QUỐC VƯƠNG VẠN TUẾ

Nghe tiểu la lỵ tóc vàng nói vậy thì đột nhiên trong lòng của Tôn Phi khẽ động.

Làm sao có thể trùng hợp đến mức trưởng công chúa gặp Angela trên đường, hơn nữa cư nhiên còn có cơ hội tán gẫu nữa, hơn nữa lại tán gẫu suốt một ngày sao? Nghĩ tới tâm tư trưởng công chúa của đế quốc Zenit thâm trầm giảo hoạt bực nào, Angela cùng Ji Ma chưa tiếp xúc nhiều, đều là tiểu cô nương thiện lương sao là đối thủ của nàng? Tôn Phi cơ hồ dám khẳng định, hơn phân nửa trưởng công chúa kia cố ý 'Đụng tới' hai người, sau đó lại nhân cơ hội tỉnh bơ lấy đi không ít tin tức tình báo?

Tuy rằng trong lòng đã rõ ràng như thế, nhưng Tôn Phi vẫn tỉnh bơ cười nói:

- Là sao? Hắc hắc, nữ tử như Angela, ai thấy mà không thích? Xem ra ngay cả trưởng công chúa Zenit đế quốc cũng bị Angela xinh đẹp của chúng ta mê hoặc, ha ha... Đúng rồi Angela, suốt một ngày, nàng cùng trưởng công chúa điện hạ hàn huyên những gì?

- Hàn huyên rất nhiều...

Angela vừa được Tôn Phi khen nên mặt đỏ bừng, trên gương mặt trắng nõn xuất hiện sự ngượng ngùng, nàng ra vẻ trấn định vuốt lọn tóc của mình ồi khẽ cúi đầu không dám nhìn Tôn Phi, nói:

- Dường như trưởng công chúa điện hạ cảm thấy hứng thú đối với chuyện xưa của Hương Ba Thành, chúng ta nói chuyện về rất nhiều chuyện lý thú trước kia, chuyện cũ khi còn lão quốc vương, các đại nhân vật Hương Ba Thành hiện tại, ân, đương nhiên còn có trận chiến bảo vệ Hương Ba Thành vừa mới chấm dứt... Alexander, trưởng công chúa điện hạ phi thường khâm phục đối với sự tích chàng một mình đẩy lui địch, nàng nói chàng là một người trí dũng song toàn, đáng được mọi người tôn trọng như một quốc vương tốt.

Tôn Phi nghe vậy trong lòng liền cười khổ.

Hai tiểu nha đầu non nớt quả nhiên bị trưởng công chúa kia cho vào tròng, phỏng chừng từ nay về sau, không nên nói rõ mọi chuyện, có lẽ mấy ngày gần đây trên người Alexander phát sinh một số cố sự ly kỳ, phỏng chừng đều bị cô công chúa tâm tư âm trầm kia hiểu rõ rành mạch.

- Chúng ta còn nói...A?

Vừa nói xong, Angela đột nhiên kinh kêu một tiếng, rốt cục cô gái trẻ tựa hồ cũng ý thức được chút gì đó, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Tôn Phi, sợ hãi hỏi:

- Cái kia... Alexander, thiếp có phải nói chuyện gì đó không nên nói hay không?

Tôn Phi mỉm cười lắc đầu:

- Không có, những việc đó không có một chút quan hệ... A, đúng rồi Angela, chúng ta không nói việc đấy nữa, đúng lúc ta có một ít đồ vật cần cho nàng xem thử, nàng tới giúp ta cho ý kiến. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Tôn Phi nói xong kéo tay Angela nhỏ bé trắng nõn nhu nhược đi tới chính điện hoàng cung, Angela cũng rút tay tượng trưng, sau rồi cũng tùy ý cho Tôn Phi kéo tay mình, tiểu la lỵ Ji Ma tóc vàng che cái miệng nhỏ nhắn ròi nở ra nụ cười trộm…

Nàng cười cười, cuối cùng cũng không có đi theo sau.

Tôn Phi cũng không có bóc trần chuyện này, cho dù là Angela không nói, cuối cùng thì đối phương sẽ thông qua rất nhiều con đường khác nhau mà biết được sự tình, hắn nguyên bổn không nghĩ rằng có thể giấu giếm được tất cả.

Hai người rất nhanh đi tới chính điện.

Tôn Phi lấy ra một khối da thú đã trải qua tiêu chế tỉ mỉ, mỏng mềm mại giống như là giấy, lấy bút lông ngỗng không ngừng vẽ tranh trên bề mặt. Dù ở kiếp trước hắn học đại học về ngôn ngữ chuyên nghiệp, nhưng lại rất thích phác hoạ, trong việc vẽ tranh cũng có chút am hiểu, rất nhanh, một vài bức hình đã xuất hiện trên tấm da thú.

Angela lẳng lặng đứng ở bên cạnh nhìn theo, từ lúc vừa mới bắt đầu còn nghi hoặc đến giờ chậm rãi hiểu một chút, rồi đến cuối cùng nhìn Tôn Phi bằng ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, cô gái thanh khiết thông minh này nhìn đến cuối cùng, rốt cuộc hiểu rõ Tôn Phi vẽ trên da thú kia là phục dựng lại mô hình một thứ gì đó cổ quái.

- Hắc hắc, đại công cáo thành... Thế nào? Angela, nàng mau đến xem xem, nếu dựa theo mấy hình vẽ này làm ra quần áo, ngươi có nguyện ý mặc thử xem hay không?

Tôn Phi chỉ vào tấm da thú, đắc ý hỏi.

Hắn vừa rồi vẽ ra mấy hình vẽ trang phục đều là những gì trải qua suy nghĩ lâu dài mới chọn lựa, lo lắng rằng trình độ bối cảnh thời đại cùng văn minh Azeroth đại lục, không thể làm ra quần bò, tất chân, váy ngắn linh tinh quá mức kinh hãi thế tục gì đó, tổng cộng vẽ mười cái hình, năm cái trang phục nữ tính lấy đàn bà cung đình cổ đại của Châu Âu làm mẫu, Tôn Phi cố ý bắt chước bộ phim kinh điển "Pirates Of The Carribean" kiếp trước, cho các nữ người mẫu phối hợp các mẫu trang phục, tận lực làm cho mỗi bộ đồ có hương vị điển cố; mà năm bộ trang phục nam giới thì thoáng có khuynh hướng Trung Quốc cổ đại gọn gàng trong cách ăn mặc và trang phục, đương nhiên biến hóa chủ yếu là thêm cái quần dài —— các nam nhân Hương Ba Thành chỉ mặc áo choàng rộng thùng thình mà không mặc quần, thói quen thực tại làm cho Tôn Phi quá đau đầu, cho nên hắn kiên định cho thêm ống quần vào thiết kế hạng nhất. ( ND:Đoạn này từ ngữ quá khó hiểu - sai đừng chém em) ( NB: Chú dịch như thế là khá rồi đó, cố gắng phát huy đi )

Angela tay bưng tấm da thú, đôi mắt to xinh đẹp lẳng lặng nhìn chằm chằm vào hình vẽ trên đồ án, hai mắt hơi hơi chuyển động, lông mi thật dài nhấp nháy,... Nàng nhìn đi nhìn lại mấy lần, môi anh đào hé mở, thở ra một lan khí ngụm ngọt ngào, vui mừng nói:

- Alexander, mấy cái váy này thật đẹp, thiếp thích... Chính là, mấy thứ này để làm gì?

Angela chỉ vào một số vị trí trên mấy bức hình, có chút tò mò hỏi.

Tôn Phi nhìn những vị trí Angela chỉ, kiên nhẫn giải thích công năng cùng tác dụng của từng bộ vị, trang phục nữ "Pirates Of The Caribbean" có mấy bộ đích xác phi thường phức tạp, tỷ như thấp nhất là bộ quần phu nhân Paris cho nhân vật chính Elizabeth, mỗi một bộ phận lắp ráp cộng lại cũng đủ khiến người ta choáng váng đầu óc, Tôn Phi dựa theo lý giải của mình đơn giản hoá rất nhiều, nhưng Angela vẫn không ngại phiền toái hỏi kĩ mấy lần... May mắn cô gái này có năng lực thấu hiểu siêu phàm với quần áo trang phục, nói xong lời cuối cùng, thông qua một lúc tìm hiểu thì Angela đã hoàn toàn yêu thích mấy bộ trang phục nữ này.

- Thiếp rất muốn mặc chúng.

Cô gái xinh đẹp nói như vậy.

Tôn Phi che miệng nở nụ cười.

Xem ra nhân loại đối với việc theo đuổi cái đẹp bất luận là khi nào hay ở chỗ nào đều giống nhau, mấy bộ quần áo Tôn Phi chọn đều là biểu tượng của các thời đại với nền văn minh khác nhau, quả nhiên nhanh chóng chinh phục được vương hậu tương lai, điều này khiến hắn lại tin tưởng nhiều hơn mấy phần đối với kế hoạch tiếp theo.

- Angela, sắp tới ta có rất nhiều việc, nàng có thể cùng Ji Ma nghĩ biện pháp làm ra mấy bộ quần áo này để xem hiệu quả như thế nào hay không?

Tôn Phi thử hỏi.

- Không có vấn đề, thiếp cùng Sophia đại thẩm, Laura đại thẩm, Danny đại thẩm cùng Laurence thúc thúc đều rất quen thuộc, bọn họ là những người may vá giỏi nhất Hương Ba Thành, tuyệt đối có thể dùng tốc độ nhanh nhất trong thời gian ngắn nhất làm ra toàn bộ.

Rốt cục có thể đến giúp Alexander, Angela vui sướng dị thường, đáp ứng không chút do dự.

- Ha ha, vậy thì tốt quá.

Tôn Phi mừng rỡ, con ngươi vừa chuyển, đột nhiên lại nói:

- Angela, vì cảm tạ nàng, ta quyết định đặc biệt thiết kế cho nàng một món lễ vật thần bí.

Tôn Phi nói xong, cầm bút lông ngỗng lại vẽ thêm một bức tranh lên một tấm da thú khác.

Trong lòng Angela tràn ngập vui sướng, nàng rất mong chờ Tôn Phi đặc biệt thiết kế lễ vật cho chính mình, nhưng mãi cho đến nét vẽ cuối cùng của Tôn Phi hạ xuống thì nàng nhìn không ra đồ vật trên tấm da thú là gì cả, ba sợi dây tinh tế liên tiếp nối hai miếng vải hình tròn, thoạt nhìn tựa hồ có chút nhìn quen mắt, nhưng cô gái thuần khiết thiện lương thật không thể nghĩ ra được thứ này rốt cuộc để làm gì, chẳng lẽ cũng là một bộ đồ sao? Thế nhưng đồ vật này mặc như thế nào? Mặc ở nơi nào? (Bá đạo)

Nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của Angela thì Tôn Phi tà ác tiến đến cạnh cô gái lặng lẽ giải thích vài câu bên tai... ( NB: Đạch bà thằng này thâm vãi )

- A... Không ngờ là...

Trên hai gò má trắng nõn tựa phấn điêu ngọc dũa tinh xảo của Angela nhất thời hiện lên rặng mây đỏ, nàng giống nửa giận nửa không giận liếc Tôn Phi một cái, bộ dạng thẹn thùng nhất thời làm cho toàn bộ thế giới đều mất đi sắc thái, cô gái lập tức bụm mặt chạy nhanh ra khỏi đại điện.

...

...

Mấy ngày kế tiếp, trong Hương Ba Thành đã xảy ra vài chuyện tình kỳ quái.

Chuyện thứ nhất, quan giám ngục Oleguer xem tài như mạng thay đổi tính khí ngoài dự đoán mọi người, hắn tự móc tiền túi, đem chỗ an dưỡng rác rưới của thương binh sửa mới hoàn toàn, sau đó lại bắt đầu cải tạo trong phạm vi lớn, nói là phụng lệnh quốc vương Alexander, thi công một tòa ngục giam mới, dùng để bỏ tù một số phạm nhân phạm tội không quá nghiêm trọng.

Đây là một chuyện tốt.

Người dân Hương Ba Thành rốt cục có thể thoát khỏi ngục giam đáng sợ như địa ngục Thiết ngục thủy lao, trước kia có không ít dân quê chỉ vì tranh cãi nhỏ mà bị giam mấy tháng ngắn ngủi trong đó, nhưng không chịu nổi hoàn cảnh âm lãnh ẩm ướt mà bị bệnh chết trong đó, chôn vùi tánh mạng vô tội của mình, ngục giam mới hoàn thành hẳn là có thể giải quyết được vấn đề đó. Nghĩ đến đây, rất nhiều người dân tự giác đi hỗ trợ, làm cho giám ngục quan Oleguer kinh ngạc rất nhiều, hắn rất là vui mừng bởi vì có dân chúng chủ động gia nhập cho nên kỳ hạn công trình tuyệt đối có thể ngắn lại mấy lần.

Việc thứ hai là vào lúc chạng vạn mỗi ngày thì quốc vương dũng cảm cao quý Alexander bệ hạ đều đúng giờ xuất hiện ở khu tảng đá trên quảng trường nhỏ ở phía Bắc Hương Ba Thành, cùng trẻ con trong thành ngồi cùng một chỗ hưng trí bừng bừng kể chuyện xưa, rất nhanh, chuyện phiêu lưu cũ của ma pháp sư Doraemon cùng người hầu hết ăn lại nằm của hắn đã hết, chuyện xưa thần thánh Đức Lỗ Y Đường Tam Tạng triệu hồi ba con thú cùng nhau tiến về phía Tây săn Sát Ma thú cuối cùng giết rồng, công chúa Bạch Tuyết thiện lương dưới sự trợ giúp của bảy chiến sĩ người lùn cường đại chiến thắng nữ Vu Yêu Vương phục quốc thành công…., bắt đầu thông qua miệng bọn nhỏ ở Hương Ba Thành mà lưu truyền, dần dần, mỗi lúc trời tối ngoại trừ trẻ con còn có rất nhiều người trưởng thành đều có mặt ở tảng đá ở phía Bắc quảng trường nhỏ để nghe quốc vương kể chuyện.

Qua vài ngày, mọi người kinh ngạc phát hiện, thời gian này Alexander quốc vương đi đến tảng đá trên quảng trường, nhưng lại mặc một bộ trang phục kỳ quái trước kia ai cũng chưa từng gặp qua, bộ quần áo thoạt nhìn thoạt nhìn là lạ, nhưng ở Hương Ba Thành mọi người cũng rất nhanh chóng quen thuộc, bởi vì bộ quần áo này mặc ở trên người Alexander bệ hạ vĩ đại, hơn nữa nhìn lâu thì mọi người mà bắt đầu cảm thấy bộ quần áo kia kỳ thật không tồi, nhất là hai cái 'Bố đồng'trên đùi kia, vừa giữ ấm vừa đẹp, hơn nữa dùng vào thực tế dường như rất tốt.

Rốt cục ở ngày thứ tám, khi Tôn Phi lại một lần nữa xuất hiện đúng giờ ở tảng đá trên quảng trường, hắn mang đến một xe ngựa đầy loại quần áo cổ quái này, bảo là quà tặng, phát miễn cho các hài tử mông trần cùng gia đình nghèo khổ, thời gian chậm rãi tiến vào cuối mùa thu, thời tiết sẽ trở nên càng ngày càng lạnh, số quần áo đó có thể trợ giúp họ chống lạnh trước khí trời.

Đương nhiên, Tôn Phi chủ yếu tính toán, thông qua phương thức này, quần áo chính mình thiết kế có thể chậm rãi ở Hương Ba Thành lưu hành—— ít nhất cũng làm cho nam nhân cùng nữ nhân yêu thích mặc quần hơn, đây là mục tiêu thấp nhất của hắn.

Việc lạ thứ ba, ở chạng vạng ngày thứ mười, Tôn Phi kể chuyện xong, lấy danh nghĩa quốc vương hướng cả Hương Ba Thành tuyên bố pháp lệnh hạng nhất —— phàm là hài đồng từ 6 tuổi đến 15 tuổi, bất luận nam nữ, nhất định mỗi ngày đều phải dành thời gian nhất định đến "trường học văn võ Hương Ba Thành" nhận các loại giáo dục, yêu cầu ghi nghĩa vụ này vào vương pháp, nhất định thực hiện, người giám hộ không được ngăn trở, nếu không tức là trái pháp luật.

Mà cái gọi là "trường học văn võ Hương Ba Thành" xây dựng ở phủ đệ của nguyên truyền lệnh quan Barzel, trải qua sửa sang đơn giản, hoàn cảnh cùng điều kiện đều rất tốt, làm cho tất cả mọi người Hương Ba Thành cảm thấy điên cuồng chính là, lão sư trường học lại là đệ nhất cao thủ Hương Ba Thành Frank - Lampard cùng đám người Brooke, quốc vương Alexander bệ hạ lại tự mình đảm nhiệm chức vụ hiệu trưởng của trường học...

Sau khi nghe nói về những người tham gia giảng dạy, mỗi người đều tranh nhau đưa con của mình vào "Trường học văn võ Hương Ba Thành".

Một ít gia đình nghèo khổ nguyên bản còn lo lắng phí tổn kếch xù, nhưng sau khi biết được trường học cũng không thu phí gì, hết thảy lo lắng đều tan thành mây khói, ở Azeroth đại lục này thực lực vi tôn cá lớn nuốt cá bé, thế giới rất tàn khốc, không có bất kỳ một cha mẹ nào không mong con cái của mình trở thành ma pháp sư cao quý hoặc là võ sĩ thực lực cường đại, lẽ ra giấc mộng đó đối với bọn hắn mà nói xa thực không thể chạm, nhưng là hiện tại, Alexander bệ hạ ra một đạo mệnh lệnh, làm cho mong muốn xa vời kia tự nhiên như gần trong gang tấc, trở nên tươi sáng hơn, bọn hắn đương nhiên hiểu được, nói là mệnh lệnh, thực ra là quà tặng, là Alexander bệ hạ nhân từ tạo cơ hội, giúp bọn nhỏ có cơ hội ngàn năm có một nhận được sự chỉ bảo của Lampard, Brooke - các võ sĩ thực lực cao cường, nắm lấy cơ hội thay đổi vận mệnh chính mình cùng người thân.

Quốc vương Alexander bệ hạ vĩ đại, nhân từ.

Hương Ba Thành chưa từng có mấy ngày náo nhiệt như vậy, cũng chưa từng có như là mấy ngày vui như vậy, quốc vương tuổi trẻ Alexander luôn tạo cho thần dân của hắn những điều kinh hỉ ngoài ý muốn, người lớn đã bắt đầu có thói quen mặc quần dài thoải mái ngồi cùng với nhau nói chuyện phiếm uống rượu, khi bọn hắn kiêu ngạo mà nói rằng con của mình trong trường học được Lampard đại nhân chính mồm khen ngợi, luôn nhịn không được cao giọng hò hét một câu "Quốc vương vạn tuế!", chén rượu hung hăng đụng cùng một chỗ, trong giọng nói mê say quốc vương trẻ tuổi của bọn họ đã được ca ngợi bằng những lời chúc phúc tốt đẹp nhất.

...

Đương nhiên, trong mấy ngày này thì Tôn Phi cũng không có nhàn rỗi.

Trừ bỏ xử lý việc vặt, mỗi ngày hắn dành đại lượng thời gian ở tàng thư thất vương tộc Hương Ba Thành, ở trong tàng thư thất, Tôn Phi cơ hồ đọc toàn bộ tàng thư, hiểu biết về Azeroth đại lục ngày càng sâu sắc, cùng lúc đó, Tôn Phi cũng không buông tha nghiên cứu các hạng kỹ năng, người man rợ đã sắp tăng lên 20 cấp, pháp sư tăng lên tới 10 cấp, thánh kỵ sĩ tăng lên tới 12 cấp, tử linh pháp sư tăng lên tới 12 cấp...

Mà "người khổng lồ xanh dược tề" cũng đã tích góp từng tý một được hơn mười bình, thông qua mấy ngày nghiên cứu và thực nghiệm, Tôn Phi gần như đã hiểu biết toàn bộ tác dụng của số thuốc này, hắn cảm thấy đã đến lúc lợi dụng dược tề đề thăng thực lực cho các lãnh đạo của Hương Ba Thành.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi