QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh cảm thấy có chút nghi ngờ về câu trả lời của Thất gia, nhưng

cũng chỉ là cảm giác có chút không đúng mà thôi, cụ thể như thế nào thì hắn

cũng không rõ ràng cho lắm.

Nhưng hắn cảm thấy mình tốt nhất vẫn nên đứng từ xa xa mà nhìn vị Tử

Huyền Thượng Tiên của Huyền U tông kia thì hơn, hắn quyết định từ nay về

sau sẽ không tới gần sơn môn của Huyền U tông nữa.

Hứa Thanh nhắm mắt, mang theo cái ý nghĩ này bắt đầu đả tọa.

Nhưng không biết vì sao, trong lòng của hắn vẫn có chút không yên.

Thế là Hứa Thanh lại mở mắt ra, lấy ra dược điển mà Bách đại sư đưa cho

để đọc, sau khi đọc hơn nửa canh giờ thì đáy lòng cũng hoàn toàn bình tĩnh trở

lại.

Cứ như vậy thời gian lại từng ngày từng ngày trôi qua, nhoáng cái đã trôi

qua nửa tháng.

Trong nửa tháng này, ngoại trừ tu hành Hứa Thanh còn thu hoạch được một

chút nước sông Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà, hắn dùng nó để rửa sạch mảnh vỡ Cấm

Kỵ lấy được từ chỗ của Tư Mã Lăng.

Nhưng bản thân của cái mảnh vỡ Cấm Kỵ này lại có thể tràn ra dị chất, cho

nên hiệu quả rửa sạch dị chất của nước sông cũng rất thông thường.

Hứa Thanh suy tư một chút, cuối cùng vẫn không thấy yên tâm với cái

bóng, cho nên không có kêu nó ra hấp thu mà liên tục dùng nước sông rửa sạch,

dù hiệu quả tầm thường nhưng tổng thể vẫn mạnh hơn so với không làm gì cả.

Đồng thời theo toàn bộ chủ thành đều đã tiến hành đâu vào đấy, An Phòng

Đặc ti của Thất Huyết Đồng cũng nghênh đón lần ra ngoài làm nhiệm vụ đầu

tiên.

Đó chính là đi tuần tra nhánh sông Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà.

Nhánh sông này là mới được dẫn dòng chảy tới dạo gần đây, đường sông

kéo dài dằng dặc từ trên Thiểu Ti tông cho đến Liên Minh Bát Tông, quán

xuyên qua non nửa Nghênh Hoàng Châu.

Đội ngũ tuần tra phải đi một đường nghịch theo nhánh sông mà lên, kiểm tra

chất lượng của nước sông, mà trọng điểm chính là chấn nhiếp bọn đạo chích

chung quanh, nhất là những việc xảy ra trên đường dẫn lưu, gặp được phải lập

tức nghiêm khắc phá huỷ.

Bởi vì đường sông dài dằng dặc đi qua vô số tông môn và tiểu quốc, nếu

như không đi tuần tra thì nước sông bị tầng tầng bên trên giữ lại, sau khi đến

Liên Minh Bát Tông thì nước sông cũng sẽ bị giảm bớt lượng nước rất lớn.

Thế nên mới có đội tuần sông này.

Đây là việc mà toàn bộ Liên Minh Bát Tông giao cho tổng bộ An Phòng

Đặc ti chịu trách nhiệm, tám tông phân phối đến mỗi tông thay phiên nhau làm

việc, mà hôm nay đã đến phiên đi tuần của Thất Huyết Đồng.

Hứa Thanh cũng dự định ra ngoài nhìn quanh Nghênh Hoàng Châu một

chút, nhưng tính cách của hắn vốn rất cẩn thận, không hề hành động thiếu suy

nghĩ, trước khi đi đã quyết định hỏi ý Thất gia trước một chút.

Thất gia đưa cho hắn một đáp án khẳng định, lại cho Hứa Thanh một khối

ngọc giản che lấp thân phận.

Cầm được khối ngọc giản này, Hứa Thanh cũng an tâm hơn không ít.

Thế nên hắn liền che đậy dung mạo và thay đổi quần áo, còn sử dụng thêm

cả pháp khí cải biến khí tức, vào sáng sớm ngày hôm nay, mang theo bảy tám

trăm đệ tử của tông môn cùng với đội trưởng, ngồi trên 20 chiếc thuyền lớn xuất

phát từ Liên Minh Bát Tông.

20 chiếc thuyền lớn trùng trùng điệp điệp tiến thẳng một đường, nhanh

chóng lướt ra khỏi thành trì của Liên Minh Bát Tông, đi theo đường sông tiến

thẳng về phía trước.

Độ rộng của dòng phân lưu Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà cực lớn, càng đi lên trên

lại càng lớn ra, dần dần một con sông thông thiên hiện ra ở trước mặt Hứa

Thanh.

Nước sông mãnh liệt, tiếng nước chảy ồn ào, bọt nước cuồn cuộn.

Tiên linh khí nồng đậm.

Vào sáng sớm còn có thể nhìn thấy tiên vụ bốc lên từ trên nước sông, ngửi

qua một cái liền cảm thấy cõi lòng tràn đầy cảm giác tươi mát, còn khiến người

ta trở nên vui vẻ thoải mái.

Con sông rộng tới hơn vạn trượng, thân ở trong đó liền cảm thụ như đang ở

trên biển vậy, 10 chiếc thuyền lớn song song mà đi, cách nhau tới cả ngàn

trượng, như vậy mới có thể dò xét toàn bộ được cả hai bên bờ.

Mà lão tổ Kim Cương Tông bên trong que sắt cũng rất thích cái này, lập tức

biểu đạt khát vọng với Hứa Thanh, Hứa Thanh liền lấy que sắt màu đen ra để

giúp cho lão tổ Kim Cương Tông có thể tu hành tốt hơn.

Cái bóng vẫn rất quỷ dị, dù ở vào loại hoàn cảnh này, nhưng đối với nó mà

nói thì tiên linh khí từ nước sông vẫn không có bất kỳ ảnh hưởng gì, thậm trí

dưới ánh mặt trời nó còn lan tràn một bộ phận của mình vào trong nước sông.

Thi thoảng có một vài con cá trong nước sông tới gần cái bóng là lập tức bị

nó nuốt mất, mỗi lần như vậy cái bóng đều truyền ra một chút chấn động cảm

xúc thỏa mãn.

"Còn có thể hấp thu tiên linh khí?" Hứa Thanh như có chỗ phát hiện.

"Con sông Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà này thật thần kỳ!" Trong khi Hứa Thanh

như có điều phát hiện, đội trưởng bên cạnh nhìn qua bốn phương, trong giọng

nói cũng lộ ra một tia cảm khái.

"Khó trách Liên Minh Bát Tông không tiếc đại giới, bất chấp mạo hiểm đắc

tội Thái Ti Tiên Môn, cũng phải phá hủy còn đập lớn của Thiểu Ti tông, khiến

cho con sông này chảy vào liên minh."

"Không biết vị trí đầu nguồn của con sông này sẽ rộng lớn mênh mông như

thế nào, một đời tu sĩ chúng ta nhất định phải đi một chuyến tới đó, nhìn quanh

cảnh núi sông trên đó một cái. Nếu như cuối cùng lại có thể trở thành Chấp

Kiếm Giả, vậy thì quả thực không uổng một cái nhân sinh." Đội trưởng chắp tay

sau lưng, mái tóc tung bay trong gió, trong giọng nói còn mang theo vẻ mê mẩn.

Hứa Thanh ngẩng đầu kinh ngạc nhìn qua đội trưởng, từ khi xuất phát đến

bây giờ, đã trôi qua nửa ngày hắn vẫn không hề nhìn thấy đội trưởng ăn một quả

táo nào, mà câu nói của y lúc này càng làm cho Hứa Thanh cảm thấy quái dị.

Đội trưởng không giống loại người thế này, bình thường ngoài miệng khó

thể nói ra câu nói như vậy nha.

Vì vậy Hứa Thanh lấy ra một quả táo, cắn một miếng sau đó nhẹ gật đầu.

Hắn nghĩ lại, sau khi trải qua sự kiện ở trên Huyền U tông, hình như đội

trưởng đã nhận phải một chút kích thích gì đó, sau đó hai người cũng đã gặp

mặt vài lần, nhưng mỗi lần hắn đều cảm thấy một loại cảm giác như của Ngô

Kiếm Vu ở trên người đội trưởng.

Mà hôm nay, cái cảm giác này lại càng rõ ràng hơn.

Ngoại trừ việc không đội trưởng không ngâm thơ.

"Đại sư huynh, ngươi không ăn táo sao?" Hứa Thanh hỏi một câu.

"Chẳng lẽ ở trong lòng ngươi, vi huynh chỉ biết ăn thôi à?" Gió sông thổi

qua, đội trưởng quay đầu thâm ý sâu sắc nhìn Hứa Thanh, nhàn nhạt mở miệng.

Hứa Thanh nghe vậy liền lấy một quả táo ném qua.

Đội trưởng theo bản năng tiếp lấy.

Hứa Thanh trầm mặc.

Đội trưởng cũng trầm mặc.

Sau một lúc lâu hai người đứng ở trên đầu thuyền, cùng nhau bắt đầu ăn.

Cạp cạp cắn cắn quả táo một hồi, đội trưởng lại thở dài.

"Ngươi nói vì sao Tử Huyền Thượng Tiên lại đối xử với ngươi như vậy, ta

kém ở đâu chứ, ta cũng không kém ngươi nha, về sau ta còn kiểm tra kỹ lại một

chút, Tử Huyền Thượng Tiên kia lúc còn trẻ có danh khí cực lớn ở trong

Nghênh Hoàng Châu, xinh đẹp yêu kiều không ai sánh được, mà những cái lời

đồn không tốt về thanh danh của nàng, phần lớn đều là do những người theo

đuổi thất bại nên cố tình đưa ra lời đồn ác ý."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi