QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cùng lúc đó thân ảnh của đội trưởng cũng hiện ra từ trong hư vô, sau khi hạ

xuống cùng Hứa Thanh, hô hấp cũng tương tự trở nên dồn dập, bỗng nhiên

đứng lên nhìn xa xa.

"Cái quái gì vậy, chỉ thiếu chút nữa là ta có thể thành công rồi, miệng cũng

đã mở ra!" Trong lòng đội trưởng trào lên một trận hậm hực mãnh liệt, nhưng y

không dám nói câu này ra khỏi miệng, chỉ dám phát tiết bất mãn ở trong đáy

lòng.

"Các ngươi điều chỉnh tâm trạng bình tĩnh lại một chút!"

Trong khi tâm tình của Hứa Thanh và đội trưởng đều có những gợn sóng,

một giọng nói bình tĩnh giống như thiên lôi vang vọng ở trong tâm thần hai

người.

Là vị trung niên Chấp Kiếm Giả dẫn đường lúc trước, giờ phút này gã bỗng

nhiên xuất hiện ở phía trước bọn hắn.

Uy áp tới từ trên người của gã khiến cho Hứa Thanh thở sâu, đè xuống khát

vọng trong lòng.

"Có phải các người đều cảm thấy là mình chỉ thiếu chút nữa liền có thể thấy

rõ Đế Kiếm rồi phải không, chỉ thiếu chút nữa là có thể thành công?"

"Ta có thể nói cho các ngươi biết, từng người cảm ngộ đều có cái cảm giác

này, nhưng trên thực tế... Các người còn cách thời điểm cảm ngộ thành công, xa

lắm."

"Mặt khác, quy định hạn chế cảm ngộ ba canh giờ cũng là có nguyên nhân."

"Từ xưa đến nay, toàn bộ Chấp Kiếm Giả cảm ngộ vượt qua ba canh giờ đều

lập tức dị hoá, chết ở trong lúc cảm ngộ, không có một người nào được cứu

sống."

Vị trung niên Chấp Kiếm Giả nhàn nhạt mở miệng, lời nói vừa ra lập tức

khiến cho tâm thần Hứa Thanh trầm xuống.

"Sở dĩ như vậy, là bởi vì năm đó Đại Đế đã từng chém giết qua một Thần

Linh, nhưng một kiếm này cũng tương tự bị Thần Linh nguyền rủa, cho nên từ

đó về sau, người cảm ngộ vượt qua ba canh giờ, đều sẽ bị dị hoá mà chết."

"Mà các ngươi cũng không cần sốt ruột, vận khí các ngươi rất tốt, đây chỉ là

một lần ban thưởng thêm vào cho các ngươi mà thôi, chờ khi đến Quận Đô, các

ngươi vẫn còn một lần cơ hội cảm ngộ riêng nữa."

“Bây giờ, nên đi xử lý một chuyện khác rồi, các vị đại nhân đã đợi các

ngươi rất lâu."

Thần sắc của Trương Ti Vận có chút nghi ngờ, gã không biết tiếp theo là

chuyện gì.

Nhưng trong khi gã đang ngưng thần lắng nghe, vị trung niên Chấp Kiếm

Giả bỗng vung tay phải lên, thân ảnh Trương Ti Vận lập tức tan biến khỏi nơi

đây.

"Việc này không quan hệ gì với gã, chỉ liên quan tới ba người các ngươi."

Vị trung niên Chấp Kiếm Giả không quan tâm Trương Ti Vận bị mình dịch

chuyển đi sẽ nghĩ như thế nào, chậm rãi mở miệng nói với ba người Hứa Thanh.

Nội tâm Hứa Thanh khẽ động, nhìn đội trưởng một chút, lại nhìn Thanh Thu

một chút, như có điều suy nghĩ.

Thanh Thu nhíu mày, nàng mơ hồ đoán được đáp án, chỉ là đáp án này khiến

cho nàng cảm thấy rất xúi quẩy, đáy lòng cũng nổi lên nghẹn khuất.

Đội trưởng cũng nghĩ đến cái gì, trong ánh mắt lộ ra quang mang kỳ dị, mơ

hồ còn mang theo một chút hưng phấn, vội vàng mở miệng hỏi thăm.

"Đại nhân, phải chăng có liên quan tới việc bên Tam Linh Trấn Đạo Sơn?"

Vị trung niên Chấp Kiếm Giả lơ qua Trần Nhị Ngưu.

Theo gã cảm thấy, cái tên Trần Nhị Ngưu này khiến cho tượng thần Đại Đế

chỉ tràn ra ánh sáng một trượng, trên cơ bản coi như là sỉ nhục của Chấp Kiếm

Giả.

Trên thực tế không chỉ riêng y cho rằng như thế, không ít những Chấp Kiếm

Giả khác ở nơi đây cũng đều có ý nghĩ như vậy, dẫu sao... Từ trình độ nào đó

mà nói, điều này cũng tương đương với việc không vượt qua được kiểm tra trên

tư tưởng, có nhận chức bất chính.

Cho nên gã cũng chẳng thèm để ý tới đội trưởng, mà nhìn qua Hứa Thanh

cùng Thanh Thu.

"Ba người các ngươi, từng xuất hiện ở trong Tam Linh Trấn Đạo Sơn, cũng

nhìn thấy Chấp Kiếm Đình ta trấn áp U Tinh Linh Tôn."

"Bây giờ U Tinh Linh Tôn đã bị ta Chấp Kiếm Đình giam giữ, đang bị thẩm

vấn, các vị đại nhân cần ba người các ngươi xuất hiện để kích thích U Tinh Linh

Tôn một chút, khiến cho cảm xúc của ả không còn bình tĩnh nữa, mà xuất hiện

chấn động kịch liệt."

"Như thế, liền có thể giúp những đại nhân thuận tiện tìm kiếm bí mật ẩn

giấu trong hồn của ả."

Nói xong, vị trung niên Chấp Kiếm Giả đi về phía xa xa.

Ba người Hứa Thanh đứng dậy đi theo phía sau, trên đường đội trưởng

trừng mắt nhìn, nhanh chóng tính toán trong đáy lòng.

"Xem ra việc chỉ nhận được ánh sáng một trượng khiến cho ta có chút

không được chào đón."

"Không được, lần này ta nhất định phải cố gắng biểu hiện một chút, tranh

thủ kiếm thêm điểm trong lòng những lão gia hỏa kia của Chấp Kiếm Đình, nếu

không cứ như vậy tiếp xuống, không có lợi cho việc tấn chức sau này của ta."

Đội trưởng quyết định trong lòng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy rất là

phiền muộn, tới giờ phút này y vẫn không hiểu tại sao mình lại chỉ có ánh sáng

một trượng.

“Ta chắc chắn mình trả lời không sai, mặc dù vấn đề của Đại Đế không nằm

ở trong hơn một nghìn đạo vấn đề kia, nhưng bên trong cũng có 47 cái vấn đề

liên quan cũng có thể trả lời được cơ mà."

"Ta đã nói hết toàn bộ đáp án một lần, tuyệt đối vượt qua tiêu chuẩn đáp án,

từng đáp án đều từng đạt ít nhất độ cao mấy trăm trượng, cộng vào cùng nhau

nhất định đạt được vạn trượng rồi, không thể lãng phí linh thạch mà không được

gì chứ."

"Thậm chí ta còn đã nịnh hót rất nhiều, một câu cũng không lặp lại!"

"Càng vì biểu hiện bản thân, ta còn nói Đại Đế chính là Thần Linh."

"Lời này chắc chắn không sai, lúc ta nói ra, Đại Đế trong biển ánh sáng

cũng kịch liệt lay động, có thể thấy được trong lòng thoả mãn cỡ nào."

Nghĩ đến biểu hiện lúc đó của mình, đội trưởng càng thêm không cam lòng.

"Dựa vào cái gì mà chỉ cho ta một trượng?"

Đội trưởng hậm hực trong lòng, nhìn Hứa Thanh một chút, cảm thấy áp lực

thật lớn.

Trong khi đáy lòng của y đang có vô vàn suy nghĩ, ba người cũng đã đi tới

trước lao ngục bên trong Chấp Kiếm Đình.

Nơi này là một mật thất âm u, bốn phía tồn tại vô số cấm chế, toàn bộ người

bước vào nơi này đều bị thần niệm khóa chặt.

Sau khi trải qua thẩm tra, nhờ người trung niên Chấp Kiếm Giả kia dẫn

đường, bốn người đi vào trong lao ngục, theo một cái cầu thang chật chội dưới

chân, dưới ngọn đèn dầu mờ nhạt, trong khi bốn người đi về phía trước, từ xa xa

truyền đến giọng nói bình tĩnh mang theo sự ưu nhã của U Tinh Linh Tôn.

"Có tiếng bước chân, các ngươi lại đưa thêm người đến nữa hả?"

"Vô dụng thôi, các ngươi muốn lục soát linh hồn của bản tôn, muốn kích

thích cảm xúc của bản tôn, việc này căn bản là không thể nào."

"Bản tôn là do nhân hồn của Quỷ Đế biến thành, không hề có chấn động

cảm xúc, cho dù thật sự có, cũng không phải là loại tu sĩ cấp thấp Quy Hư như

các ngươi có thể chạm tới."

"Bản thể của ta là Uẩn Thần, mà bọn ngươi... Chỉ là con sâu cái kiến."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi