Hứa Thanh nghe mấy lời này, mặt không cảm xúc quay đầu nhìn thoáng
qua, người đàm luận việc này chính là ba đệ tử tiểu tông phụ thuộc vào Thái Ti
Tiên Môn, tu vi cả ba đều không cao, chỉ là Trúc Cơ.
Người như vậy, Hứa Thanh gặp vô cùng nhiều.
Tu vi tầm thường nhưng rất thích bình phẩm cường giả, giống như khi bọn
họ bình phẩm và khinh miệt người khác, mới có thể tìm được cảm giác hiện hữu
thuộc về mình.
Hứa Thanh đảo mắt nhìn qua mặt ba người, sau đó liền lơ qua và đi đến
quầy hàng, chỉ một ngón tay vào gốc Ngũ Tuyến Kim Trùng Thảo.
Chủ quầy hàng là một tu sĩ đầu trọc, mù một mắt, con mắt còn dư lại lộ ra
ánh sáng lạnh lẽo, ngẩng đầu lướt qua Hứa Thanh, phất tay liền cuốn gốc dược
thảo lên, đưa cho Hứa Thanh.
"Dược thảo này có giá 2000 linh thạch."
Hứa Thanh cầm trùng thảo trong tay, xem xét một phen, gật đầu đưa linh
thạch ra, sau khi thu hồi trùng thảo liền hỏi một câu.
"Còn nữa không?"
"Còn!" Chủ quán nghe vậy lập tức sáng mắt lên, lấy ra một bình nhỏ bằng
bùn từ trên người, sau đó cẩn thận mở ra, lại lấy ra thêm ba gốc Ngũ Tuyến Kim
Trùng Thảo đưa cho Hứa Thanh.
Nhưng ánh mắt Hứa Thanh lại tập trung vào trên cái bình nhỏ bằng bùn
ngói.
Bình thường mà nói, tu sĩ sẽ thường sử dụng dụng cụ dung nạp là chai, hoặc
là ngọc thạch, hoặc là kim loại, cũng có người dùng đồ gỗ, nhưng đồ đơn thuần
được hình thành từ bùn ngói lại không thấy nhiều.
Mà muốn bồi dưỡng Ngũ Tuyến Kim Trùng Thảo phải có kim khí mới
được, điều này khiến cho Hứa Thanh có chút ngạc nhiên, sau khi hắn cẩn thận
xem xét liền phát hiện trên cái bình nhỏ bùn ngói kia lại mơ hồ có một tia khí
tức lợi hại tràn ra.
“Bên trong nó dung nạp kim khí?" Hứa Thanh chỉ một ngón tay vào cái bình
nhỏ.
Tu sĩ đầu trọc nhìn lướt qua Hứa Thanh, nhếch miệng cười một cái.
"Đạo hữu, đây cũng không phải là kim khí bình thường, mà là Thượng
Chương Canh Kim Khí tràn ra từ trong Thái Sơ Ly U Trụ, lúc ta leo lên Thái Sơ
Ly U Trụ, thời vận bộc phát mà thu được."
"Khí này chỉ có thể dùng bùn ngói để dung nạp, thông thường đều sẽ được
cầm đi luyện khí, sử dụng một lần duy nhất, nhưng ta bây giờ vẫn chưa có pháp
khí tiện tay, cho nên tạm thời dùng nó để bồi dưỡng trùng thảo."
"Ngươi muốn mua sao? Cái đồ chơi này hơi quý đấy, 50 vạn linh thạch!"
Tên tu sĩ đầu trọc liếm liếm bờ môi, gã nhìn ra người trước mắt hẳn là tu sĩ
của tông môn, lúc trước mua sắm trùng thảo cũng không hề mặc cả, nhất định là
người có tiền.
Hứa Thanh trầm ngâm, hắn đã từng nghe đội trưởng nói qua về các loại khí
mà Thái Sơ Ly U Trụ tràn ra, bên trong cũng bao hàm cả cái gọi là Thượng
Chương Canh Kim Khí này.
Cái này khiến hắn nghĩ tới que sắt của mình.
Vì vậy sau khi trầm ngâm, Hứa Thanh xuất ra ngọc giản, bày ra một bộ thái
độ dò hỏi sau đó liền lắc đầu.
"Ta từng nghe ngóng qua rồi, nhiều năm như vậy nên người nhận được khí
này không ít, ta ra giá nhiều nhất 5 vạn linh thạch, cao hơn sẽ không mua."
Thần sắc của tu sĩ đầu trọc có chút không vui, dạo gần đây gã đang chuẩn bị
đột phá Trúc Cơ ba đoàn mệnh hỏa, bước vào Kim Đan mở ra Thiên Cung, cho
nên rất thiếu linh thạch để mua sắm đan dược, lại bởi vì cảm thấy Hứa Thanh có
tiền cho nên mới khai giá.
Nhưng giá mà Hứa Thanh trả lại khiến cho gã cảm thấy giống như đối
phương đang đùa giỡn với mình vậy, vì vậy vừa muốn lắc đầu, nhưng lúc này
Hứa Thanh liền liếc mắt qua tên đầu trọc, bỗng nhiên mở miệng.
"Ta còn có một khỏa Uẩn Cung đan." Hứa Thanh nói xong lấy ra một bình
thuốc, đây là vật mà hắn mua sắm trước khi tấn cấp vào Kim Đan, về sau không
dùng, giá trị vào khoảng 30 vạn linh thạch.
Đan dược này có trợ giúp nhất định đối với việc tấn cấp Thiên Cung, vả lại
chỉ có đại tông mới bán ra, tán tu không cách nào mua sắm trực tiếp.
Tên tu sĩ đầu trọc nghe xong, thần sắc lập tức trở nên ngưng trọng, sau khi
nhận lấy liền mở ra ngửi một cái, khuôn mặt có chút rung động, do dự một
phen, nhẹ gật đầu.
"Thành giao!"
Nói xong gã đưa cái bình nhỏ bằng bùn ngói cho Hứa Thanh, sau đó lập tức
thu dọn quầy hàng rời đi.
Hứa Thanh cầm lấy cái bình nhỏ bằng bùn ngói, thoáng dao động liền thu
hồi, hắn dự định quay về nơi ở thử sử dụng một chút, thử xem nó có hữu hiệu
đối với que sắt hay không.
Trong lúc hắn đang đi về nơi cư trú của mình, từ xa xa, bên phía Thái Sơ Ly
U Trụ bỗng nhiên truyền đến từng trận âm thanh sôi trào.
Hứa Thanh ngẩng đầu, đưa mắt nhìn về phía Thái Sơ Ly U Trụ chống trời,
bên trên đang có người leo lên, vị trí của người này đã vượt qua độ cao 500
trượng.
Người này chính là vị thiên kiêu khi hắn vừa tới nhìn thấy, cũng là Lý Tử
Lương trong miệng những người vừa rồi, là người đã nhiều lần thách thức Hứa
Thanh, nhưng đều bị Hứa Thanh bỏ qua.
Giờ phút này gã đã vượt qua cực hạn lúc trước, đã leo đến vị trí 600 trượng,
dẫn tới không ít tu sĩ đứng gần Thái Sơ Ly U Trụ nghị luận.
Như Hoàng Nhất Khôn và một số thiên kiêu của Thất Huyết Đồng, đều chỉ
dừng lại ở vị trí trên 200 trượng.
Bây giờ vô luận là Liên Minh Bát Tông hay là các tông khác, trong những
người tới tham dự lần này, Lý Tử Lương chính là người leo lên vị trí cao nhất,
trấn áp đệ tử các tông, trong khoảng thời gian ngắn cũng là người đứng trước
đầu gió.
Hứa Thanh thần sắc như thường, thu hồi ánh mắt.
Hắn không có quan tâm việc này, cất bước đi về phía trước rời khỏi phường
thị, lúc cách trụ sở của Liên Minh Bát Tông càng lúc càng gần, Hứa Thanh
bỗng nhìn thấy một chỗ đạo đàn.
Trong Thái Sơ Ly U Thành có rất nhiều đạo đàn, phần lớn đều là nơi giảng
giải pháp môn tu hành, là do Chấp Kiếm Đình thống nhất bố trí.
Thỉnh thoảng sẽ có Chấp Kiếm Giả đích thân đến để giảng thuật, mặc dù
không phải không cần trả phí, nhưng cũng sẽ thu một khối linh thạch làm để
biểu trưng.
Giờ phút này bên ngoài đạo đàn này có hơn mười người tán tu, không phải
rất nhiều, cho nên giảng thuật cũng không phải về phương pháp tu hành, mà là
về đạo thảo mộc.
Rất xa, từ bên trong đạo đàn bỗng truyền ra một giọng nói khàn khàn tang
thương.
"Thanh Hà Hoa Lộ, lại có tên là Thanh Liên Lộ, là thực vật hệ hoa súng,
phối hợp phương pháp ôn hỏa đặc chế để lấy nước thơm, công năng ổn định
phổi, trị ho ra máu....."
"Kim Nữu Thảo còn có tên....."
Hứa Thanh dừng chân, hắn vô cùng quen thuộc hai đoạn giảng giải này, đây
chính là ghi chép bên trong điển tịch về dược thảo của hắn, một chữ cũng không
kém.
Tâm thần của hắn khẽ động, quay đầu nhìn sang.
Vừa liếc mắt nhìn qua, toàn bộ thân thể của Hứa Thanh liền chấn động,
trong mắt lộ ra tia sáng sáng ngời.
Hắn thấy được một lão giả hơi gầy.
Lão giả này mặc một bộ trường bào màu xám, mặc dù bên trên mặt có rất
nhiều nếp nhăn, nhưng hai mắt lại sáng ngời có thần, bên trong còn lộ ra vẻ
thâm sâu, tựa như ẩn chứa cơ trí, giọng nói thuần phác, hiện ra ôn hòa.
Rất giống Bách đại sư, nhưng lại không phải.
Hai mắt Hứa Thanh hơi ảm đạm một chút, đứng ở nơi đó nghe một hồi, sau
đó lặng lẽ rời khỏi.