QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cùng tới với Hứa Thanh, còn có đội trưởng và Tam sư huynh.

Ba người bọn họ đứng ở trên không trung, một bên là thành trì mới của Thất

Huyết Đồng, trận pháp trong đó đang chậm rãi mở ra, một bên thì là một mảng

đồng hoang vu thật lớn.

Tuy có tường thành cực lớn cùng với trận pháp ngăn cách cánh đồng hoang

vu và liên minh, nhưng đứng ở trên không nhìn qua, so sánh với Nam Hoàng

Châu thì thật ra Nghênh Hoàng Châu càng thêm tàn khốc hơn nhiều.

Nhất là vị trí mà Thất Huyết Đồng chọn, nơi này dựa vào gần sơn mạch

Thái Ti Độ Ách, cho nên Thái Ti Độ Ách Sơn* chiếu thẳng rất rõ ràng vào

trong mắt Hứa Thanh, nó như một thi thể của một con thú to lớn đen xì.

(Sơn mạch Thái Ti Độ Ách = Thái Ti Độ Ách Sơn, đôi lúc tác giả viết gọn

bớt chữ ‘mạch’ trong ‘sơn mạch’, 山脉)

Từng tòa từng tòa hắc sơn cùng với từng dãy rừng hung ác và cây cối dữ

tợn, liền mạch tạo thành Thái Ti Độ Ách Sơn, từ xa nhìn tới sẽ thấy từng tòa núi

lớn liên miên không dứt, lan tràn tới chỗ sâu trong Nghênh Hoàng Châu, không

nhìn thấy điểm cuối.

"Bên kia dãy núi, chính là thế lực của Tam Linh Trấn Đạo Sơn." Đội trưởng

đứng bên cạnh Hứa Thanh, vừa ăn táo vừa thảnh thơi mở miệng.

Hứa Thanh gật đầu, trong lúc đang xem xét thì bên trong chủ thành sau lưng

bỗng ầm ầm mở ra trận pháp, chấn động truyền tống mênh mông lập tức khuếch

tán ra bát phương, từng tia sáng chói lọi chiếu rọi lên trên bầu trời.

Cuồng phong đập thẳng vào mặt và đại địa chấn động, trong tòa truyền tống

trận bên trong chủ thành, từng đạo thân ảnh bỗng nhiên hiện ra rập rạp vô số,

lên tới hơn mười vạn người, từ trên cao nhìn xuống quả thực giống như những

con kiến tứ tán chui ra khỏi tổ, mà toàn bộ người đến đều mang theo thần sắc

phấn khởi cùng với cảm giác lo lắng không yên.

Đối với bọn họ mà nói thì nơi này rất lạ lẫm, nhưng cũng là một nơi bắt đầu

tốt hơn rất nhiều, những khởi đầu mới.

Giờ phút này theo tia sáng lập lòe, theo đám người hiện ra, phần lớn đệ tử

bên trong lập tức bay lên trên không, bốn phía cũng có đệ tử chịu trách nhiệm

trật tự bắt đầu an bài, trên trời dưới đất, đâu đâu cũng đều là người của Thất

Huyết Đồng.

Hứa Thanh cũng hết sức tập trung quan sát bốn phương, mà đúng lúc này,

xa xa chỗ bầu trời phía trên sơn mạch Thái Ti Độ Ách bỗng nhiên biến sắc,

trong lúc mơ hồ bên trên bầu trời có một tầng mây hồng nhàn nhạt đang cuộn

mình bay tới.

Bên trong tràn ra uy áp động trời, từ xa xa đã hình thành từng đạo tia chớp,

từng đạo ầm ầm bắn ra bốn phía.

Một màn này lập tức khiến cao tầng Thất Huyết Đồng tập trung chú ý,

gương mặt cực lớn của lão tổ Huyết Luyện Tử cũng lập tức hiện ra trên bầu trời,

ngưng mắt nhìn về phương xa.

Hứa Thanh cũng đồng dạng nhìn lại, rất nhanh hắn đã nhìn thấy một màn vô

cùng giật mình!

Đó là mấy nghìn người dân chạy nạn, đây tựa như là một tiểu quốc dị tộc

của Thái Ti Độ Ách Sơn, từng người đều gầy khô như que củi, trên thần sắc còn

mang theo vẻ tuyệt vọng và hoảng sợ, tất cả đang toàn lực chạy nhanh.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, tầng mây hồng nhạt trên bầu trời liền gào

thét lướt qua trên người bọn họ, đám mây hồng nhạt rất quỷ dị, tựa như son

phấn nhưng lại như thịt băm, trong lúc gào thét liền hóa thành một cái miệng

thật lớn, trực tiếp há miệng nuốt về phía mặt đất.

Trong chớp mắt toàn bộ dân chạy nạn đều rơi vào trong cái miệng kia, âm

thanh nhấm nuốt vang vọng, từng đám mây máu tung bay, nhìn thấy mà giật

mình.

Từ bên trên còn truyền ra một luồng khí tức hung ác tuyệt thế, khuếch tán

khắp trời.

Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại, mà lúc này đạo sương mù hồng nhạt kia

cũng tản ra rồi biến thành một cái thân ảnh khổng lồ trong mây mù.

Thân ảnh này cao đến ngàn trượng, to lớn kinh người, đồng thời cũng có thể

nhìn thấy đó là bộ dáng một nữ tử, dung mạo cực kỳ xinh đẹp, ngũ quan trên

mặt lại càng hoàn mỹ, trong khi đôi mắt đẹp chuyển động còn có thể nhìn thấy

từng đạo từng đạo ánh sáng lưu động.

Nhất là cái mũi của nàng, khiến cho ngũ quan hoàn toàn bộc lộ vẻ đẹp, làm

cho cả khuôn mặt nàng thoạt nhìn như lập thể.

Trong mây mù, theo nàng này nhanh chóng bay tới gần Thất Huyết Đồng,

có thể nhìn thấy trên da dẻ của nàng thình lình có từng những đốm vằn như da

báo, mà kích thước vòng eo lại rất nhỏ, hàm răng trắng noãn và trên lỗ tai đeo

theo hai chuỗi bông tai bằng ngọc thạch, trong khi lướt về phía trước còn phát

ra từng hồi âm thanh thanh thúy.

Nhất là quần áo của nàng, cực kỳ đẹp đẽ và vô cùng xa hoa.

Đó là một kiện áo bào linh châu ngọc sa, phía trên ít nhất có hơn vạn hạt

châu, từng hạt châu đều tỏa ra ánh sáng rực rỡ, ẩn chứa nồng đậm linh khí, trên

ngọc sa còn tản ra từng luồng mùi hương, hương thơm tỏa ra trăm dặm.

Càng kinh người hơn là, vị trí trên ngực của bộ áo còn có một đồ đằng hình

Phượng Vũ được thêu bằng một sợi tóc.

Cái đồ đằng này tràn ra tia sáng vô tận, ẩn chứa Thần Tính động trời.

Hiển nhiên nữ tử này cực kỳ thích chưng diện, trong khi lướt về phía trước

còn cầm trong tay một tấm gương, vừa phi hành vừa nhìn chính mình sau khi

cơm nước xong xuôi, lúc nàng ta tới gần Thất Huyết Đồng thì Huyết Luyện Tử

trên bầu trời bỗng âm trầm mở miệng.

"Dừng lại!"

Giọng nói như là thiên lôi khiến thiên địa nổ vang, nữ tử trong đám sương

mù hồng nhạt ngẩng đầu quét mắt nhìn qua tòa thành trì mới của Thất Huyết

Đồng, lại nhìn Huyết Luyện Tử một chút và khinh miệt cười một cái.

"Thất Huyết Đồng? Món pháp bảo Cấm Kỵ của các ngươi rất thú vị."

Nói xong nàng duỗi lưng một cái, để lộ ra vòng eo thon thả vô cùng hấp dẫn

dưới lớp quần áo xa hoa, nhoáng một cái đám sương mù màu hồng thay đổi cái

phương hướng, trở về Thái Ti Độ Ách Sơn.

Một màn này khiến cho con ngươi Hứa Thanh co rút lại, hắn có thể cảm

nhận được tu vi kinh khủng và sự hung ác từ trên người của đối phương.

"Đây là U Tinh Linh Tôn, đệ tam linh của Tam Linh Trấn Đạo Sơn bên kia

núi, bọn chúng nuôi nhốt thường nhân của 137 cái tiểu quốc để làm huyết thực

ăn tươi nuốt sống, chỗ đó như một Địa Ngục nhân gian, oán khí ngút trời,

nhưng lại khiến cho không người nào không kiêng kị." Tam sư huynh nhẹ giọng

mở miệng.

"Đệ nhị linh của Tam Linh Trấn Đạo Sơn tên là Quyết Dương Linh Tôn, đệ

nhất linh tên là Thai Quang Linh Tôn, ba vị này đều là cảnh giới Quy Hư, cũng

là một trong sáu thế lực lớn của Nghênh Hoàng Châu, thực lực sâu không lường

được."

"Lần này có lẽ là muốn làm một cái hạ mã uy với địa điểm mà Thất Huyết

Đồng chúng ta lựa chọn."

Giọng nói trầm thấp của Tam sư huynh vang lên, Hứa Thanh nhìn qua Thái

Ti Độ Ách Sơn, hắn cảm nhận được sự hung tàn của Nghênh Hoàng Châu, dù

bên trong liên minh ca múa vui đùa, một mảnh thái bình tường hòa, nhưng thực

tế cái thế giới này vốn không phải là như thế.

Đây là một cái thế giới tràn ngập mối hung hiểm, ngập tràn sự tàn khốc, là

một cái thế giới mà ngươi không giết người khác thì người khác sẽ ăn thịt

ngươi.

Nhưng vào lúc này, một tiếng nuốt nước bọt vô cùng đột ngột truyền đến

bên cạnh Hứa Thanh.

Ánh mắt đội trưởng âm u nhìn thẳng về phía U Tinh Linh Tôn rời đi, trong

mắt hiện ra tia sáng và thì thào nói nhỏ.

"Mỗi một hạt châu đều là linh vận châu 1000 năm, ngọc sa cũng là dùng tiên

ngọc hiếm thấy dùng đại thần thông luyện hóa thành vải mỏng, đây là một kiện

Tiên Ngọc Chi Sa đó nha, tiên khí động trời, nếu ăn được thì chỗ tốt vô cùng, bổ

lắm đó.

"Còn có cái đồ đằng Phượng Vũ được thêu bằng sợi tóc kia, Thần Tính của

nó quá mạnh mẽ!

"Quần áo thật thơm ngon, quần áo thật thơm ngon của ta ơi!!" Hô hấp của

đội trưởng trở nên dồn dập, không ngừng nuốt nước bọt, hai mắt sáng rực trước

đó chưa từng có, rõ ràng là y đang thèm thuồng đến cực độ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi