Huyết Luyện Tử nghe vậy liền lần nữa cười to, trong nụ cười này còn có
một tia cảm giác, muốn lộ ra vẻ khinh bỉ đối với sự hoang đường.
"Có ân, không sai!"
"3000 năm trước là cuộc chiến Thi Cấm, 2700 năm trước tranh đấu Hồn
Lưu, 2000 năm trước cuộc chiến Vân Tộc, 1700 năm trước đại chiến Tâm Hồn
Tộc….. đến bây giờ mới thôi, Thất Huyết Đồng ta đã chinh chiến vì Liên Minh
Thất Tông ngươi tất cả lớn nhỏ hơn 600 trận!"
"Tử thương vô số, xương khô đầy đất!"
"An táng đệ tử chết đi và đan dược chữa thương cho đệ tử, Liên Minh Thất
Tông các ngươi đã từng hỗ trợ hay cấp cho chút nào chưa? Mà mỗi một lần tông
ta sắp hưng thịnh, cũng đều suy bại trong chiến tranh, thu hoạch trong chiến
tranh lại còn vô cùng ít ỏi!"
"Mấy ngàn năm qua, tông ta đã từng trải qua 79 lần sinh tử diệt tông, nhưng
Liên Minh Thất Tông có từng ra tay giúp đã qua một lần chưa? Lão tổ từng thời
kỳ của tông ta đều từng xin các ngươi giúp đỡ, thậm chí lão tổ đời thứ ba còn
quỳ bái trước liên minh, khẩn cầu các ngươi tương trợ, nhưng các ngươi đã từng
để ý tới một lần chưa?"
"Mỗi một lần, đều là do các lão tổ của Thất Huyết Đồng chúng ta cẩn trọng
khổ tâm gây dựng, chậm rãi tự liếm láp miệng vết thương, từ từ khôi phục, mà
một khi tông môn hơi có chút chuyển biến tốt đẹp, liên minh các ngươi sẽ phất
tay chiêu mộ!"
"Đệ tử Thất Huyết Đồng chúng ta chẳng lẽ không phải là sinh mệnh hay
sao, phải vì các ngươi đi tìm chết, các ngươi liền ngồi mát ăn bát vàng, Lăng
Vân, Huyết Luyện Tử ta muốn hỏi Liên Minh Thất Tông các ngươi, cũng muốn
hỏi cả phiến thiên địa này một chút."
"Cái ân này, Thất Huyết Đồng chúng ta báo đáp đã đủ hay chưa?"
"Cái ân này, Thất Huyết Đồng chúng đã hoàn lại rõ ràng hay không?"
"Mà các ngươi suốt ngày dựa và ân huệ ban đầu, không ngừng nghiền ép,
luôn luôn nói chúng ta nên như thế, các ngươi cao cao tại thượng, nếu như Thất
Huyết Đồng chúng ta không nghe lời các ngươi, không đi chịu chết cho các
ngươi liền chính là vong ân, không nghe lệnh hoặc không nộp tiền lời lên trên
liền chính là phụ nghĩa!"
"Chẳng lẽ cái ân này, muốn Thất Huyết Đồng chúng ta đời đời kiếp kiếp
làm nô, vĩnh viễn phải làm con chó, vừa muốn ngưng lại sẽ đưa hạo kiếp đến?!"
Tiếng của Huyết Luyện Tử như chuông lớn, vang vọng khắp thiên địa, khiến
cho bảy ngọn núi trên Thất Huyết Đồng đều vù vù chấn động.
Sắc mặt của Lăng Vân lão tổ âm lãnh, không phải lão không biết việc của
Thất Huyết Đồng, nhưng lợi ích sẽ quyết định lập trường, cho nên lão vẫn nhàn
nhạt mở miệng.
"Không cần nói nhiều, hạng người vong ân, chắc chắn sẽ có rất nhiều lý do."
Huyết Luyện Tử nghe vậy liền cười to.
"Tốt một cái thượng tông, tốt một cái mang theo ân tới, tốt một cái uống
nước không quên người đào giếng."
"Nếu như thế, hôm nay...Thất Huyết Đồng chúng ta, cũng trở thành thượng
tông là được!"
Ánh mắt của Lăng Vân lão tổ lập tức lộ ra một tia lăng lệ ác liệt, nhàn nhạt
mở miệng.
"Tông của ngươi, không xứng."
"Ngươi nhìn lại xem xứng hay không?" Huyết Luyện Tử đang ở trên không
trung, trong mắt lộ ra ánh sáng mãnh liệt, tay phải giơ lên chỉ một ngón tay lên
bầu trời.
"Mở trận pháp trên Tổ Địa của Hải Thi tộc!"
Lời Huyết Luyện Tử vừa ra, phong vân biến sắc, thiên địa nổ vang, Tổ Địa
của Hải Thi tộc cách nơi này cực kỳ xa xôi, chính giữa còn tồn tại đảo của nhân
ngư tộc cùng với rất nhiều hòn đảo phụ của Hải Thi tộc, sau đó mới có thể tới
Tổ Địa Hải Thi tộc, giờ phút này cả Tổ Địa của Hải Thi tộc đất rung núi
chuyển.
Một nửa khu vực của nơi này đã bị Thất Huyết Đồng đánh hạ chiếm xuống.
Nơi đây còn có đại quân của Thất Huyết Đồng vẫn chưa rút lui khỏi.
Nơi đây còn bố trí trận pháp truyền tống của Thất Huyết Đồng đã hoàn
thành xong, hai cái Tượng Thần Tổ Thi của Hải Thi tộc cũng đã được vận
chuyển tới tòa truyền tống trận cực lớn đó.
Thả mắt nhìn tới, hai cái pho tượng đã được vận chuyển đến nơi đây từ sớm,
cả hai đứng sừng sững ở trong đó với khí thế động trời, trên không trung và đại
địa đồng thời đều có đạo truyền tống trận phát ra tia sáng vạn trượng, khiến cho
thiên địa biến sắc, từng đám mây mù trên trời như bị một bàn tay vô hình ầm
ầm đẩy ra, điên cuồng cuốn về bốn phía.
Giờ phút này theo trận pháp phát ra từng tia sáng lập lòe, bầu trời truyền ra
từng trận lôi đình như vạn quân, âm thanh triệt vọng vân tiêu vang lên.
Trong khi âm thanh vang vọng, không phải hai cái pho Tượng Thần Tổ Thi
tràn ngập khí tức cổ xưa ở trên mặt đất bị truyền tống rời đi, mà là trên bầu trời
bỗng có ngoại vật được truyền tống đến.
Đó là năm đạo ánh sáng.
Tia sáng chói mắt khó có thể thấy rõ, nhưng theo chúng nó phủ xuống,
những đạo ánh sáng này liền nhanh chóng trở nên rõ ràng, khiến cho toàn bộ tu
sĩ bên trong Tổ Địa của Hải Thi tộc chú ý, ngay khi nhìn tới thì tâm thần tất cả
đều chấn động mãnh liệt, sắc mặt hoảng sợ còn mang theo vẻ không cách nào
tin và không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì, trong năm đạo ánh sáng kia …rõ ràng tồn tại thêm năm pho Tượng
Thần Tổ Thi lạ lẫm!
Năm pho tượng này không phải những pho nằm trong chín pho tượng của
Hải Thi tộc, mà là những pho tượng thất lạc ở bên ngoài!
Mỗi một pho tượng đều mang theo cảm giác cổ xưa và tang thương vô tận,
còn có tuế nguyệt trôi qua, trên người của những pho tượng tràn ngập khô nứt
thoạt nhìn như những tảng đá tầm thường, chỉ có khi phủ xuống trên Tổ Địa của
Hải Thi tộc, chúng nó mới bạo phát ra một luồng ánh sáng rực rỡ.
Đây là chỗ thần kỳ của những cỗ Tượng Thần Tổ Thi của Hải Thi tộc, chỉ
có ở bên trong Tổ Địa của Hải Thi Tộc, chúng nó mới có được sức mạnh mênh
mông to lớn.
Giờ phút này theo năm pho tượng phủ xuống, một khắc bọn chúng hạ xuống
mặt đất thì đại địa lập tức nổ vang, tựa như có Địa Long trở mình khiến cho
toàn bộ Hải Thi tộc chấn động, âm thanh xôn xao, âm thanh kinh hô lập tức
vang vọng khắp bát phương.
Mà thả mắt nhìn qua, lúc này trong tộc địa của Hải Thi tộc, tổng cộng có
mười bốn pho tượng thần, bảy pho trong đó phân tán ra khắp Hải Thi tộc, mà
bảy pho khác chính là đang ở trên trận pháp của Thất Huyết Đồng.
Trận pháp nổ vang điên cuồng vận hành, bảy pho tượng lập lòe ánh sáng
ngập trời, bên trong mỗi một pho đều bạo phát ra chấn động rung trời hám địa,
như bảy nguồn động lực thật lớn vô cùng!
Mà ngay một khắc khi chúng nó xông khí lên trời cao, trên không của bảy
pho tượng thình lình xuất hiện bảy cái vòng xoáy huyết sắc thật lớn, đó là bảy
con mắt, bảy con mắt này đều đang nhắm, nhưng sự xuất hiện của bọn nó khiến
cho toàn bộ biển cấm vào thời khắc này cũng phải dấy lên từng trận sóng thần
cuồng bạo, toàn bộ dị tộc, toàn bộ hải thú ở trong biển cấm vào thời khắc này
đều trở nên run rẩy, hoảng sợ vô cùng.
Bởi vì, đây là....Khí tức của pháp bảo, lại còn không phải là pháp bảo tầm
thường, mà là pháp bảo đã đạt đến đẳng cấp của pháp bảo Cấm Kỵ!
Sau đó, trong lúc luồng khí tức vô cùng mãnh liệt này hiện lên, phía trên bảy
con mắt đang nhắm, trong khi gió giục mây vần, bỗng nhiên có một tấm gương
phong cách cổ kính bằng thanh đồng dài đến mấy vạn trượng xuất hiện!
Tấm gương này dựng đứng ở trên bầu trời, sau đó chậm rãi chuyển động
xoay về bốn phía, bắc chiếu Nghênh Hoàng Châu, nam rọi Thất Huyết Đồng,
đông quét Thi Hoàng Cấm, tây trấn Vô Tận Hải.
Tất cả bốn phía đều ở trong phạm vi bao trùm của nó, uy hiếp bát phương.
Mọi chỗ bị chiếu đến, tim và mật mọi người đều không khỏi có cảm giác tan
vỡ, kinh tâm động phách, sởn hết cả gai ốc!
Theo bảy pho Tượng Thần Tổ Thi tràn từng luồng động lực vào, trên tấm
gương kia bỗng nhiên bộc phát một cỗ khí tức Cấm Kỵ.
Pháp bảo Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng, thành!