lấy ra những bình bình lọ lọ trong nhẫn trữ vật,

sau khi kiểm tra kỹ hơn một hồi thì cuối cùng trong mắt cũng lộ ra một tia vui

mừng.

Phần lớn những đan dược đều có tác dụng chữa thương, nhưng mà trong này

còn có một bình nhỏ, bên trong chứa một khối đan dược mà Hứa Thanh rất

quen thuộc, chính là loại đan dược dùng để mở pháp khiếu từng thấy ở trong

nhẫn trữ vật của Tư Mã Lăng.

Hứa Thanh không chần chờ, lập tức xuất khỏa đan này ra kiểm tra một chút,

say khi xác định nó với khỏa lúc trước tương tự như nhau liền trực tiếp ném vào

trong miệng, hắn biết loại đan dược này rất phi phàm, cũng đoán được đan dược

này hẳn là loại mà thiên kiêu dùng để thời khắc mấu chốt đột phá giới hạn.

Nhưng Hứa Thanh cảm thấy, thay vì tạm gác lại về sau thì không bằng bây

giờ ăn luôn thì tốt nhất.

Trong khoảng thời gian này hắn luôn không ngừng luyện hồn và tu hành,

cho nên đạo pháp khiếu thứ 89 cũng đã được trùng kích hơn phân nửa, vì vậy

trong nháy mắt tiếp theo ngay sau khi ăn khỏa đan dược kia, trong cơ thể của

hắn lập tức vang lên tiếng nổ, giờ phút này đạo pháp khiếu 89 lập tức mở ra,

pháp lực tràn ra lập tức chảy xuôi toàn thân Hứa Thanh.

Mà dược hiệu còn thừa rất nhiều, giờ phút này bọn chúng đang lao thẳng

oanh kích đến đạo pháp khiếu thứ 90, thân thể Hứa Thanh chấn động, hắn cảm

giác rõ ràng được đạo pháp khiếu thứ 90 kịch liệt lay động và đã bắt đầu xuất

hiện khe hở, tổng thể thì những khe hở này chiếm cứ một thành của mặt ngoài

pháp khiếu.

Rất nhanh theo dược lực bộc phát thì khe hở càng lúc càng nhiều, từ hai

thành, tới ba thành, bốn thành....

Hứa Thanh hô hấp dồn dập toàn lực trùng kích, dần dần khe hở trên đạo

pháp khiếu thứ 90 của hắn đạt đến trình độ sáu thành, mà lúc này dược hiệu

cũng không còn thừa mấy, cuối cùng miễn cưỡng đạt đến trình độ bảy thành thì

dược hiệu cũng tan biến.

Đôi mắt Hứa Thanh đỏ lên, lúc này hắn cảm nhận rõ ràng được bên trong

đạo pháp khiếu thứ 90 ẩn chứa một luồng pháp lực kinh người, cũng cảm nhận

được từ đạo pháp khiếu thứ 60, thì 29 đạo pháp khiếu còn lại đều đang tràn ra

những đốm lửa.

Những đốm lửa này không ngừng hội tụ lại, giống như muốn hình thành

đoàn mệnh hỏa thứ ba cho Hứa Thanh, nhưng bởi vì đạo pháp khiếu thứ 90 mới

chỉ mở có một nửa cho nên đoàn mệnh hỏa thứ ba mặc dù đang không ngừng

ngưng tụ, nhưng cuối cùng vẫn chưa thể nào hình thành.

Thời điểm trước đó Hứa Thanh cũng đã có chút cảm giác cấp bách trong

lòng, không phải nói bây giờ chỉ còn cách đoàn mệnh hỏa thứ ba kém có một

chút như vậy, cho nên cảm giác cấp bách của hắn lúc này lại càng mãnh liệt

hơn.

"Hôm nay nhất định phải mở ra cho ta!" Hứa Thanh hung hăng nghiến răng,

xuất ra ngọc giản truyền lệnh ra phía bên ngoài.

"Chuyển hết Dạ Cưu mà các Ti khác bắt được tới đây!"

Theo Hứa Thanh ra lệnh một tiếng, toàn bộ thành viên Bộ Hung ti lập tức

xuất động áp giải Dạ Cưu từ các Ti khác đưa vào bến cảng số 176, mà đại lao

bến cảng số 176 lúc này thật giống như đã trở thành một cái hắc động thật lớn,

toàn bộ Dạ Cưu sau khi đưa vào giống như đều bị cắn nuốt.

Cứ như vậy các Ti không ngừng đưa phạm nhân Dạ Cưu vào trong, vào

ngày hôm nay khi hoàng hôn, theo ánh nắng chiều trên bầu trời rực rỡ, trong đại

lao bến cảng số 176, Hứa Thanh đang khoanh chân ngồi ở bên trong chợt mở

mắt ra.

Ngay khi hai mắt của hắn mở ra, một đạo ánh sáng tím mãnh liệt lập tức ầm

ầm bộc phát từ trong đôi mắt của hắn ra ngoài, lúc này pháp khiếu từ đạo 61

đến đạo 90 trong cơ thể hắn lập tức giống như là một tòa bếp lò, tiếng nổ vang

ngập trời vang lên, hỏa diễm kinh thiên động địa từ trong tràn ra và không

ngừng hội tụ trong cơ thể của hắn.

Cho đến thời gian một nén nhang sau, đoàn mệnh hỏa thứ ba bỗng nhiên

hình thành trong cơ thể Hứa Thanh!

Ngay một khắc khi đoàn mệnh hỏa thứ ba xuất hiện, trong cơ thể Hứa

Thanh tựa như có tiếng thiên lôi vang vọng không ngừng nổ vang, toàn thân hắn

rung động lắc lư, trên người tản mát ra lực lượng hỏa diễm vô cùng kinh khủng,

uy áp lập tức quét ngang bát phương khiến cho lao lồng bốn phía lập tức trở

thành tro bụi, vách tường cũng đều hóa thành kết tinh màu đen.

Nhưng Hứa Thanh đã sớm bố trí rất nhiều trận pháp ở trong này, mà bản

thân đại lao cũng có trận pháp riêng của mình, cho nên chấn động nơi đây thủy

chung chưa từng truyền ra bên ngoài.

Đồng thời khi ba đoàn mệnh hỏa bên trong cơ thể hắn toàn lực thiêu đốt,

hình ảnh Thiên Cung mơ hồ ở phía trên mệnh hỏa dường như cũng càng lúc

càng hiển lộ rõ ràng hơn, gần như đã lộ ra một thành, nếu nhìn từ một thành này

có thể thấy Thiên Cung vô cùng mênh mông bát ngát, như điêu lan khắc ngọc,

khí thế động trời, bên trên mơ hồ còn giống như có Thụy Thú* bay múa, như hư

như huyễn.

(Thụy Thú: Thú may mắn, thú mang điềm lành)

Hứa Thanh suy đoán, Thiên Cung có liên quan tới Kim Đan!

Mệnh hỏa thiêu đốt, chiếu rọi Thiên Cung.

Cụ thể Thiên Cung là cái gì thì Hứa Thanh cũng không biết, nhưng hắn biết

tám chữ này đại khái nói tới quá trình Trúc Cơ thuế biến thành Kim Đan.

"Ba đoàn mệnh hỏa..." Hứa Thanh ngẩng đầu, Kim Ô sau lưng hiện ra bay

múa phát ra gào thét không âm thanh, đuôi lửa khuếch tán bốn phía, tương dung

với mệnh hỏa Hứa Thanh tản ra bên ngoài tạo thành một biển lửa bốc lên.

Còn có từng mảnh lông vũ hình dạng đốm lửa bay lượn qua trước mặt Hứa

Thanh.

Nếu có họa sĩ có thể vẽ ra bức họa trước mặt này, cảnh tượng lưu lại nhất

định sẽ tuyệt mỹ dị thường.

Mà lúc này nếu như có ngoại nhân đứng ở đây và nhìn thấy một màn như

vậy, nhất định tâm thần cũng sẽ dấy lên sóng lớn ngập trời, bởi vì trước khi cả

thân Hứa Thanh chìm vào hỏa diễm và Kim Ô, rõ ràng không hề tản ra bất cứ

uy áp gì nhưng chỉ cần nhìn qua ánh mắt của hắn, cũng đủ để khiến cho tâm

thần của toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ cũng phải chấn động mãnh liệt, hoảng sợ vô

cùng.

Thậm chí khi ánh mắt Hứa Thanh lưu động, bên trong lại có cảm giác một

đời tuyệt thế giống như Thánh Quân Tử của Liên Minh Bảy Tông vậy!

Ba đoàn mệnh hỏa, một chiếc mệnh đăng, công pháp Hoàng cấp.

Đây là...chiến lực năm đoàn mệnh hỏa!

Thêm độc của hắn, gặp sáu đoàn mệnh hỏa cũng có lực để chiến một trận!

Uy thế như vậy, tự nhiên có cảm giác tuyệt thế siêu phàm!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi