QUỐC SẮC THIÊN HƯƠNG

Edited by Cigar.

Nơi này là một khu biệt thự sân vườn nằm ở ngoại ô thành phố S, Yến Lẫm lái xe chậm rãi tiến vào hầm đỗ xe, đậu xe ở garage, trực tiếp vào thang máy đi lên lầu hai.

Yến Phương mặc một bộ thể thao gọn gàng màu hồng phấn, sức sống thanh xuân tựa như một cô gái tuổi đôi mươi, vừa nhìn thấy Yến Lẫm liền thân thiết lao tới, ôm mặt Yến Lẫm hôn bẹp bẹp vài cái.

“Đứa bé vô lương tâm này, tốt nghiệp về nước lâu như vậy rồi, giờ mới nghĩ tới chuyện đến đây gặp cô!”

Yến Lẫm giơ hai tay lên che ở trước ngực, xoay mặt qua một bên.

“Không phải, cháu đến để gặp ông nội.”

Yến Phương dẩu đôi môi đỏ mọng, nắm cái lỗ tai của Yến Lẫm không buông.

“Đứa cháu hư này, hùa theo cô một chút thì có làm sao? Càng ngày càng giống người ba đáng ghét kia của cháu!”

“Được rồi A Phương, con cũng ra dáng trưởng bối chút đi.” Yến lão gia tử được bảo mẫu dìu xuống cầu thang, tự mình chống gậy đi đến sofa ngồi xuống.

“Tiểu Lẫm, lại đây ngồi xuống.”

Yến Lẫm cuối cùng cũng thoát khỏi móng vuốt của Yến Phương, đi đến cạnh Yến lão gia tử, đặt món quà hắn mang đến lên bàn trà.

“Ông nội, con có mua trái cây có tác dụng hạ đường huyết biếu ông, để cô gọt cho ông ăn.”

Yến Phương là phụ nữ trung niên vẫn chưa lập gia đình, thời kì phản nghịch cả ngày không về nhà, hiện tại nhưng thật ra nguyện ý bồi bên cạnh người ba già. Về phần hai đứa con trai Yến Chu và Yến Côn, bình thường cũng không về đây thăm ông lão, dù sao có tới thì cũng bị ông mắng cút ra ngoài.

Cũng chỉ có Yến Lẫm có thể hưởng thụ đãi ngộ tình cảm ông cháu nồng nàn, ngay cả Yến Thâm và Yến Trăn ở nơi này cũng không có được đãi ngộ như thế.

Yến Thâm thì không cần phải nói, cả Yến gia không có ai dám xem hắn là hậu bối. Yến Trăn cũng bởi vì tìm đối tượng là con trai, Yến lão gia tử thật sự chịu không nổi điều này. Nhưng anh ruột nó Yến Thâm còn có ba nó Yến Côn cũng không quản, mẹ nó thậm chí còn trợ giúp, còn có thể làm sao bây giờ, ông dứt khoát nhắm mắt làm ngơ.

Bởi vậy Yến Lẫm cũng không cùng ông nội khách khí, đi thẳng vào vấn đề: “Có mấy chú mấy bác con cần nhờ ông giúp con móc nối, con với bọn họ trước nay không có giao tình gì, chỉ có thể làm phiền ông nội.”

Yến Lẫm muốn kéo Yến Chu xuống ngựa cũng không phải là chuyện dễ, chỉ có sự ủng hộ của Yến lão gia tử và Yến Phương thì vẫn còn lâu mới đủ.

Yến Phương ngồi ở bên cạnh hưng phấn nói: “Tiểu Lẫm, cháu thật sự chuẩn bị khai trừ ba cháu ra khỏi công ty?! Đứa bé ngoan, có chí khí! Cô lấy toàn bộ tài sản của cô ủng hộ cháu!”

Yến Lẫm bất đắc dĩ cười nói: “Sao cháu có thể khai trừ người sáng lập được.”

Hành động hiện tại của hắn thật sự không thể xem là chính trực, nhưng bởi vì Yến Chu quá mức độc đoán ngang ngược. Yến Chu đã sớm an bài hết thảy tương lai của hắn, từ học tập đến công việc, thậm chí là hôn nhân, Yến Chu không cho phép hắn có một chút gì lệch khỏi quỹ đạo, nếu không liền dùng thế sấm sét trừng phạt hắn.

Hắn không muốn đối địch với Yến Chu, nhưng hắn phải mạnh đến mức có năng lực cùng Yến Chu đối kháng. Lúc trước còn có thể mượn trợ lực từ Yến Thâm, nhưng hiện tại Yến Thâm không phải trợ lực, mà thành trở ngại.

“Vậy đổi một cách nói khác, để ba cháu về hưu sớm.” Yến Phương có vẻ còn nhiệt tình hơn cả hắn.

Yến lão gia tử nói: “Ông có thể giúp giới thiệu con cho họ, nhưng con đã nghĩ kĩ phải thuyết phục bọn họ như thế nào chưa? Ông tuy rằng còn có một ít mặt mũi, nhưng không đủ để khiến bọn họ phản bội ba con.”

Yến Lẫm mỉm cười: “Ông nội yên tâm, con biết đúng mực.”

“Đúng rồi ——” Yến Phương đột nhiên giống như nhớ tới chuyện gì, cầm điện thoại lên bấm bấm vài cái, giơ lên trước mặt Yến Lẫm. “Tiểu Lẫm, cháu ngày nào cũng ở cạnh Yến Thâm, có biết cái scandal tình ái này của nó không?! Nó thật sự chơi chán phụ nữ, chuyển sang cặp với trai rồi à?!”

“Mấy đứa trẻ thời nay làm sao vậy, còn ra thể thống gì!” Yến lão gia tử trừng mắt quát một tiếng.

Ảnh chụp Yến Thâm và Mặc Lý tay trong tay bất ngờ không kịp phòng xuất hiện ở trước mắt, Yến Lẫm nhịn không được co rụt đồng tử lại. Tuy rằng đã xem qua, Mặc Lý cũng đã giải thích, nhưng là trong giây lát lại một lần nữa nhìn thấy, Yến Lẫm thiếu chút nữa không thể tiếp tục bảo trì hình tượng ôn hòa thanh nhã.

“Đây đều là báo lá cải viết lung tung, sao cô lại tin mấy cái này.” Yến Lẫm cười đến thập phần miễn cưỡng.

Quả nhiên, ngoài Yến Chu, dứt khoát kéo luôn Yến Thâm xuống ngựa đi thôi…

Tất cả những người trở ngại hắn và Mặc Lý, đều giẫm nát dưới lòng bàn chân đi thôi…

“Phải không, sao cô cảm thấy ——” Yến Phương giơ màn hình điện thoại lên trước mặt cẩn thận xem xét, lông mày hơi nhướn. “Sao cô cứ cảm thấy cậu trai nhỏ này nhìn rất quen.”

Yến Lẫm hạ mắt trầm mặc không lên tiếng.

“Cô khẳng định mình đã từng gặp cậu ấy ở đâu đó rồi.” Yến Phương chắc chắn.

“Được rồi được rồi, đừng nói nữa.” Yến lão gia tử không thể nghe chuyện đại nghịch bất đạo lớn như vậy, thầm nghĩ tai không nghe ắt thanh tịnh: “Mấy thứ được lan truyền lung tung ở trên mạng có thể tin sao? Hiện tại xã hội thật không đứng đắn, chuyện gì cũng hướng về phương diện kia, hai đứa con trai, thể thống ở đâu, đồi phong bại tục, không được nói nữa!”

Yến Lẫm lặng lẽ nắm chặt lòng bàn tay.

Quả nhiên, dứt khoát kéo cả Yến lão gia tử xuống ngựa thôi…

A đúng rồi, ông đã bị chú Yến Côn kéo xuống ngựa…

“Không đúng không đúng, cô không nói về chuyện của Yến Thâm. Cậu bé này ngoại hình đẹp như vậy, cô khẳng định đã gặp ở đâu rồi! Tiểu Lẫm, mau nghĩ giúp cô!”

Thời điểm Mặc Huyền thi hành chính sách phá bỏ di dời cô vẫn trốn ở trong khách sạn làm hàm ngư, cho dù có gặp qua Mặc Lý cũng chỉ là ngẫu nhiên liếc mắt, đương nhiên không thể nhớ ra.

“Kì thật nếu để cô nói, con trai lớn lên đẹp như vậy cũng không thua kém con gái tí nào! Hiện tại đã có thể mang thai hộ, cũng không cần phải lo lắng vấn đề con cái.”

Yến Lẫm ngẩng đầu nhìn về phía cô, cả người Yến Phương tản ra hào quang phụ nữ tri thức thời đại mới.

“Cậu bé này không chỉ ngoại hình đẹp, xem tướng mạo cũng thấy được đây là một đứa bé ngoan ngoãn chung thủy, mắt sáng sạch sẽ, đại biểu tâm tư thuần khiết, không có lượn lượn lẹo lẹo. Cưới được đứa bé này về nhà thì thật tốt, vừa ngoan vừa lễ phép vừa xinh đẹp, ai nha ai nha, diễm phúc lớn diễm phúc lớn.”

Yến lão gia tử tức giận đến mức liên tục đập bàn: “Nói nhăng nói cuội! Hoang đường, hoang đường cực điểm!”

Yến Lẫm bày ra vẻ mặt thưởng thức nhìn Yến Phương, am hiểu lòng người, băng tuyết thông minh, đây là cô của hắn, con gái của nhà họ Yến.

“Cô ủng hộ Yến Thâm cưới cậu bé này về nhà!” Yến Phương giải quyết dứt khoát.

Yến Lẫm: “…..”

Quả nhiên, dứt khoát làm công ty của cô cũng phá sản luôn đi.

Trên đường Yến Lẫm lái xe trở về nhận được điện thoại từ Mặc Lý: “Yến Lẫm, anh đang ở đâu? Anh có đang rảnh không?”

Âm giọng thanh thoát ngọt ngào của Mặc Lý vang vọng ở trong không gian phong bế của xe, chỉ là nghe mỗi âm thanh đáng yêu này thôi cũng đã khiến cho Yến Lẫm thần thanh khí sảng, ngây ngất say sưa.

“Anh rảnh, mới từ nhà ông nội đi ra. Em đang ở đâu?”

“Vừa lúc, anh tới đón em đi. Em ở tòa số 5 lô B của đài truyền hình XX.” Mặc Lý báo một chuỗi địa chỉ. “Hôm nay em quay một cái chương trình thực tế ở đây. Chị Hà có việc gấp, em kêu chị ấy về trước rồi.”

Yến Lẫm lập tức thay đổi lệnh điều hướng của xe.

“Anh đến ngay, tìm một chỗ chờ anh.”

“Biết rồi nè, A Ly yêu anh nhất nhất nhất. MUAZ MUAZ!”

Yến Lẫm khẽ cười.

“Hửm? Anh không nghe rõ, A Ly yêu ai?”

Mặc Lý đang làm nũng hăng say với điện thoại, không nghĩ tới Yến Lẫm thản nhiên hỏi lại một câu, “flirty” đến độ khiến cậu giật mình.

Khoảng thời gian trước Yến Lẫm bận bịu công việc, một chút tình thú cũng không, ngay cả trên giường cũng chỉ là làm theo phép, bản thân sướng là được, giống như một đôi vợ chồng đã kết hôn ba mươi năm không thú vị.

Tiểu công ty của hắn vừa mới đóng cửa, đột nhiên ngay cả cách tán tỉnh cũng học xong rồi?!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi