QUANG ÂM CHI NGOẠI

Bầu trời, vỡ ra!

Vào thời khắc này, đạo khe hở đó đã trực tiếp mở ra, từ xa nhìn tới, nó trông

giống như là một Thiên Nhãn đang mở ra vậy!

Bên trong mơ hồ, không nhìn rõ nhưng vẫn có từng đạo lực lượng pháp tắc

kinh thiên động địa, dồi dào vô thượng, không ngừng bộc lộ ra thế gian bên

ngoài.

Thân là lính canh ngục khu Bính, lại cõng pháp tắc thế giới của tiểu thế giới

trên lưng mấy tháng, cho nên Hứa Thanh rất nhạy cảm đối với pháp tắc, nhất là

giờ phút này Thương Long Thiên Đạo trong cơ thể còn đang rung động lắc lư,

thậm chí còn tản mát ra một tia thân thiết.

Tựa như tồn tại ở bên trong Thiên Nhãn kia đồng nguyên với nó vậy!

Tâm thần Hứa Thanh chấn động, nhìn qua đội trưởng đang nhảy múa, mặc

dù đạo bào màu trắng đã che đậy thân hình, nhưng những vũ điệu đó, giống như

đúc với những bóng người Ách Tiên Tộc hắn thấy trong ảo giác.

"Chẳng lẽ đại sư huynh đã từng có kiếp là Ách Tiên tộc?"

"Chân Tiên Thập Tràng lần này... Hoàn toàn khác với những lần đi làm

chuyện lớn lúc trước với đại sư huynh!" Trong đầu Hứa Thanh dâng lên đông

đảo ý niệm.

Mà Thanh Thu một bên đã sớm trợn mắt há hốc mồm, nàng hoảng sợ nhìn

qua tất cả, thật sự là những gì trải qua lần này, chính là những việc lớn nhất

trong nhân sinh hơn mười năm này của nàng.

Bị Hắc Thiên tộc bắt giữ, bị ép trở thành thị nữ, tận mắt nhìn thấy hai tên

Hắc Thiên tộc kia từ bị hoài nghi cho đến trở thành khách quý, sau đó lại trơ

mắt nhìn bọn họ đi vào chỗ sâu trong Chân Tiên Thập Tràng, cuối cùng ở trong

nơi này... Nàng nhìn thấy bọn họ Tế Thiên.

Không phải người nào, cũng có thể Tế Thiên.

Nhất là những hư ảnh Ách Tiên tộc hiện ra bốn phía này, rõ ràng còn lấy tên

Hắc Thiên tộc kia làm hạch tâm.

Trong lúc nội tâm Thanh Thu chấn động, Ninh Viêm đã hoàn toàn há hốc

mồm và hô hấp dồn dập, nhìn qua tất cả với thần sắc hiện ra vẻ không cách nào

tin.

Mà đúng lúc này theo đội trưởng đang nhảy múa, cùng với hơn mười vạn

thân ảnh Ách Tiên tộc bốn phía nhảy cùng, theo cây Thập Tràng kịch liệt chập

chờn, trong thời khắc mấu chốt này, phía cuối thân cây mà nhóm người bọn họ

đang đứng bỗng truyền đến một tiếng gào thét lạnh lẽo mãnh liệt.

"Tiểu sư đệ, giúp ta ngăn nó lại!" Đội trưởng cấp tốc mở miệng.

Hứa Thanh không chần chờ, thân thể lập tức sáng ngời, trực tiếp vượt qua

đội trưởng, đứng ở phía trước, thần sắc ngưng trọng, kêu gọi tượng thần Hắc

Thiên trong đáy lòng, tượng thần Hắc Thiên trên bầu trời cấp tốc đáp xuống

dưới.

"Nhược điểm của nó là con mắt, đánh vào mắt của nó!"

Giọng của đội trưởng mang theo một tia lo lắng, nhanh chóng truyền ra, vào

lúc này điểm cuối cùng của thân cây liền có một thân ảnh vọt tới, tốc độ vượt

qua nhận thức của con người, cũng rõ ràng chiếu vào trong mắt Hứa Thanh.

Sau khi nhìn thấy thân ảnh này, trong đầu Hứa Thanh không ngừng vang lên

tiếng nổ.

Thân ảnh này không phải là người sống, mà là một cỗ thi hài Ách Tiên tộc,

khác biệt với nhân tộc, mi tâm của nó có ấn ký đồ đằng, giống như ruột lại như

con rắn, uốn lượn vặn vẹo, tổ hợp cùng một chỗ, tạo thành một hình tựa như

con mắt.

Nhưng đây không phải trọng điểm, thứ khiến cho trong đầu Hứa Thanh nổ

vang, là bộ dạng của cỗ thi thể Ách Tiên tộc này.

Tuy thân thể của cỗ thi hài Ách Tiên tộc này đã khô héo, toàn thân tràn ra

mùi tử vong, bụng cũng đã bị mổ, lộ ra một mảnh thịt hư thối đang bay múa.

Nhưng dựa vào sự quen thuộc của Hứa Thanh đối với đội trưởng, hắn vẫn nhìn

ra gương mặt lõm vào của cỗ thi thể Ách Tiên tộc này, thế mà …lại cực kỳ

tương tự cùng đội trưởng!

Nhất là trên người cỗ thi thể này còn tản mát ra một cỗ khí lạnh nồng đậm,

những nơi đi qua, bát phương đều bị đóng băng.

Hứa Thanh cũng không xa lạ gì loại khí lạnh này, giống y hệt với khí lạnh

của đội trưởng.

Tâm thần Hứa Thanh chấn động, nhưng trước mắt không rảnh suy nghĩ quá

nhiều, cỗ thi hài phía trước vọt tới với tốc độ quá nhanh, chỉ nhoáng một cái

thân hình nó liền nháy mắt tan biến, dường như hóa thành một trận gió lớn, đập

thẳng vào mặt Hứa Thanh.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt nháy mắt bộc phát trong tâm thần Hứa Thanh,

giờ khắc này tượng thần Hắc Thiên bỗng nhiên phủ xuống, ngăn cản ở phía

trước.

Âm thanh nổ vang lập tức truyền ra, vang vọng khắp bát phương.

Từng trận chấn động cuồng bạo dấy lên, quét ngang trước sau.

Toàn thân Hứa Thanh chấn động, há miệng phun ra máu tươi, trong khi thân

thể cuốn ngược lại, hắn nhìn thấy tượng thần Hắc Thiên tới ngăn cản phía trước

cỗ thi thể, chống đỡ một kích sinh tử cho hắn.

Thân thể tượng thần Hắc Thiên chấn động, như một ngọn núi, chặn đường

hết thảy!

Cỗ thi thể Ách Tiên tộc giống đội trưởng truyền ra tiếng gào thét vang vọng

bát phương, trên người dâng lên chấn động Linh Tàng, ý đồ lao ra, nhưng lúc

này những tia hắc quang toàn thân tượng thần Hắc Thiên kịch liệt lập lòe, dùng

hai tay cứng rắn chụp lấy, không hề buông tay ra chút nào.

Trong lúc cả hai giằng co, không đợi Hứa Thanh thở ra một hơi, xa xa, trên

thân cây của chín cây Thập Tràng khác cũng tương tự truyền đến tiếng gào thét,

từng đạo thân ảnh từ điểm cuối cùng xuất hiện, mục tiêu cũng là nơi đây.

Mắt thấy như thế, sắc mặt Hứa Thanh biến hóa, nhanh chóng bấm bí quyết,

bầu trời lập tức truyền đến tiếng rít bén nhọn, cỗ tượng thần Hắc Thiên thứ hai,

thứ ba, thứ tư, đồng loạt phủ xuống.

Ba cỗ tượng thần này, đến từ ba cái quốc gia trực hệ thuộc vương triều

thượng quốc khác trong ba mươi sáu vương quốc nơi đây, lúc ở trong Thiên

Đính Quốc, mặc dù Hứa Thanh không đi đến những vương quốc khác, nhưng

thông qua tượng thần của Thiên Đính Quốc, hắn đã sớm tạo ra liên hệ cùng với

ba cỗ tượng thần còn lại, cũng có thể hạ lệnh cho chúng nó.

Trong lần đi đến Chân Tiên Thập Tràng, bốn cỗ tượng thần Hắc Thiên này,

chính là chỗ dựa và đòn sát thủ cuối cùng của hắn.

Trước mắt, có thêm ba cỗ tượng thần xuất hiện, toàn lực chặn đường, nhưng

rõ ràng không cách nào kiên trì quá lâu, cũng may đội trưởng tế tự cũng đang

đến khâu cuối cùng.

Theo đội trưởng ngẩng đầu, trong mắt lộ ra điên cuồng, một màn khiến cho

tâm thần Hứa Thanh nổi lên cuồn cuộn gợn sóng xuất hiện.

Chỉ thấy đội trưởng vung tay lên, lại lấy ra từng khối máu thịt lớn nhỏ màu

sắc bất đồng từ trên người mình, mà trên mỗi một khối máu thịt này đều tản mát

ra chấn động Thần Tính cực kỳ kinh người.

Hứa Thanh liếc mắt liền nhận ra một khối trong đó chính là thịt Câu Anh

của nhân ngư tộc khi trước.

Tổng cộng có ba mươi ba khối máu thịt Thần Tính, khí tức tất cả đều không

giống nhau, điều này đại biểu chúng nó đều đến từ những sinh vật có Thần Tính

khác biệt, chẳng những như thế, đội trưởng còn lấy ra chín cái bình nhỏ màu

đen, giờ phút này toàn bộ bóp nát, sau đó chín giọt máu tươi ẩn chứa Thần Tính

từ bên trong bay ra.

Theo Hứa Thanh cảm thụ, một giọt trong đó ẩn chứa khí tức của U Tinh

Linh Tôn.

Sau đó đội trưởng vỗ trán một cái, phun ra một mảnh bùn đất màu đen,

những thứ bùn đất này nhanh chóng hội tụ tại cùng nhau, tạo thành một cái pho

tượng nhỏ cỡ lòng bàn tay.

Đó là...Tượng thần tổ thi của Hải Thi tộc!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi