Lão giả Diêu gia hừ lạnh một tiếng, hình như không muốn tranh luận với
loại tiểu bối như Khổng Tường Long, thần sắc hiện ra vẻ cung kính, chắp tay về
phía tên tu sĩ Thánh Lan tộc kia.
"Trần đạo hữu, ngươi xem?"
Tên Hắc Y Vệ trung niên Thánh Lan tộc nghe vậy liền liếc mắt nhìn đám
người Hứa Thanh, bỗng nhiên nở nụ cười và quay người về phía Tư Mã chấp sự
truyền ra lời nói.
"Tư Mã chấp sự, nguyên do của việc này thật ra là do trên đường nhóm sứ
giả Thánh Lan tộc tới đây, phát hiện trong đoàn sứ giả tồn tại một tên ám tử
không biết lai lịch, tên này đánh cắp vật phẩm trọng yếu của tộc ta."
"Vì vậy đặc phái viên hạ lệnh truy nã bắt lại, nhưng cuối cùng chẳng những
không tìm được ám tử, mà tùy tùng của đoàn sứ giả đặc phái viên lại bị người
của Chấp Kiếm Cung bố trí mai phục tàn nhẫn giết chết."
"Chẳng lẽ cái tên ám tử trộm cướp vật phẩm trọng yếu của tộc ta, chính là
người Chấp Kiếm Cung phái ra? Cố ý tới tộc chúng ta để đánh cắp? Hai tộc ta
đã giao hảo qua nhiều thế hệ, hành vi như thế, là ý tứ của Chấp Kiếm Cung
ngươi, hay là ý tứ của Phong Hải Quận, hoặc là, gợi ý của nhân tộc các ngươi?"
Nói đến đây, trong mắt gã trung niên Hắc Y Vệ của Thánh Lan tộc lộ ra tinh
mang, vung tay phải lên, một khối ngọc giản lập tức xuất hiện, từ trong lập lòe
chiếu ra một cảnh tượng.
Cảnh tượng bên trong, chính là đám người Hứa Thanh chém giết cái tên nửa
bước Nguyên Anh cùng với một màn bỏ chạy, cũng bao hàm cả ba câu nói sau
cùng của Khổng Tường Long, rất là rõ ràng.
Trong mắt đám người Khổng Tường Long lộ ra hàn mang.
Hứa Thanh mặt không cảm xúc, nhưng ánh mắt tương tự lạnh như băng.
Sắc mặt Tư Mã chấp sự từ đầu đến cuối đều không có bất kỳ biến hóa nào,
sau khi quét mắt nhìn qua cảnh tượng trong ngọc giản, lắc đầu.
"Chấp Kiếm Cung chúng ta chưa từng có ý chỉ này, cũng chưa từng tồn tại
ám tử."
Giờ phút này lão giả Diêu gia bên cạnh nghe vậy, liền truyền ra giọng nói
âm lãnh.
"Đã không có ám tử, lại không phải đi chấp hành nhiệm vụ, vậy cách làm
của mấy người kia hoàn toàn là hành vi cá nhân, thế mà lại dám hành hạ giết
chết tu sĩ Thánh Lan tộc, ý đồ khiến cho hai tộc giao chiến, mấy người này tội
không thể tha!"
"Người đâu, áp giải bọn chúng lại, đưa tới Thánh Lan tộc, dùng để an ủi anh
linh những vị tu sĩ chết thảm của hữu quốc (nước bạn)!"
Lời lão giả Diêu gia vừa thốt ra, mấy chục người của Diêu gia trên quảng
trường lập tức tản ra tu vi, đè áp về phía đám người Hứa Thanh.
Trong mắt Hứa Thanh lóe lên hàn mang, Khổng Tường Long chợt ngẩng
đầu, trong mắt lộ ra vẻ bất thiện, ngay lúc này, quảng trường phía sau bỗng
nhiên xuất hiện từng đạo cầu vồng, gào thét mà đến.
Thanh thế cực lớn, dấy lên từng tiếng xé gió, bay thẳng đến quảng trường.
Theo tiếng nổ vang truyền ra, từng đạo thân ảnh nháy mắt phủ xuống, đều là
Chấp Kiếm Giả!
Chính là Chấp Kiếm Giả xuất thân từ Liên Minh Bát Tông qua các thời kỳ.
Những năm gần đây phần lớn Chấp Kiếm Giả của Liên Minh Bát Tông đều
được an bài ra Châu bên ngoài nhậm chức, hôm nay những người còn ở lại bên
trong Quận Đô đều đã đến.
Trên đường trước khi tới, Hứa Thanh đã truyền âm cho bọn họ.
Giờ phút này theo bọn họ phủ xuống, những Chấp Kiếm Giả tới từ Liên
Minh Bát Tông, từng người tản ra sát khí, hộ vệ bốn phía đám người Hứa
Thanh, nhe răng cười khinh miệt và nhìn về phía đám người Diêu gia.
"Rất thú vị, dám bắt Chấp Kiếm Giả ngay trong chính Chấp Kiếm Cung của
chúng ta?"
"Đến đến đến, đưa hết các gia gia cùng qua bên Thánh Lan tộc đi này!"
"Dùng để an ủi anh linh của những tu sĩ Thánh Lan tộc?"
"Ta an ủi cái mẫu thân nhà ngươi đấy!"
(Tao an ủi con mẹ mày đấy!)
"Bọn ngươi thật biết cách sủa tiếng cẩu, haha."
Trong lúc nói ra những lời này, những Chấp Kiếm Giả mới tới liền vận hành
toàn bộ tu vi, khí thế như phóng thẳng lên trời, tràn ngập vẻ sát phạt.
Bước chân của đám tu sĩ Diêu gia dừng lại.
Tôn quản sự của Diêu gia hừ lạnh, vừa muốn mở miệng, nhưng vào lúc này
xa xa lại có tiếng gào thét truyền tới!
Lại có thêm một đám Chấp Kiếm Giả dấy lên tiếng xé gió bén nhọn cấp tốc
vọt tới.
Trọn vẹn hơn trăm người, từng người đều tràn ngập sát khí, bọn họ đều
Chấp Kiếm Giả xuất phát từ Thái Cổ Lôi Mạch, sau khi nhận được thông báo
của Vương Thần liền nhanh chóng vọt đến.
Giờ phút này theo họ tới gần, từng tiếng sấm sét nổ vang, kinh thiên động
địa.
Trần Đình Hào cũng ở trong đó, đứng giữa không trung, cười lạnh gầm nhẹ.
"Ai dám động đến Chấp Kiếm Giả chúng ta?"
Những Chấp Kiếm Giả khác của Thái Cổ Lôi Mạch cũng lần lượt quát tháo.
"Giết tu sĩ Thánh Lan tộc thì như thế nào, làm sao, lão tử ta thậm chí còn đã
từng ăn thịt rồi đây này!"
"Diêu gia các ngươi còn cần mặt mũi nữa không?"
Mắt thấy một màn này, tâm thần toàn bộ đám tu sĩ Diêu gia chấn động.
Nhưng hết thảy vẫn chưa kết thúc, trong thời gian ngắn, bên trong Chấp
Kiếm Cung lại xuất hiện tiếng gào thét!
Bộ phận Chấp Kiếm Giả của Thái Hư Hóa Yêu tông cùng với Huyết Hàn
Môn đều nhanh chóng bay đến, nhân số đông đảo, trọn vẹn mấy trăm, khí thế
như cầu vồng.
Chấp Kiếm Giả bên phía Thái Hư Hóa Yêu tông đã hóa yêu, biến thành
từng thân đại yêu, như quần ma loạn vũ, khiến thiên địa biến sắc.
Chấp Kiếm Giả của Huyết Hàn Môn cũng tràn ra từng trận huyết khí ngập
trời, bát phương nổ vang, gió giục mây vần, càng truyền ra từng trận âm thanh
âm lãnh, vang vọng bát phương.
"Làm người tốt không làm, lại muốn làm chó!"
"Nói các ngươi là chó cũng vũ nhục con chó!"
"Đám súc sinh còn không bằng cả heo chó!"
"Chúng ta muốn xem, ai dám động đến Chấp Kiếm Giả chúng ta!"
Các phương hội tụ, gần nghìn vị Chấp Kiếm Giả với khí thế dồi dào, vang
tận mây xanh, bao bọc vây quanh nơi đây, mang theo huyết sát nồng đậm, nhìn
chằm chằm vào Diêu gia, nhìn chằm chằm vào Thánh Lan tộc.
Sát cơ mãnh liệt vút thẳng tới trời cao, ngút thiên chấn địa.
Tựa hồ chỉ cần Diêu gia dám động thủ một chút, là toàn bộ bọn họ liền bộc
phát, dễ như trở bàn tay, một tên cũng không để lại.
Đối mặt sát khí như thế, thần sắc các tu sĩ Diêu gia hoàn toàn đại biến.
Nhất là giờ phút này ở xa hơn vẫn còn có từng đạo bóng người Chấp Kiếm
Giả đằng đằng sát khí nhanh chóng tới gần, khiến cho Chấp Kiếm Giả nơi đây
càng lúc càng nhiều.
Quản sự Diêu gia đứng bên cạnh Tư Mã chấp sự đưa mắt nhìn qua hết thảy,
tâm thần không tự chủ mà chấn động mãnh liệt, hô hấp có chút dồn dập, hai mắt
cũng đều co rút lại.
Hình như nơi này sắp xuất hiện một trận nổi loạn.
"Tư Mã chấp sự!" Quản sự Diêu gia chợt quay đầu nhìn về phía Tư Mã chấp
sự, sắc mặt gã Hắc Y Vệ của Thánh Lan tộc bên cạnh cũng vô cùng âm trầm.
Vẻ mặt Tư Mã chấp sự vẫn không có bất kỳ biến hóa nào như cũ, vẻ ngoài
thì cười nhưng trong lòng không cười mở miệng.
"Tôn quản sự, ngươi xem, theo phân thượng của Diêu phủ nên ta đã gọi
người tới cho ngươi rồi, lời ngươi cũng hỏi xong rồi, câu trả lời của bọn hắn
ngươi cũng đã nghe được."
"Hết thảy rất rõ ràng, ám tử không phải do chúng ta phái ra, tùy tùng của sứ
giả Thánh Lan tộc cũng không phải chúng ta giết, về phần thứ đồ chơi như ngọc
giản lưu giữ hình ảnh kia, chúng ta có thể tùy ý tự tạo rất nhiều, ngươi thích thì
một hồi ta sẽ tặng thêm cho ngươi vài chục cái để xem cho vui mắt."
Tư Mã chấp sự vuốt râu và mỉm cười, nhẹ giọng mở miệng.
"Lễ nghi, Chấp Kiếm Cung chúng ta đã làm, nhưng Diêu gia ngươi có chút
không hiểu chuyện, dám ở trong Chấp Kiếm Cung chúng ta mở miệng nói như
vậy."
"Ngươi nói sai, khiến cho rất nhiều người của Chấp Kiếm Cung tức giận,
chuyện này, ta cũng không giúp ngươi được."