QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh tiếp nhận hồ sơ, hắn thật sự không muốn tốn quá nhiều thời gian

trên những chuyện này, hắn chuẩn bị kiếm một chút thời gian rảnh để nghiên

cứu một chút độc dược và tu hành.

Hứa cầm lấy ngọc giản, vừa quay người muốn đi thì đội trưởng sau lưng

bỗng nói thêm một câu.

"Mặt khác, tổng bộ liên minh cũng truyền đến thông báo, qua một thời gian

ngắn nữa sẽ đến phiên chúng ta đi tuần sông, nhiệm vụ tuần sông là do tám tông

thay phiên lẫn nhau, đến lúc đó xem xem, nếu như không có chuyện gì thì hai ta

ra ngoài đi dạo."

Hứa Thanh gật đầu, rời khởi Đặc ti.

Hắn cũng không chỉ một thân một mình đi, mà mang theo trên trăm đội viên

cùng với đệ tử chịu trách nhiệm trận pháp của đệ tam phong, cả đoàn người đi

thẳng đến tổng ti của Trận pháp ti nằm ở Đại Diễn Đạo Cung trong liên minh.

Trên đường đi hắn đã hỏi qua đệ tử của đệ tam phong, cũng đã biết được lý

do tại sao mà việc này bị kéo dài.

"Hứa sư huynh, thật ra thì bên trên đều đã trao đổi xong việc này rồi, nhưng

mà những người phía dưới vẫn cố ý kéo dài, nhất là người của Lăng Vân Kiếm

tông, bọn họ nhiều lần còn không trình diện, cho nên không cách nào hoàn

thành việc dời đi."

Đệ tử đệ tam phong chịu trách nhiệm về chuyện này thở dài kể lại.

"Lăng Vân Kiếm tông?" Hứa Thanh nheo mắt lại và không nói gì nữa, rất

nhanh bọn họ đã đến Trận Pháp Tông ti.

Sau khi tới nơi Hứa Thanh đưa hồ sơ ra, đứng chờ hồi lâu mới nhìn thấy

những người chịu trách nhiệm trận pháp của tông khác chậm rì đi đến, nhưng

sau khi nhìn thấy thân ảnh của Hứa Thanh thì thần sắc của những người này liền

thay đổi một chút, bước chân rõ ràng nhanh hơn không ít.

"Bái kiến Hứa Thanh sư huynh!"

"Để Hứa Thanh sư huynh đợi lâu, bọn ta không biết là ngươi đến, nếu không

chúng ta nhất định sẽ nhanh chóng chạy đến."

Bây giờ thanh danh của Hứa Thanh ở trong Liên Minh Bát Tông là cực lớn,

cũng tràn đầy lực uy hiếp, nhưng hắn cũng không cố ý nghiêm túc, mà khi ánh

mắt của hắn đảo qua này đệ tử của mấy tông khác này, liền phát hiện thiếu đi đệ

tử của Lăng Vân Kiếm tông.

Quyền hạn dời trận pháp đi, cần bảy tông cùng nhau đến mới có thể hoàn

thành, thiếu đi bất kỳ một tông nào cũng đều không thể hoàn thành.

"Hứa sư huynh, nếu như Lăng Vân Kiếm tông không đến, sợ là hôm nay

không có cách nào dời đi..." Bởi vì lão tổ của Linh Hà Cốc và Thiên Giám

Bảo tông là bạn giao hảo cùng Huyết Luyện Tử, cho nên quan hệ của ba tông

rất hòa hợp, lúc này bỗng có một nữ đệ tử chịu trách nhiệm của Linh Hà Cốc

nhẹ giọng mở miệng, đôi mắt đẹp nhìn vào trên mặt Hứa Thanh.

Hứa Thanh gật đầu rồi triệu hoán một thành viên bên cạnh, đưa cho gã một

cái ngọc giản.

"Cầm vật này tới Lăng Vân Kiếm tông, đưa cho Sở Vân Phong, kêu gã mau

chóng xử lý việc này, nếu không qua hôm nay ta sẽ đi tìm gã tính sổ."

Sở Vân Phong, chính là cái người tự xưng là sư đệ của Thánh Quân Tử bị

Hứa Thanh trấn áp ở trong Thất Huyết Đồng.

Sau khi nói xong Hứa Thanh khoanh chân ngồi ở một bên, lặng lẽ chờ đợi,

những người khác nhìn thấy như thế liền đưa mắt nhìn nhau, cũng đều im lặng

chờ đợi.

Rất nhanh khối ngọc giản này liền được đưa đến bên trong Lăng Vân Kiếm

tông, đưa đến tay Sở Vân Phong đang tĩnh tọa tu hành, một khắc khi nhìn thấy

khối ngọc giản này, ánh mắt của Sở Vân Phong liền đỏ lên.

"Độc Yêu Hứa Thanh, khinh người quá đáng!"

"Chỉ một khối ngọc giản chứng từ, đã muốn cho ta đi làm việc cho ngươi,

nằm mơ!"

Sở Vân Phong hừ lạnh một tiếng, ném ngọc giản qua một bên không thèm

quan tâm, nhưng sau khi trôi qua nửa canh giờ, gã liền là mở mắt ra, nhìn sắc

trời bên ngoài một chú, một ngày…sắp trôi qua.

Vì vậy gã mang theo nghẹn khuất truyền âm cho Trận Pháp ti của Lăng Vân

Kiếm tông, quát tháo một hồi, cực kỳ cáu gắt.

Thân là một trong những thiên kiêu của Lăng Vân Kiếm tông, lời của gã vẫn

có tác dụng, vì vậy đệ tử Trận Pháp ti của Lăng Vân Kiếm tông rất nhanh liền

tràn đầy bụi đất đi tới tổng bộ.

Trận pháp rất nhanh liền được dời đi, cực kỳ thuận lợi.

Mà khi làm xong những thứ này, đã là hoàng hôn.

Hoàng hôn ngày hôm nay có chút khác biệt với những ngày bình thường,

trên trời tràn ngập từng rặng mây đỏ, thoạt nhìn giống như từng đám lửa thiêu

vô cùng đẹp mắt, đồng thời cũng khiến cho cả bầu trời lộ ra một màu huyết sắc,

tựa như có người đang dùng máu vẽ tranh lên trên bầu trời, biểu diễn cho Thần

linh xem.

Hứa Thanh đi trên con đường bị từng rặng mây đỏ chiếu rọi, hắn đang trên

đường quay về chủ thành Thất Huyết Đồng, lúc này hắn bỗng ngẩng đầu đưa

mắt nhìn về rặng mây đỏ phía trên bầu trời, chẳng biết tại sao hắn bỗng nhớ tới

cái đêm mình nằm mộng trước khi tới đại lục Vọng Cổ.

Cùng lúc đó ở một nơi bên trong Nghênh Hoàng Châu, cách Liên Minh Bát

Tông cực kỳ xa xôi.

Trong một mảnh đầm lầy cách gần Thái Sơ Ly U Trụ.

Mặc dù bốn phía của mảnh đầm này này không phải là cấm khu nhưng lại

tràn ngập dị chất nồng đậm, nơi đây cũng được coi như là một chỗ tử địa.

Ở giữa đầm lầy là một vùng đất trũng có rất nhiều nước đọng, bên trong tồn

tại một rừng đá, từng khối nham thạch màu đen đột ngột mọc lên từ mặt đất

trong đầm lầy, cao thấp không đồng đều.

Rặng mây đỏ trên bầu trời xa xa chiếu rọi tới trên mặt nước trong đầm, trời

nước biến thành một màu khiến cho mặt nước nơi đây phủ lên một màu đỏ, biến

thành huyết sắc.

Còn có hai thân ảnh cũng tương tự bị những rặng mây đỏ nhuộm thành một

màu huyết sắc.

Hai thân ảnh, một quỳ bái và một đang ngồi trên tảng nham thạch cao nhất,

một chân buông thỏng còn một chân giẫm lên bên trên tảng đá, một tay chống

đỡ ra sau, cả ngươi hơi nghiêng về phía sau ngẩng đầu nhìn lên rặng mây đỏ xa

xa trên bầu trời.

Hai người bọn họ đều đeo mặt nạ, mà hình vẽ của chiếc mặt nạ này cũng

khiến người ta nhìn thấy liền phải giật mình, bởi vì hình vẽ bên trên là nửa

khuôn mặt Thần Linh mở mắt trên bầu trời!

Chỉ là hình vẽ bên trên không phải nhắm lại, mà là mở ra.

Mà chỗ lộ ra, chính là ánh mắt của hai người bọn họ.

"Chủ thượng, thuộc hạ đã dựa theo phân phó của ngài, bỏ qua tổ chức Dạ

Cưu ở Nam Hoàng Châu, ta đã điều bọn họ đi hết tới Thất Huyết Đồng, mượn

tay Thất Huyết Đồng cũng đã bị giết không sai biệt lắm."

"Mặt khác, cái chết của Bạch Lệ cũng có liên quan tới Thất Huyết Đồng, gã

chết ở trong tay của Phong chủ đệ lục phong của Thất Huyết Đồng."

Giờ phút này người quỳ bái bỗng thấp giọng mở miệng.

Trong thanh âm hiện ra sự cung kính, trong mắt còn mang theo cuồng nhiệt,

dù gã thân là một trong những người đứng đầu của Dạ Cưu, nhưng chỉ cần đối

phương nói một câu, gã liền có thể bỏ qua thành viên của Dạ Cưu cùng với ích

lợi thật lớn của nó, trong nhận thức của gã, gã có thể chịu chết vì người ngồi

trên mỏm đá kia.

"Còn có hai tiểu nhân vật tham dự vào việc này, thuộc hạ đều đã ghi chép

lại."

"Mặt khác, Thất Huyết Đồng đã gia nhập vào liên minh, bảy tông cũng thay

đổi trở thành Liên Minh Bát Tông, mà trong liên minh có một người liên hệ với

thuộc hạ, nói muốn gia nhập tổ chức Chúc Chiếu, cũng muốn mời chúng ta qua

đó nhìn màn biểu diễn đặc sắc của gã, gã nói màn biểu diễn này, nhất định sẽ

làm cho chúng ta phải vỗ tay."

Sau khi tên Dạ Cưu mở miệng, nơi đây hoàn toàn yên tĩnh.

Cho đến hồi lâu, người đang nhìn lên bầu bỗng chậm rãi quay đầu nhìn về

phía biển cấm, nơi liên minh đang cư trú, sau đó liền truyền ra một tiếng cười

vô cùng khó nắm bắt.

"Vậy thì đi xem đi, thuận tiện cũng cho Thất Huyết Đồng một cái lễ gặp

mặt."

Người nói chuyện hẳn là một thanh niên, thanh âm rất là trẻ tuổi, bên trong

không hề có chút cảm giác già nua nào. Tên Dạ Cưu vâng một tiếng, thân ảnh

mơ hồ tựa như hóa thành bí tàng, ẩn vào hư vô tan biến khỏi nơi này.

Cho đến khi tên Dạ Cưu rời đi thật lâu, rặng mây đỏ trên bầu trời cũng dần

dần nhạt đi, khi mặt trăng sáng xuất hiện, thanh niên nhìn lên bầu trời, xem mặt

trăng càng lúc càng rõ ràng hơn, nhẹ giọng thì thào.

"Tiểu đệ là ở trong tông môn nhỉ…Đã 11 năm không gặp, là ràng buộc ở

kiếp này sao."

Thanh niên cười khẽ, ý vị thâm trường

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi