QUANG ÂM CHI NGOẠI

Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ.

Giọng nói của Quốc chủ Thiên Đính Quốc vẫn tiếp tục truyền đến.

"Đồng thời chỗ sâu trong Chân Tiên Thập Tràng còn tồn tại lực lượng khiến

người ta phát điên, toàn bộ người xâm nhập đều sẽ trở nên điên cuồng, không

phân chia địch ta, hình như nhận thức của bọn họ đã bị cải biến, cho rằng mình

là Ách Tiên Tộc."

"Nhưng mà càng thêm quỷ dị đó là, những người đi qua chỗ sâu tìm được

đường sống trong chỗ chết trở về, trong ghi chép của ba mươi sáu vương quốc,

không có một người nào chết già, vả lại phương pháp tử vong đều là bị mở

bụng, ruột bay múa."

"Có người thì tự mình mổ, nhưng có người là bị ruột ở bên trong cắt da, cho

nên trong ghi chép có một loại kiến giải đối với cái này, đó là chỗ càng sâu bên

trong Thập Tràng, có một loại lực lượng có thể khiến cho ruột có sinh mệnh."

"Những thứ này vẫn chỉ là một bộ phận, còn có thêm rất nhiều biến hóa

khác, vả lại mỗi một lần Chân Tiên Thập Tràng nở rộ, cũng sẽ xuất hiện nhiều

quỷ dị hơn cùng với một chút nơi không giống trước kia, không hề cố định vị

trí, cho nên càng thêm hung hiểm."

"Bình thường mà nói, ba mươi sáu vương quốc chúng ta cũng sẽ không

bước vào chỗ sâu, chỉ thu thập đạo quả ở phạm vi bên ngoài. Đúng rồi, thật ra

còn có một lời đồn nữa về Chân Tiên Thập Tràng..."

Quốc chủ Thiên Đính Quốc liếc mắt nhìn Hứa Thanh, trầm thấp mở miệng.

"Đây là lời đồn bên trong hậu duệ của Ách Tiên Tộc, nói rằng rất nhiều

nguy hiểm của Chân Tiên Thập Tràng, trên thực tế cũng là vì ngăn cản người

bên ngoài tới quấy rầy, ví von nơi đây thành lăng mộ, những nguy hiểm kia đều

là để chuẩn bị cho kẻ trộm mộ."

"Bọn họ không biết phương pháp đi vào chính xác, cho nên mới đột tử,

dường như tất cả nguy hiểm nơi đây hợp lại thành một trò chơi ghép hình, chỉ

có nắm giữ phương thức chính xác, mới có thể bình yên, thuận lợi bước vào."

"Nhưng mà coi như là hậu duệ Ách Tiên Tộc bản địa của vực này cũng chưa

từng biết được phương pháp chính xác, cho nên lời đồn liền thật sự biến thành

lời đồn."

Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, ánh mắt giống như tùy ý quét qua người

đội trưởng, hắn nghĩ tới một trận tạo hóa kinh thiên động địa siêu cấp lớp không

gì sánh kịp mà đội trưởng muốn cho mình kia.

"Đại sư huynh rất quen thuộc đối với nơi này, hình như không phải tất cả

đều thu hoạch được trong tình báo từ Quận Đô."

Hứa Thanh trầm ngâm trong lòng, đi thẳng về phía trước.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, một ngày qua đi, bầu trời cũng đã trở nên ảm

đạm, ánh nắng hoàng hôn bao phủ bầu trời, trong một ngày này, một đoàn người

Hứa Thanh đã đi từ bên ngoài tới biên giới chỗ sâu của Chân Tiên Thập Tràng.

Biên giới là do người hình thành, trên mặt đất được dùng một loại nước sơn

đặc thù vẽ lên một cái vòng tròn vờn quanh toàn bộ Chân Tiên Thập Tràng.

Sau khi đi tới đây, mọi người dừng lại.

Đối với Hứa Thanh mà nói, thu hoạch ngày hôm nay cũng không hề nhỏ.

Có Quốc chủ Thiên Đính Quốc dẫn đường, có Hắc Y Vệ đi ngắt lấy đạo

quả, tất cả khiến cho bây giờ số lượng đạo quả của Hứa Thanh đã đến hơn ba

nghìn quả.

Về phần nguy hiểm cũng không gặp phải bao nhiêu, thỉnh thoảng xuất hiện

một chút sự tình quỷ dị lẻ tẻ, đều bị Hắc Y Vệ hóa giải dễ như trở bàn tay.

Nhất là Lâm Viễn Đông dũng cảm quên mình, nhiều lần hộ vệ ở trước người

Hứa Thanh, bộ dạng thuần chất trung thành hộ chủ, mỗi lần Hứa Thanh gật đầu

với gã, đều khiến cho gã rất phấn khởi.

Giờ phút này Hứa Thanh đứng ở bên cạnh biên giới, ngóng về nơi xa xăm,

Quốc chủ Thiên Đính Quốc bên cạnh cung kính truyền ra lời nói.

"Thần tử đại nhân, chúng ta đến nơi này là được rồi, vạch giới hạn này là do

ba mươi sáu vương quốc đời đời vạch ra, bên trong chính là đại biểu hung hiểm

và nguy cơ vô tận."

"Ty chức cũng đã liên hệ tìm kiếm Huyền Thiên Yêu Nguyệt Đan được rồi,

đang trên đường đưa tới Thiên Đính Quốc, đạo quả đại nhân cần thiết ta cũng

đã câu thông cùng với các vương quốc khác, đợi sau nửa tháng các vương quốc

sẽ lần lượt hái xong, tương tự sẽ đưa tới cho đại nhân."

Hứa Thanh và đội trưởng nhìn nhau một cái, sau một lúc lâu bình tĩnh mở

miệng.

"Chu Hành Vu, mệnh đăng của ta đã đưa đến chưa?"

Lâm Viễn Đông nghe vậy thân thể run lên, Chu Hành Vu một đường trầm

mặc bên cạnh liền truyền ra lời nói trầm thấp.

"Đại nhân, nơi đây không thể truyền âm, ty chức không biết việc này tiến

triển như thế nào, có lẽ sau khi chúng ta trở về sẽ có kết luận.

"Ngươi trở về điều tra nhìn một chút, đưa mệnh đăng mang tới, ta ở chỗ này

chờ." Hứa Thanh khoanh chân đả tọa, bình tĩnh truyền ra lời nói.

Chu Hành Vu nhướng mày, lời nói của đối phương, khiến cho gã cảm giác

rằng người này không hề có ý định quay về Thiên Đính Quốc, muốn đi tới chỗ

sâu trong Chân Tiên Thập Tràng.

"Vị Thần tử này vội vã cần mệnh đăng như vậy?" Chu Hành Vu nheo mắt

lại, trầm ngâm một chút, Quốc chủ Thiên Đính Quốc bên cạnh liếc mắt nhìn

Hứa Thanh thật sâu, sau đó bỗng nhiên mở miệng.

"Thần tử đại nhân chẳng lẽ có bí pháp, có thể thôi phát huyết mạch héo rũ

ẩn chứa bên trong mệnh đăng, sau đó triệt tiêu một chút nguyền rủa của Chân

Tiên Thập Tràng, muốn bước vào chỗ sâu?"

Nghe Quốc chủ Thiên Đính Quốc mở miệng như vậy, Hứa Thanh đáy lòng

có chút ngoài ý muốn, lúc nhìn Quốc chủ Thiên Đính Quốc, đối phương

nghiêng đầu không nhìn ánh mắt của hắn, mà trầm thấp truyền ra lời nói về phía

Chu Hành Vu.

"Chu đại nhân, Thần tử căn dặn, còn không mau đi!"

Chu Hành Vu suy nghĩ một chút, đè xuống nghi ngờ trong lòng, chuyện này

vô luận như thế nào cũng không quan hệ quá nhiều với gã, gã chỉ cần làm tốt

bản chức của mình là được, vì vậy lưu lại bộ phận Hắc Y Vệ, chính mình mang

theo người còn lại rời khỏi, bay thẳng đến Thiên Đính Quốc.

Theo bọn gã rời đi, nơi đây cũng an tĩnh lại, rặng mây đỏ từ bầu trời hoàng

hôn cũng chầm chậm tối đi, toàn bộ rừng rậm dần dần trở nên tăm tối, Quốc chủ

Thiên Đính Quốc đứng ở nơi đó, quay đầu nhìn Thiên Đính Quốc xa xa, vừa

nhìn về phía xa hơn.

Nơi gã nhìn, là phương hướng Thiên Phong thượng quốc, cũng là vị trí nhi

tử của gã bây giờ, vào thời khắc này vẻ mặt của gã bỗng hiện lên một tia phức

tạp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi