QUANG ÂM CHI NGOẠI

Đội trưởng lập tức lộ ra ánh mắt hiếu kỳ, Hoàng Nham cũng quay qua nhìn

tới, nhưng Hứa Thanh chỉ bình tĩnh cất phong thư vào túi trữ vật, không đọc,

lúc này trong đầu hắn bỗng hiện ra hình bóng người thiếu nữ nhập môn cùng

mình lúc trước, nhớ tới hình ảnh bên ngoài nhà hàng, nàng muốn đóng gói thức

ăn còn thừa mang đi, liền bị tiểu nhị quở trách, xấu hổ đến mức toàn thân cũng

trở nên run rẩy.

Lúc này Hoàng Nham bỗng thấy sắc trời đã không còn sớm, vì vậy lần nữa

dặn dò Trương Tam một chút.

"Trương Tam sư huynh, ngươi nhất định phải giúp ta chế tạo thật tốt đấy, đã

sắp tới ngày quen biết thứ 3344 của ta và sư tỷ rồi, ta không dám tặng vật phẩm

quá mức quý trọng, như vậy sư tỷ sẽ nghĩ nhiều, chỉ có thể tặng cái này thôi,

ngươi giúp ta chuyển ngọn lửa bên trong cái đèn này tới trong cây trâm, ta

muốn dùng lễ vật này tặng cho sư tỷ."

Trương Tam nghe vậy liền vỗ ngực cam đoan không có vấn đề, sau đó

Hoàng Nham liền thở dài than vãn.

"Haiz, các ngươi nói xem vì sao Thất Huyết Đồng chúng ta phải tới nơi này,

Nam Hoàng Châu không phải rất tốt sao, phải không Hứa Thanh, ngươi cũng

muốn trở về Nam Hoàng Châu đúng không, chúng ta đi khuyên sư tỷ, kêu nàng

cũng nhau trở về đi."

Hứa Thanh nghe vậy liền nghiêm túc suy nghĩ một chút, mà đội trưởng bên

cạnh cũng đồng dạng thở dài, ăn xong quả táo trong tay lại lấy ra một quả lê.

"Nói tới Nam Hoàng Châu, ta liền cảm thấy đau lòng, lúc trước ta có một

cái kế hoạch lớn, còn đã chuẩn bị rất lâu vì cái kế hoạch này, còn không tiếc đi

tới Tình Báo ti để tìm tài liệu, mắt thấy sẽ chuẩn bị hành động, ai da, mà thôi

mà thôi, coi như Viêm Hoàng có vận khí tốt đi."

"Kế hoạch lớn của ngươi có liên quan cùng Viêm Hoàng? Ngươi muốn làm

cái quỷ gì?" Hoàng Nham vốn dĩ đang muốn rời đi, nghe vậy liền cảm thấy hiếu

kỳ đứng lại hỏi.

Hứa Thanh cũng nhìn sang.

Đội trưởng ho khan một tiếng.

"Kế hoạch của ta là đi tới hang ổ của Viêm Hoàng lấy chút đồ vật, nhưng

đáng tiếc đã bỏ qua rồi, bất quá, bây giờ ta đã có một kế hoạch mới."

Hoàng Nham liếc mắt nhìn đội trưởng thật sâu, dứt khoát không đi nữa, hình

như muốn xem xem đội trưởng tiếp theo sẽ nói cái gì.

Đội trưởng nhìn chung quanh một chút, sau đó liền thấp giọng mở miệng

nói với ba người Hứa Thanh.

"Các ngươi có biết Chấp Kiếm Giả không?"

Trương Tam mờ mịt, Hứa Thanh cũng mờ mịt, hôm ấy Thánh Quân Tử

cũng có nhắc tới cái này, nhưng gã chỉ thầm nhủ trong lòng cho nên Hứa Thanh

cũng không biết Chấp Kiếm Giả là cái gì, Hoàng Nham trừng mắt nhìn tới, cũng

lộ ra mờ mịt.

Đội trường có chút hoài nghi liếc mắt nhìn qua Hoàng Nham, y cảm thấy

biểu hiện của tên mập này có chút không đúng, nhưng cũng không suy nghĩ

nhiều mà lập tức thấp giọng nói.

"Chấp Kiếm Giả là cách xưng hô của thành viên Chấp Kiếm Bộ, một trong

những nhánh của Huyền Ngũ Bộ, tổng bộ nằm ở Hoàng Đô Đại Vực, phía dưới

có bảy Cung và bảy Quận, mỗi một Cung lại phân ra một số Đình, Nghênh

Hoàng Châu cũng có một cái Chấp Kiếm Đình."

"Gia nhập Chấp Kiếm Đình trở thành Chấp Kiếm Giả, liền có thể không bị

quy tắc của tông môn ràng buộc nữa, chỉ cần ngươi không phản bội nhân tộc thì

dù phản bội cái gì cũng không sao cả. Nói trắng ra là, nếu như ngươi trở thành

Chấp Kiếm Giả, ngươi liền sẽ trở thành một người cao cấp của nhân tộc, ngươi

sẽ là hệ thống chính thống của Hoàng Vực, được hưởng công ăn lương. Mặc dù

Huyền U Cổ Hoàng đã đi tới thánh địa, nhưng hoàng uy của ngài vẫn còn tồn

tại như trước, đối ngoại tộc mà nói, ngọn cờ lớn này của nhân tộc vẫn có lực uy

hiếp như trước."

"Nếu như ngươi trở thành Chấp Kiếm Giả, thấy ai không vừa mắt là có thể

trực tiếp bắt người, nhìn ai không vừa mắt nhưng đánh không lại thì ngươi có

thể truy nã gã, nhưng cái truy nã này không hề giống với truy nã của tông môn,

cái này chính là toàn bộ nhân tộc truy nã."

"Ngươi thấy Lăng Vân lão tổ khó chịu, truy nã lão! Mà đối với ngoại tộc thì

càng có thể trực tiếp trấn áp, ai cũng không dám đụng tới ngươi, đụng phải

ngươi chẳng khác nào giết quan vậy, trực tiếp rơi đầu."

"Huống hồ khi trở thành Chấp Kiếm Giả còn có thể tu hành bí pháp Huyền

U, nghe nói cái bí pháp này vô cùng lợi hại, trước kia có người dùng cái bí pháp

này đánh ra một kiếm, xém chút nữa chém chết Viêm Hoàng."

Hoàng Nham sững sờ.

Thần sắc của Hứa Thanh thì vẫn như thường, hắn đã quen phương thức nói

chuyện của đội trưởng rồi, tổng thể y sẽ luôn cố làm ra vẻ mê hoặc huyền bí.

Nhìn thấy biểu cảm này của Hứa Thanh, đội trưởng liền nhướn lông mi lên.

"Tiểu Thanh, dạo gần đây ta thăm dò được một tin, đó là Thánh Quân Tử

vẫn không chết, không biết Lăng Vân lão tổ dùng bí pháp gì, hình như đã tiêu

hao đại giới thật lớn, thậm chí còn mời Minh chủ ra tay trợ giúp, cuối cùng đã

cứu được mạng sống của gã. Nhưng có để lại tai hoạ ngầm hay không thì ta

không rõ, mà ta tìm hiểu được, gã không hề bởi vì thua ngươi mà tan vỡ tâm

chí, bây giờ đang bế quan muốn trùng kích đoàn mệnh hỏa thứ năm!"

Hứa Thanh nghe xong vẫn bình tĩnh, chỉ là trong mắt bỗng có một tia hàn

mang lóe lên.

"Nếu ngươi trở thành Chấp Kiếm Giả, hạ một đạo chiếu lệnh xuống, Thánh

Quân Tử lập tức sẽ phải run rẩy!"

"Kế hoạch của ta, chính là trở thành Chấp Kiếm Giả!" Đội trưởng ăn xong

trái lê, lại lấy ra một quả quýt, mạnh miệng cắn một cái.

"Vậy thì sau này khi ta làm đại sự, ai dám làm cho ta tàn phế, ta liền đại

biểu nhân tộc chế tài kẻ đó."

"Làm sao để có thể trở thành Chấp Kiếm Giả?" Trương Tam động tâm hỏi.

"Chấp Kiếm Giả tuyển người cực kỳ nghiêm khắc, tuyển ưu trong ưu, mỗi

10 năm chỉ có năm danh ngạch, theo ta tính toán thời gian thì cuộc tuyển chọn

lần này cũng không còn xa nữa, mà Chấp Kiếm Đình ở ngay trong Thái Sơ Ly

U Trụ, trong khoảng thời gian này ta cũng sẽ chuẩn bị một chút, đến lúc đó ta sẽ

nói cho các ngươi biết." Đội trưởng nói xong liền đứng dậy vỗ vỗ bờ mông,

phất phất tay về phía ba người Hứa Thanh, sau đó rời khởi Vận Chuyển ti.

Hoàng Nham cũng rời đi, Hứa Thanh ở lại thương nghị cùng Trương Tam

một chút chi tiết về chế luyện Pháp Thuyền, khi mặt trời lặn xuống hắn cũng rời

khỏi nơi này.

Cùng lúc đó bên trong Lăng Vân Kiếm tông cua Liên Minh Bát Tông, trong

một bí địa bị vô số trận pháp hội tụ, bên trong nơi này còn tồn tại một cái hồ

đầy máu.

Bên trong hồ máu có người đang đau khổ gào thét, trong này ngày đêm

truyền ra từng trận kêu rên thê lương.

Bốn phía hồ máu có tám thanh cổ kiếm cực lớn được dựng đứng quay chung

quanh.

Trên mỗi một thanh cổ kiếm đều có một người đang khoanh chân ngồi, nam

có nữ có, tuổi tác thoạt nhìn đều không nhỏ, tu vi tràn ra càng là chấn động của

Nguyên Anh.

Bọn họ hợp lực thôi phát cổ kiếm, khiến cho cổ kiếm tràn ra từng đạo kiếm

khí, hóa thành một mặt võng bằng kiếm khí trấn áp bay về phía hồ máu bên

dưới, phía trên mặt lưới bằng kiếm khí còn có hư ảnh một đầu Kim Ô cực lớn

đang hấp thụ về phía hồ máu.

Bên cạnh còn có một lão giả đang trôi lơ lưng, chính là Lăng Vân lão tổ.

Lão nhìn qua hồ máu phía dưới, sắc mặt có chút khó coi, cũng có đau lòng,

nhẹ giọng thì thào.

"Tôn nhi, ngươi ráng kiên trì thêm một chút, độc mà tên dân đen kia hạ thủ

quá mức đặc thù, gia gia đã nghĩ hết biện pháp cũng không có tác dụng, không

cách nào làm cho ngươi khôi phục, ngay cả duy trì sinh cơ cho ngươi cũng đã

đến cực hạn, chỉ có thể mượn hư ảnh từ công pháp Hoàng cấp của Minh chủ,

gieo xuống sinh cơ nồng đậm trong cơ thể ngươi, khiến cho nó thời khắc phát

huy, mới có thể cân bằng với chất độc trong cơ thể của ngươi."

"Nhưng mà như vậy, cũng có thể nhìn ra tên dân đen kia đã nhận được tạo

hóa không nhỏ. Tôn nhi, ngươi tên là Thánh Quân, chính là đại biểu quang

minh, sinh ra liền có dị tượng, nhất định sẽ đi lên con đường của Cổ Hoàng,

ngươi không thể vứt bỏ, phải kiên trì đoạt lại ánh sáng từng thuộc về ngươi, hết

thảy những thứ của hắn đều sẽ thuộc về ngươi!"

Bên trong hồ máu thình lình có một người giống như khô lâu, toàn thân máu

thịt chỉ còn chưa tới ba thành, bộ dáng vô cùng dữ tợn, đồng thời cũng không

ngừng có tiếng kêu rên từ trong cỗ khô lâu này truyền ra, trong mắt còn có vô

tận điên cuồng.

"Hứa Thanh, ta muốn ngươi chết!!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi