QUANG ÂM CHI NGOẠI

Trong tộc địa của Hải Thi tộc, khắp bầu trời trên tế đàn của Thất Huyết

Đồng tràn ngập ánh sáng màu lam.

Ánh sáng màu lam liên tục không ngừng chiếu xạ ra, khiến cho tất cả tộc

nhân Hải Thi tộc và cả đệ tử Thất Huyết Đồng đều cực kỳ coi trọng.

Hải Thi tộc lại càng chấn động, hầu như tất cả Hải Thi tộc đều thấy được

bên tế đàn mấy ngày hôm nay luôn tràn ra ánh sáng màu lam, bọn họ tự nhiên

rõ ràng điều đó đại biểu cho cái gì.

Cũng bởi vì biết rõ, cho nên sau khi phát hiện thời gian diễn ra dài như thế,

tinh thần của bọn họ lại càng chấn động kịch liệt hơn.

Về phần đệ tử Thất Huyết Đồng trú đóng ở nơi đây cũng là như thế.

Tam gia nhìn Hứa Thanh phía dưới tế đàn tràn ngập ánh sáng màu lam, lúc

này toàn thân của Hứa Thanh đã là một màu lam xanh ngắt, trên người cũng tản

ra từng tia khí tức tử vong, tâm tình bây giờ của Tam gia rất là phức tạp.

Nếu không phải biết trước Hứa Thanh làm như thế là vì mở ra đạo pháp

khiếu thứ 121, và xác suất phản bội tông môn cũng là cực kỳ nhỏ, thì Tam gia

gần như sẽ cảm thấy Hứa Thanh có phải thật sự muốn chuyển hóa bản thân biến

thành Hải Thi tộc hay không nữa.

Bởi vì giờ khắc này tính mạng của Hứa Thanh đã sắp thấp đến cực hạn, theo

càng nhiều lực lượng từ các pho Tượng Thần Tổ Thi dung nhập, khí tức tử vong

trên người của hắn cũng càng lúc càng nồng đậm.

Cho đến khi lại trôi qua ba canh giờ, khi hoàng hôn trôi qua và mặt trăng

nhô lên trên cao, thân thể Hứa Thanh bỗng nhiên chấn động mạnh một cái, hắn

cảm nhận được cực hạn của mình.

Hắn dùng sức áp chế lực lượng khôi phục của thủy tinh màu tím ở bên

trong, bên ngoài lại không ngừng có lực lượng chuyển hóa của những pho

tượng xâm nhập, rốt cuộc đã khiến cho thân thể của hắn cách trình độ hoàn toàn

bị chuyển hóa chỉ kém một tia.

Nếu một tia này sinh ra …vậy hắn phải chết.

Lúc này, chính là thời khắc sinh tử.

Nhưng cái trạng thái này cực kỳ không ổn định, thiếu một chút liền không

phải thời khắc sinh tử, nhiều một chút..... Liền chân chính chuyển hóa thành

Hải Thi tộc.

Vào thời khắc mấu chốt này thì Hứa Thanh bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong

mắt tràn ra tia sáng màu lam, mang theo nét lạnh lùng không có chút cảm xúc

nào, tay phải như thi thể giơ lên, chậm rãi chỉ một ngón tay về phía mảnh gỗ

màu đen phía trước.

Một ngón tay vừa chỉ, mảnh gỗ màu đen lập tức tràn ra chấn động mãnh liệt.

Trong nháy mắt tiếp theo, một cái cửa gỗ hư ảo cực lớn xuất hiện ở trước

mặt Hứa Thanh, trong âm thanh nổ vang, cánh cửa gỗ này từ từ mở ra về phía

Hứa Thanh.

Một đạo tia sáng trắng cực kỳ chói mắt, hoàn toàn khác biệt với những ánh

sáng màu lam bốn phía, bỗng nhiên tràn ra từ bên trong cửa gỗ, bao phủ trên

người Hứa Thanh!

Nếu so với trước đây, vậy thì đạo ánh sáng này...càng sáng ngời, càng rực

rỡ giống như nó không hề bị chân tướng và thế giới tàn khốc này làm cho ảm

đạm, nó vẫn tồn tại như trước, chỉ là biến thành có chút lạnh hơn, cảm giác ấm

áp càng được ẩn tàng vào sâu bên trong hơn mà thôi.

Ánh sáng từ cánh cửa gỗ màu đen này, chính là phương thức ngưng kết thời

khắc sinh tử mà Hứa Thanh nghĩ đến.

Vô luận là trong lúc hắn ra tay cùng Thánh Quân Tử hay là nghiên cứu sau

này, hắn cũng rất rõ ràng một điều, sau khi trải qua hai lần tế luyện, ánh sánh

trong cánh cửa gỗ này có đủ lực lượng phong ấn sinh mệnh.

Loại phong ấn này tựa như đóng băng, khiến cho hết thảy trạng thái của

người ta bị đọng lại trong khoảnh khắc đó.

Giờ phút này theo tia sáng tràn ra, thân thể Hứa Thanh chấn động mạnh một

cái, dưới tia sáng chiếu ra từ Huyền Linh Vĩnh Ý Môn, cái loại trạng thái thời

khắc sinh tử không ổn định này đã bị triệt để ngưng kết, không còn bất ổn nữa.

Sinh mệnh giống như đã bị cố định lại.

Sau một khắc, Tam gia vẫn chú ý tới Hứa Thanh và lập tức an bài xuống,

ánh sáng màu lam đến từ những pho tượng tổ thi ở bốn phía lập tức tản đi.

Sau đó Tam gia liền bấm niệm pháp quyết, pháp bảo Cấm Kỵ cổ kính thanh

đồng của Thất Huyết Đồng ở trên bầu trời lập tức phát ra tia sáng lập lòe, hóa

thành một chùm ánh sáng trực tiếp phủ xuống, chiếu vào trên người Hứa Thanh

sau đó lại chiết xạ trở về.

Khiến cho toàn thân Hứa Thanh lập tức bị bao phủ bên trong ánh sáng.

Thân thể Hứa Thanh chấn động, mặc dù sinh mệnh bị đọng lại nhưng lúc

này ý thức của hắn vẫn rất thanh tỉnh, hắn nhanh chóng khuếch tán thần niệm ra

khắp toàn thân, tìm kiếm đạo pháp khiếu thứ 121 của mình.

Thất gia đã từng nói qua, vị trí pháp khiếu của mỗi người đều không giống

nhau, nhất là đạo pháp khiếu thứ 121 lại càng là như vậy.

Vào giờ phút này trong trạng thái thời khắc sinh tử, mượn nhờ pháp bảo

Cấm Kỵ của Thất Huyết Đồng, sau khi Hứa Thanh cảm giác toàn thân, rốt cuộc

đã tìm được... Đạo pháp khiếu thứ 121 của mình.

Đạo pháp khiếu này thình lình tồn tại ở trong thức hải của hắn, cũng không

phải là chân thật, mà là ở trong một loại trạng thái giống như hư ảo.

Nháy mắt khi tìm được đạo pháp khiếu cuối cùng, Hứa Thanh không chần

chờ chút nào, hồn lực trong cơ thể lập tức bộc phát, hướng về vị trí tìm được

trong thức hải, toàn lực lao tới, trong nháy mắt tiếp theo thân thể Hứa Thanh run

rẩy lên.

Đạo pháp khiếu thứ 121 khẽ mở, nếu so với những đạo pháp khiếu khác thì

độ khó khăn để mở ra đạo pháp khiếu này lại càng lớn hơn, nhưng mà Hứa

Thanh đã chuẩn bị rất đầy đủ cho thời khắc này, hồn lực bên trong từng đạo

pháp khiếu lần nữa kích phát ra ngoài, sau đó hội tụ vào cùng một chỗ, hình

thành một mảnh hồn hỏa lần nữa dũng mãnh lao tới.

Sau mấy hơi thở, theo âm ken két vang vọng trong thức hải, thân thể Hứa

Thanh chấn động, đạo pháp khiếu trong trạng thái hư ảo trong thức hải, bỗng

nhiên... Mở ra!

Theo đạo pháp khiếu cuối cùng mở ra, một cỗ pháp lực mạnh mẽ trước đó

chưa từng có liền trực tiếp bạo phát tràn ra từ trong đạo pháp khiếu thứ 121 này.

Cuồng mãnh vô tận, kinh thiên động địa!

Lực lượng mà một đạo pháp khiếu này tràn ra giống như là cộng dồn ba

mươi đạo pháp khiếu vào một chỗ vậy.

Bởi vì pháp lực bên trong quá mức dồi dào, cho nên mới có cách nói mở

một khiếu liền thắp lên một đoàn mệnh hỏa.

Trong khi đạo pháp khiếu này vẫn đang bộc phát, bốn đoàn mệnh hỏa trong

cơ thể Hứa Thanh cũng bắt đầu thiêu đốt lên, mặc dù màu sắc của chúng nó đã

bị khí tức của Hải Thi tộc cải biến, nhưng rất nhanh dưới vô số tia lửa hội tụ,

đoàn mệnh hỏa thứ năm của Hứa Thanh lập tức hình thành.

Màu sắc của đoàn mệnh hỏa thứ năm này là đỏ hồng.

Lúc này nó đang thiêu đốt mãnh liệt, bên trên không ngừng khuếch tán bắn

ra những tia chấn động kinh khủng, ảnh hướng đến toàn thân Hứa Thanh, trạng

thái thời khắc sinh tử của Hứa Thanh cũng bị trực tiếp đánh vỡ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi