CHƯƠNG 64: MỤC GIA NGỌA HỔ TÀNG LONG
Editor: Luna Huang
Nói xong lời cuối cùng, Chu Chí trực tiếp buông ngoan thoại nghênh ngang mà đi, Chu Ngọc Nghiên khóc mềm ngã trên mặt đất.
Ngô thị ngây ngô ngồi đó, một lúc lâu vẫn chưa phục hồi tinh thần lại.
Vào lúc này, ma ma sắc mặt khó coi đi tới, nhẹ giọng quay Ngô thị hồi bẩm: “Phu nhân, Vương di nương Liễu viện hoài thai rồi.”
Ngô thị chợt phục hồi tinh thần lại, chợt vỗ một cái vào bàn, móng tay trong ngày thường được bảo dưỡng trực tiếp đứt đoạn, lộ ra một chút tơ máu: “Không phải đều dùng thuốc rồi sao?”
“Vương di nương vốn là hầu hạ Chu phi, không thể không biết chút thủ đoạn.”
“Đây thật là nhà dột gặp mưa liên tục! Lão gia vốn là cưng chìu Vương di nương kia, nếu là có hài tử nữa, Chu gia này có còn là chỗ cho ta sống yên ổn nữa không?”
“Phu nhân, người có tính toán gì không?”
“Chuẩn bị bài tử cho tốt, ta muốn vào cung bái kiến Chi phi nương nương. Tiết nguyên tiêu sắp đến, hoàng thượng sẽ thiết yến ở trong cung, để Chu phi giúp đỡ nói hơn hai câu, để Ngọc Nghiên có một cơ hội xoay danh tiếng. Thuận tiện, Mục gia Hứa Vân Noãn trước tiếp nhận ban thưởng của hoàng thượng, còn chưa tiến cung tạ ân đi? Liền kéo cả nàng vào, ta cũng muốn nhìn một chút, xem tiện nha đầu xuất thân ở nông thôn này có thể có có mấy phần bản lĩnh thật sự!”
“Chu phi nương nương sẽ đáp ứng không?”
“Nàng hưởng thụ ủng hộ của Chu gia nhiều như vậy, chút chuyện nhỏ hôm nay đều không giúp một tay, như vậy sau này bạc cũng không đưa vào cung nữa. Hàng năm bạc đưa vào ào ào, nhưng này Chu phi bất ôn bất hỏa, thậm chí ngay cả một hoàng tử cũng không có, cũng không thấy nàng giúp được gì cho Chu gia!”
Một đám vô dụng!
Lần thứ hai đạp Chu gia một cước, trong lòng Hứa Vân Noãn rất là vui sướng, mắt thấy tiết nguyên tiêu sắp đến, liền dẫn Mộ Vũ và Hàn Yên làm hoa đăng.
Người dưới tay Đinh Sơn, từng người một chen bể đầu vì muốn lưu ấn tượng tốt trước mặt Hứa Vân Noãn, để sau này tranh một vị trí chưởng quỹ phân điếm của Tứ Quý các, mỗi ngày vắt hết óc làm hoa đăng hình dạng mới mẻ, tiết nguyên tiêu còn chưa tới, hoa đăng đều sắp lắp đầy một căn phòng.
Trong đó một người tên Tôn Bạch, làm hoa đăng rất tốt, làm mười hai con giáp đưa đến viện tử của Hứa Vân Noãn, nhìn nàng mừng rỡ không thôi, trực tiếp để Hàn Yên ban thưởng.
Vọng Thư Uyển.com
Lúc đó tò mò hỏi hắn vì sao có thủ nghệ tốt thế, Tôn Bạch nơm nớp lo sợ không dám, vẫn là Đinh Sơn cười nói, nhà của Tôn Bạch vốn là nghề làm giấy, hơn nữa khi bọn hắn ở nông thôn, nhà đó làm nghề giấy là tốt nhất, phàm là có tang sự, cũng sẽ thỉnh người ở Tôn gia hỗ trợ.
Thấy dáng điệu bất an thấp thỏm của Tôn Bạch, Hứa Vân Noãn cười thưởng bạc cho hắn, âm thầm nhớ kỹ tên của hắn, chờ Tứ Quý các mở chi nhánh liền điều hắn đi.
Tôn Bạch từ chỗ Đinh Sơn có được lời chắc chắn, cao hứng đến nhảy cao ba thước, nhất thời, hoa đăng trong phòng càng nhiều, Hứa Vân Noãn không cần tự mình động thủ, mỗi ngày đều có hoa đăng đa dạng bất tận để xem.
Đang tính toán tối tiết nguyên tiêu nên làm dạng đồ ăn gì, một nội thị lần thứ hai đi tới Mục gia truyền lời.
“Hứa cô nương, hoàng thượng truyền khẩu dụ, để ngươi mười lăm tháng giêng vào cung tham gia dạ yến tiết nguyên tiêu, còn thỉnh cô nương chuẩn bị.”
Trong lòng Hứa Vân Noãn kinh ngạc. Trước nàng thỉnh Mục Thiên Trù vào cung dò thám ý tứ của hoàng thượng, xem có cần nàng tiến cung tạ ân không, hoàng thượng trực tiếp khước từ, thế nào lúc này mới lúc này mới mấy ngày, lại để nàng tham gia dạ yến tiết nguyên tiêu?
Mục Trần Tiêu cũng là bách tư bất đắc kỳ giải, thấy mi tâm của Hứa Vân Noãn hơi nhíu bộ dáng khổ não, lên tiếng an ủi: “Cô nãi nãi không cần lo lắng, đến lúc đó ta cũng sẽ đi.”
Hứa Vân Noãn lo lắng ngược lại không phải cái này, dạ yến tiết nguyên tiêu, Thẩm gia Vu thị và Thẩm Vân Sơ nhất định sẽ đi, đến lúc đó trực tiếp chạm mặt, ngẫm lại trong lòng còn có chút kích động.
“Được, đến lúc đó tôn nhi phải chiếu cố cô nãi nãi chưa thấy qua thế diện như ta nhiều chút đi.”
Mục Trần Tiêu khẽ cười một tiếng: “Nếu nói là cô nãi nãi chưa thấy qua thế diện, ta đây chẳng phải là tên nhà quê sao?”
Tuy rằng Hứa Vân Noãn sinh trưởng hương dã, nhưng là có đám người Hứa lão gia tử giáo dục, kiến thức và lòng dạ của nàng không như người thường, nếu như không phải hắn tự đi đón người về, hắn trái lại tưởng nàng là đại gia tiểu thư kim tôn ngọc quý.
Xác định phải vào cung, Hứa Vân Noãn liền bắt đầu chuẩn bị xiêm y cần mặc.
Tiền chưởng quỹ đưa tới không ít chất liệu tốt, nhưng nàng lại không am hiểu hình thêu, trước đây thải đông tiết, chuẩn bị hài cho Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu, đều hao phí tròn ba ngày công phu của nàng, để cho nàng thêu vài con mèo, con chó hoa nhỏ thì còn được, nhiều hơn nữa thì vô năng.
Vọng Thư Uyển.com
Hứa Vân Noãn đang khổ não, Đinh thẩm tử trong thiện phòng tìm tới.
“Nô tỳ gặp qua cô nãi nãi.”
“Sao Đinh thẩm đến đây? Thiện phòng bên kia có chuyện gì?”
Đinh thẩm là lão nhân của Mục gia, một mực hỗ trợ trong thiện phòng, thời gian trước Hứa Vân Noãn bận rộn giúp Mục Thiên Trù điều dưỡng thân thể, thấy Đinh thẩm tay chân lưu loát, liền dao phương thuốc cho nàng.
Từ nhỏ thân thể của tôn nhi Đinh thẩm không tốt, Hứa Vân Noãn còn cố ý mở một dược phương, căn dặn bình thường chế biến cho hắn dùng, qua một mùa đông, tôn nhi của Đinh thẩm hoạt bính loạn khiêu, có thể để đối phương càng phát cảm kích.
“Nô tỳ nghe nói cô nãi nãi phải tiến cung tham gia dạ yến tiết nguyên tiêu, cho nên liền xung phong nhận việc đến giúp cô nãi nãi làm xiêm y.”
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn nhất thời sáng: “Đinh thẩm biết thêu?”
“Tổ mẫu của nô tỳ là tú nương ngự dụng trong cung tiền triều, một thân thủ nghệ không người bằng, sau này tiền triều bị diệt, tổ mẫu may mắn trốn thoát, liền định cư đến Túc thành Giang Nam. Sau này Túc thành gặp tai, tổ mẫu lại mang mẫu thân chạy nạn, lớn tuổi không có chống đỡ nỗi, nửa đường ngã xuống. Mẫu thân liền theo người cùng đến kinh thành, trong ngày thường dựa vào tú phẩm để sống. Vốn có mẫu thân muốn cho nô tỳ cũng làm tú nương, nhưng nô tỳ càng yêu thích việc trong thiện phòng, không hại mắt, cũng không cần phí đầu óc, sau này may mắn vào Mục gia, vừa hầu hạ đã thành nhiều năm rồi.”
Đinh thẩm sợ Hứa Vân Noãn không tin, trực tiếp đưa một cái khăn nàng thêu xong.
“Cô nãi nãi nhìn thử xem, đây là phương pháp dùng phi châm họa tú chế thành, nếu là người cảm thấy thủ nghệ của nô tỳ dùng được, nô tỳ liền làm xiêm y cho người, tất nhiên để người đại phóng dị thải trên dạ yến thượng tiết nguyên tiêu.”
Hứa Vân Noãn nhìn mẫu đơn trên khăn trông rất sống động, chỉ cảm giác mình nhặt được bảo: “Thực sự là nghĩ không ra, Đinh thẩm không chỉ có tay nghề làm đồ ăn ngon, tay nghề thêu cũng kinh vi thiên nhân! Làm việc trong thiện phòng, thực tại mai một.”
Đinh thẩm cười đến lanh lẹ: “Đây là thích củ cải cải trắng các loại, mặc dù nô tỳ đi theo mẫu thân học được thủ nghệ thêu thùa, lại càng thích nghiên cứu thức ăn trong thiện phòng, hôm nay có thể giúp được cô nãi nãi, chính là nô tỳ có phúc.”
Hứa Vân Noãn trực tiếp đưa vải cùng chỉ màu đến phòng của Đinh thẩm, sau đó lại bắt đầu nghiên cứu nơi nào thích hợp mua để trồng.
Đại gia gia nói qua, vật tẫn kỳ dùng, nhân ti kỳ chức, hôm nay nàng đã cảm thấy loại trạng thái này vô cùng tốt.
“Hàn Yên, kêu quản sự môi giới đến, ta đã chọn xong.”
“Vâng, tiểu thư.”