QUỐC VƯƠNG VẠN TUẾ

Cùng vị mạo hiểm giả trẻ tuổi oai hùng này ở chung một chỗ Elena cảm thấy một cảm giác an toàn chưa từng có trước đây. Trước đây mấy vị tỷ muội của nàng phải tổn hao sức của chín trâu hai hổ mới có thể thoát khỏi đám ác ma, mà người trẻ tuổi trước mặt này lại như thái rau chém dưa mà quét ngang. Tất cả quái vật, ác ma đều bị hắn ngăn trở không thể tiếp cận đến chính mình. Cái bóng lưng kia giống như là một bức tường thành vững chải che chắn hết thảy mọi nguy hiểm cho nàng.

Điều này đã phá vỡ sự nhận thức của Elena trước giờ về mối quan hệ giữa mạo hiểm giả cùng dong binh. Trước đây mọi người kể cả thủ lĩnh Tạp Hạ đều cho rằng dong binh đều là công cụ cho mạo hiểm giả sử dụng. Rất nhiều mạo hiểm giả hèn hạ lợi dụng các dong binh đáng thương làm con mồi để hấp dẫn quái vật hay đem họ trở thành một tấm khiên thịt cho mạo hiểm giả. Điều này khiến cho nữ dong binh ở Rogue doanh địa đều bị chết hoặc tổn thương nặng, số mạng của tất cả họ đều rất bi thảm.

Nhưng vì duy trì sự tồn tại của doanh địa, vì bảo vệ những người nhỏ yếu không có sức chiến đấu, nữ tử Rogue buộc phải tiếp nhận sự thật trở thành các dong binh cho các mạo hiểm giả thuê. Tất cả bọn họ đều yên lặng hi sinh, yên lặng trả giá vì sự tồn vong của doanh địa.

Mà hiển nhiên mạo hiểm giả trẻ tuổi trước mắt này không hề giống như vậy. Elena lúc này không biết được rốt cuộc là mấy câu truyện truyền lưu trong doanh địa là đúng hay sai, chỉ biết là số mệnh của nàng rất tốt gặp được một mạo hiểm giả thiện lương đầy chính trực.

- Có lẽ quan hệ này đã thay đổi, trải qua sáu mươi năm biến cố phần lớn mạo hiểm giả trước kia đều biến mất. Nơi đây bây giờ tựa như một mảnh đất bị quên lãng, Hắn chính là mạo hiểm giả đầu tiên tiến vào Rogue doanh địa sau sáu mươi năm. Có lẽ…có lẽ hết thảy đều đã thay đổi."

Elena tự tìm lấy lý do cho bản thân.

Tôn Phi nhìn về vị mỹ nữ dong binh đang có bộ dáng hơi kinh hoảng thì ha ha cười một tiếng, sau đó cũng không nói thêm lời nào liền bước vào trong cánh cổng truyền tống.

Elena đành mang theo một bụng tâm sự đuổi theo phía sau

Từ Hắc Ám Sâm Lâm trở lại Bãi Đá tiêu tốn của Tôn Phi chưa tới mười phút thời gian.

Sở dĩ nhanh như vậy là vì lúc nhờ bà nương Ankara phiên dịch tờ giấy da dê từ cây đại thụ Ngả Phất Ni Tư hắn liền thuận tay mua hai bình "Thuốc tăng lực". Hắn uống một bình, bình còn lại dành cho Elena. Thể lực vô hạn giúp cho tốc độ hai người trở nên cực nhanh, huống chi trên đường trở về thì bọn quái vật đã bị quét sạch nên không hề có chướng ngại nào khiến cho đoạn đường của bọn họ cực kỳ thông suốt.

Hắn rất nhanh liền đi tới phía trước năm căn cột đá. Tôn Phi móc ra tờ giấy da dê đoạn nhìn một chút đoạn văn phiên dịch, sau khi nắm vững trình tự trước sau hắn cẩn thận từng li từng tí vuốt ve năm căn cột đá.

Lập tức một hồi nhật nguyệt vô quang, thiên hôn địa ám diễn ra. Cuồng phong đột nhiên mãnh liệt nổi lên trên mặt đất cuốn theo vô số lá khô phảng phất như ngày tận thế đã tới. Đúng lúc này năm căn cột đá đột nhiên bắn mấy một luồng ánh sáng màu xanh lam, tất cảc luồng ánh sáng dần dần tụ lại tại một chỗ. Sau đó một cánh cổng truyền tống màu đỏ như máu từ từ xuất hiện ở giữa năm căn cột đá. Cánh cổng này hệt như do huyết dịch đông cứng lại mà thành, phía trên còn có mấy vòng hào quang như ẩn như hiện quấn quanh.

Cánh cổng này chính là thông tới nơi tên đại gia hèn mọn và bỉ ổi Cain bị nhốt, thị trấn Tristram (Thôi Tư Đặc Thụy Mỗ). Tôn Phi đứng tại bên ngoài cột đá cảm thán một hồi, hắn thầm nghĩ trận thế "cao trào" của năm cột đá này quả thật làm cho người ta sợ hãi, rõ ràng lại gây ra động tĩnh kinh khủng như thế.

Trên mặt mỹ nữ dong binh Elena cũng xuất hiện vẻ kinh sợ. Đi theo Tôn Phi thời gian ngắn ngủn không tới hai giờ nàng đã chứng khiến hết thảy những sự thần kỳ cùng đặc sắc, nó vượt xa tất cả trải nghiệm trong hơn hai mươi năm cuộc sống của nàng. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

- Sau khi tiến vào cánh cổng truyền tống này chúng ta sẽ gặp một lượng lớn ác ma. Ngươi phải chú ý theo sát ta, nên đứng sau lưng của ta, tuyệt đối không được manh động xông lên.

Tôn Phi xoay người căn dặn Elena một tiếng, nói xong vẫn chưa yên tâm hắn lại dặn tiếp:

- Nhớ kỹ! Nếu tình huống nguy hiểm ngươi lập tức theo cánh cổng truyền tống rút lui ra ngoài không được ham đánh.

Dựa theo nội dung trò chơi Hắc ám thì thị trấn Thôi Tư Đặc Thụy Mãu vì Diablo thức tỉnh đã biến thành thiên đường của ác ma và vong linh. Hơn nữa ngày xưa lão thánh kỵ sĩ Griswold đã bị trầm luân, sa đọa trở thành một tên ác ma kinh khủng, trở thành một con Boss trùm. Muốn cứu Cain ra ngoài nhất định phải tốn công sức một phen. Tôn Phi bằng phương thức chậm rãi có thể nắm chắc việc tiêu diệt toàn bộ lũ quái vật bởi lẽ trong ba lô của hắn có tới hơn mười bình "Dược thủy trị liệu sinh mệnh" Nó đủ cho hắn chèo chống hết trận chiến này.

Nhưng một khi có tình huống nguy cấp hắn chắc chắn không thể quan tâm và bảo vệ cho Elena. Vị mỹ nữ ma cung thủ này một khi bị đám ác ma, quái vật cận thân thì tuyệt đối sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Vì vậy trước tiên hắn mới ít lời nói vài câu căn dặn.

Nói xong Tôn Phi liền bước vào trong cổng truyền tống rồi biến mất. Nhìn bóng lưng Tôn Phi biến mất trong lòng Elena chợt cảm thấy ấm áp.

Cho dù ngữ khí Tôn Phi khi nói chuyện không có gì đặc biệt, nhưng mỹ nữ dong binh này có thể cảm giác được đối phương đối với nàng quan tâm như với thân nhân của hắn vậy.

- Một người đáng giá để cho mình chiến đấu.

Chần chừ trong giây lát, trên mặt nàng hiện lên thần sắc dứt khoát giống như vừa đưa ra quyết định gì, tay nàng nắm chặt trường cung kiên định bước vào trong cánh cổng truyền tống màu đỏ máu.

Hương Ba Thành

Mặt trời đã sắp lên tới đỉnh đầu.

Bọn hắc y địch nhân vẫn như trước đứng bất động, mấy cái phương trận màu đen tựa như nước lũ chiếm cứ chiếc cầu đá trên sông Zuli tựa như một con cự xà màu đen đang giấu đầu tại đâu đó phun ra nuốt vào chiếc lưỡi đỏ lòm kiên nhẫn chờ đợi thời cơ, tùy thời đều có thể tung ra một đòn trí mạng.

Một thứ áp lực khủng bố khó có thể chịu được không ngừng lan tràn ra khắp nơi. Nó tựa như là một vật hữu hình không ngừng hướng về đầu thành Hương Ba mà xông tới.

Không khí nơi đây yên tĩnh tựa như một bãi tha ma đang bị thiêu đốt dưới áng sáng mặt trời, chỉ nghe tiếng nước sông cuồn cuồn gào thét chảy qua.

Trên đầu thành Hương Ba, ngự lâm quân cùng một ít bình dân túc trực đã sớm bị phơi nắng tới mồ hôi đầm đìa. Sĩ khí nhiệt huyết dưới sự thiêu đốt nóng bỏng đang dần trượt xuống đến mức nguy hiểm, cho dù Brooke an bài luân phiên thay đổi người nhưng bị tra tấp dưới thứ áp lực vô hình này khiến cho mỗi người đều cảm thấy chóng kiệt sức.

Địch nhân cho tới bây giờ vẫn không hề tiến công. Loại không khí trầm mặc này tựa như một bả đao cùn không một tiếng động tiêu trừ dũng khí của binh lính.

Tâm tình Brooke theo thời gian chậm chạp trôi qua càng lúc càng chìm xuống. Tóc trắng Pearce cầm "Quốc vương bội kiếm" đứng ở địch lâu đi tới đi lui, tâm trạng cực kỳ bất an.

Tất cả ánh mắt của mọi người đều lướt qua tàn phá địch lâu mà tập trung trên người thanh niên đang ngồi nhắm mắt suy nghĩ. Đó là vị quốc vương thần kỳ Alexander.

Tại thời điểm nguy nan nếu như Hương Ba Thành có một tia hy vọng thì người trẻ tuổi này chính là niềm hy vọng cuối cùng của bọn họ.

Không biết từ lúc nào cả đệ nhất cao thủ của Hương Ba Thành Phất Franky Lampard cũng không mang lại cho mọi người cảm giác an toàn, mà chính vị quốc vương trước kia đã từng bị coi là ngu ngốc lại làm cho tâm trạng sợ hãi của họ không còn run rẩy

Thị trấn Tristram (Thôi Tư Đặc Thụy Mỗ).

Tôn Phi vừa thò đầu ra từ cổng truyền tống thì đã có ngay một đám khô lâu vung vẩy cốt đao lao tới chém lung tung.

- Bà mẹ nó! Nhiều như vậy sao? Thật sự là quá bạo lực rồi!

Tôn Phi thầm mắng một tiếng, thanh đại phủ trong tay nhanh chóng chấn động, một cổ khí thế quét ngang vạn quân vọt lên, hàn quang chớp lóa, chỉ nghe "rẩm rầm" một tiếng ba tên khô lâu đi đầu đã bị chặt thành hai đoạn bổ nhào trên mặt đất biến thành từng đoạn xương cốt.

Thế nhưng chân chính chiến đấu vẫn còn ở phía sau. Bọn khô lâu ở phía sau vẫn như thủy triều liên tục tràn lên, liên tục không dứt mà vây tới. Thậm chí ở phía sau còn xuất hiện mấy tên cương thi đang bước đi chậm chạp, xa hơn nữa là mấy tên Trầm Luân Ma đang không ngừng gào rống khiêu khích. Tại thị trấn Tristram này có rất nhiều quái vật tương tự như ở khu hoang dã nhưng đều phát sinh biến dị, sức sát thương cùng lực phòng ngự của chúng so với trước mạnh hơn rất nhiều.

Những nơi đại phủ Tôn Phi đi qua đều có lượng lớn bọn quái vật kêu thảm ngã xuống. Cho dù chém giết ghê rợn như thế nhưng tốc độ so ra vẫn còn quá chậm, trong nháy mắt hắn cũng đã bị trúng mấy chiêu, điểm sinh mạng đã bắt đầu giảm xuống rất nhanh, Tôn Phi sợ tới mức hồn vía lên mây. Hắn gầm lên một tiếng sử dụng kỹ năng "Cuồng hào" đem bọn quái vật bên người sợ hãi dạt ra, lúc này hắn mới có cơ hội lấy ra bình "Dược thủy trị liệu tính mạng" mà sử dụng".

Hiệu quả kỹ năng "Cuồng hào" rất nhanh biếng mất, bọn quái vật lại bắt đầu vọt lên. Đúng lúc này đột nhiên…

Véo véo véo…

Hàng loạt mũi tên hàn băng tiễn như mưa phóng tới.

Mỹ nữ dong binh Elena cuối cùng cũng từ trong cổng truyền tống đi ra, trường cung trong tay nàng liên tục chấn động bắn ra đạo đạo mũi tên, lập tức có năm sau tên quái vật ngã ập xuống đất mất mạng.

- Nhớ giữ một khoảng cách với chúng, đứng ở phía sau lưng ta, nhớ tuyệt đối không nên manh động.

Tôn Phi hét liên một tiếng, hai tay nắm chặt thanh đại phủ xông tới chặn lại bọn quái vật giống như thủy triều đang xông tới. Một lần nữa kỹ năng "Cuồng hào" được thi triển, sau khi bọn quái vật dạt ra Tôn Phi lập tức đuổi theo ngay phái sau điên cuồng chém giết. Đến khi kỹ năng hết hiệu quả hắn lại tiếp tục sử dụng "Cuồng hào" cứ như thế quá trình chém giết được lặp đi lặp lại nhiều lần.

Cuối cùng sau hơn mười phút một lượng lớn quái vật cấp thấp cuối cùng cũng bị quét sạch.

Thị trấn Tristram lúc này đã trở thành một mảng phế tích, sự phồn hoa ngày xưa nay đã là quá khứ. Phòng ốc sụp đổ, đất đai nứt nẻ, khắp nơi ngập tràn khoié đen địa ngục thiêu đốt, sương mù đen kịt bao phủ khắp nơi, trên mặt đất không còn một ngọn cỏ. Thôn dân của thị trấn hoặc đã bị ác ma giết chết, hoặc đã bị ma nhập vào người biên thành những vong linh và những quái vật khát máu du đãng khắp nơi, chỉ cần nhìn thấy người sống xuất hiện bọn chúng sẽ không ngần ngại mà gào thét xông tới.

Boss trùm ở thị trấn Tristram này chính là thánh kỵ sĩ sa đọa Griswold. Đây là một tên gia có thực lực cực kỳ mạnh mẽ và rất khó đối phó. Bất quá tên này bình thường đều sẽ ẩn thân bên trong tòa tháp phế tích canh chừng tên Cain hèn mọn bỉ ổi bị giam trong lồng nên sẽ không lao ra chém giết cùng Tôn Phi, đó cũng giúp cho Tôn Phi thêm tí thời gian chuẩn bị.

Tôn Phi chậm rãi tiến lên phía trước cố gắng không làm kinh động tên Boss trùm này. Tại góc rẽ của thị trấn Tôn Phi cùng Elena gặp phải một lượng lớn bọn Khô Lâu xạ thủ.

Ở trong trò chơi máy tính trước đây, bọn này là một bọn khô lâu rất bỉ ổi hoàn toàn không giống như mấy tên khô lâu cầm cốt đao chỉ biết ngu ngốc xông vào công kích. Mấy tên khô lâu xạ thủ này nhìn qua cũng có chút thông minh, chúng đều ẩn núp ở rất xa mà nhả tên như mưa về phía hắn. Hơn nữa chúng còn biết đánh lén, trốn, ẩn nấp khiến cho người khác rất khó lòng phòng bị.

Tôn Phi ra dấu bảo Elena lui về phía sau, sau đó toàn thân chuyển sang trang bị dự phòng. Một quầng sáng màu vàng lóe lên.

Bạo phong chi kiếm cùng tiểu khiên Linh hồn đại tượng lập tức xuất hiện trong tay Tôn Phi. Hắn vọt lên một phát, một kiếm như chớp chọc vào một tên khô lâu đang lén lén lút lút trốn ở góc tường chuẩn bị bắn trộm sau đó mạnh mẽ mà chém một cái.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi