QÙY CẦU CHIA TAY

Lục Thịnh không biết trong lòng Minh Tiểu Kiều đang suy nghĩ điều gì, anh nghe nói cô sắp tới đây, vừa mừng nhưng cũng sợ hãi.

Trong lòng mong đợi được đáp lại, bỗng dưng anh sinh ra cảm giác vui mừng, nhất thời kích động, cứ nhìn chằm chằm Minh Tiểu Kiều.

Tống Thành không vừa ý nhìn Minh Tiểu Kiều một cái, quay đầu lại nhìn thấy dáng vẻ lưu luyến của Lục Thịnh, dừng động tác lại.

Sau đó cúi đầu, tiếp tục ăn cơm.

Lại là một tên mê gái đẹp của con nhà giàu, không biết người này so với Minh Chính Trí năm đó có bao nhiêu điểm khác biệt.

Qủa thật giữa hai người có rất nhiều điểm khác biệt, trước hết là tính cách khác nhau.

Nhưng khi đối mặt với tình trạng khó khăn này, khó có thể bảo toàn được lựa chọn, dù sao thì tiền tài mê người, phú quý khó bỏ.

Mặc dù Tống Thành biết điều này, nhưng anh ta biết đâu là điểm dừng, dù sao bây giờ anh ta có nói cái gì thì hai người này cũng không nghe vào tai.

Anh ta nhìn thoáng qua Minh Tiểu Kiều, đúng là hai mẹ con rất giống nhau.

Đều ngốc như vậy.

Lục Thịnh lấy được đáp án trên người Minh Tiểu Kiều, vui vẻ rời đi.

Chờ khi anh đi khuất bóng, Tống Thành mới ung dung nói với Minh Tiểu Kiều: “Cẩn thận một chút.”

Minh Tiểu Kiều nhướng mày: “Cẩn thận cái gì?”

Tống Thành không nói, anh ta nghĩ, mọi người đều hiểu ý tứ của anh ta.

Anh ta chỉ dùng hai con mắt nhìn Minh Tiểu Kiều một cái, liền khiến Minh Tiểu Kiều im lặng không nói được gì.

Cô cúi đầu xem kịch bản trong tay.

Im lặng một lúc, đột nhiên cô hỏi: “Năm đó mẹ và ba tôi là như thế nào?”

Tống Thành hít một ngụm khói, phun ra vòng khói khiến Minh Tiểu Kiều nhíu mày lại, tránh anh ta ra một chút.

Nhưng cô vẫn nhìn anh ta, chờ đợi đáp án.

Tống Thành nhàn nhạt nói: “Chả có gì quan trọng cả, quan trọng là sau này họ ở bên cạnh nhau.”

Minh Tiểu Kiều tiếp tục hỏi: “Mẹ tôi ở chung một chỗ với ba tôi, vì vậy mà đánh mất sự nghiệp, bà vui vẻ chấp nhận sao?”

“Đương nhiên là không vui rồi.” Tống Thành cười nhạt: “Khi đó cô ấy giống như mặt trời ban trưa, người theo đuổi cô ấy xếp thành hàng, cũng không biết cô ấy nghĩ thế nào, hết lần này đến lần khác nhìn trúng ba cô, kết quả không bước chân vào cửa Minh gia được, còn sự nghiệp bị hủy hoại trong chốc lát.”

Thật ra Minh Tiểu Kiều cũng biết đạo lý này, dù sao trong tuổi thơ của cô, cha mẹ không phải lúc nào cũng tình cảm ấm áp, những cuộc cãi vã hoặc nói là đơn phương phát tiết rất thường xuyên phát sinh.

Tính tình Minh Chính Trí nhu nhược, không phải là người am hiểu tranh luận, bình thường đều do Kiều Văn Nhân dõng dạc nói lớn, nói rằng đây không phải là cuộc sống mà bà muốn, mà lúc này đây, Minh Chính Trí chỉ ngồi trầm mặc một chỗ, lộ ra khuôn mặt mệt mỏi.

“Cái kia, về sau mẹ tôi có đi tìm chú không? Có muốn bắt đầu lại từ đầu không?”

“Có, hơn nữa là bắt đầu chậm.”, Tống Thành nói: “Mẹ cô với tôi không chỉ có quan hệ hợp tác, mà còn là bạn bè, cô ấy và tôi đương nhiên có liên hệ, ngay cả trước lúc cô ấy qua đời.”

“Bà ấy nói gì?” Nội tâm Minh Tiểu Kiều đau xót, vội vàng hỏi.

Thấy cô không che giấu sự lo lắng trên khuôn mặt, Tống Thành thở ra một hơi thuốc, khói thuốc lượn quanh khiến người khác không thể nhìn rõ sắc mặt của anh ta, chỉ có thể nghe được âm thanh lãnh đạm.

“Có thể nói cái gì, chỉ là là phàn nàn, hối hận, đau khổ mà thôi.”

Minh Tiểu Kiều im lặng.

Bởi vì trong lòng chỉ còn những suy nghĩ tiêu cực, cho nên mẹ cô mới có thể đứng trên tầng cao, nhảy xuống, lựa chọn kết thúc nỗi thống khổ của mình.

Cô không hỏi chuyện năm đó nữa, mà gục đầu xuống gối, nhắm mắt lại.

Đôi lông mi dài thi thoảng khẽ chớp chớp, biểu hiện ra nội tâm của cô không bình tĩnh chút nào.

Tống Thành một mực tỉnh táo nhìn cô, quan sát cô, lúc này bỗng nhiên nói một câu: “Trước đây tôi cho rằng cô rất giống mẹ cô, hiện tại, xem ra cô còn mạnh mẽ hơn cô ấy nhiều.”

Minh Tiểu Kiều mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn anh ta: “Vì sao lại nói như vậy?”

“Cô nhìn thấu mọi thứ hơn so với mẹ cô.” Anh ta chỉ nói một câu như vậy, sau đó không chịu nói thêm gì nữa.

Minh Tiểu Kiều nghe đến tên Kiều Văn Nhân đời người ba mươi năm ngắn ngủi, cũng không đồng ý với anh ta.

Anh ta cảm thấy càng nhìn cô càng thấy cô suy nghĩ thông suốt, chỉ là cô không bước vào hoàn cảnh khó khăn như mẹ cô mà thôi.

Không phải tất cả mọi người sau khi nhận được loại đả kích kia sau này có thể sống trong vui vẻ hạnh phúc,

Cô cùng với Tống Thành nói chuyện về Kiều Nhân Văn như một câu chuyện nhỏ, xong là thôi.

Cô tiếp tục vùi đầu vào đọc kịch bản, mà mấy ngày sau Tống Thành cũng rời khỏi nơi này.

Bộ phim này căn bản thiên về nam giới, mặc dù Minh Tiểu Kiều là nữ chính, nhưng đất diễn cũng không nhiều.

Cho nên khi gần kết thúc, “Ánh dương rực rỡ” sắp chiếu lên, bắt đầu bước vào thời điểm tuyên truyền bộ phim, Minh Tiểu Kiều có rất nhiều thời gian rảnh đi theo đoàn phim chạy nước rút.

Bởi vì muốn có được sự ủng hộ của mọi người, cô rất ít khi xuất hiện trước ống kính để lại cho người ta ấn tượng sâu đậm, cho nên mọi người trong đoàn làm phim cũng rất nhiệt tình giúp đỡ cô.

Lần này cô quay lại Bắc Kinh, chính là vì cô muốn tham gia một show tống nghệ, bởi vì là show tống nghệ nên có cả Tạ Tân Giác và Hà Hân Lâm.

Lúc hai người chạm mặt, Minh Tiểu Kiều gọi một tiếng chị Hà, Hà Hân Lâm cũng cười đáp lại, không thấy dáng vẻ cao cao tại thượng, coi thường người khác đâu nữa.

Trong lòng Minh Tiểu Kiều không khỏi kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi nhiều, nhiều một chuyện không bằng bớt đi được một chuyện.

Mặc dù trong bộ phim này cô ta chỉ là nữ ba, nhưng có nhân khí cao, cho dù đã lâu không lộ diện trước mặt công chúng cũng không ảnh hưởng gì, ngược lại vì khi trước làm kinh diễm một màn, thành công thay đổi hình tượng, nhân khí không ngừng tăng lên.

Cho nên cũng có riêng một phòng hóa trang.

Tống Ngôn ngồi trên salon gọt táo, gọt xong trực tiếp đưa vào miệng gặm, trêu tức trợ lý mới Điền Duyệt đang ngồi cạnh anh ta.

Tống Ngôn nói: “Anh nói này Duyệt Duyệt, em cứ nhìn anh như vậy rốt cuộc là có chuyện gì?”

Điền Duyệt cung kính nhìn anh ta: “Tống ca, đêm qua anh ăn lẩu, còn ăn đồ ăn vặt, bây giờ còn ăn cả trái cây?”

Khiến một người đã lâu không ăn để bảo toàn vóc dáng như cô ấy, đây đích thị là một hành vi đáng hận.

Đúng, còn cả Minh Tiểu Kiều, cho dù có ăn bao nhiêu thì vẫn gầy.

Nghĩ đến bản thân ngay cả uống nước cũng mập, Điền Duyệt thật sự muốn chảy nước mắt.

Tống Ngôn kiêu ngạo nói: “Như thế này đã là gì, anh còn có thể ăn tiếp cơ.”

Minh Tiểu Kiều nhìn anh ta qua gương một cái, Tống ngôn chột dạ, không nói gì nữa.

Vui vẻ là được rồi.

Một bên trang điểm, một bên đọc kịch bản, Minh Tiểu Kiều nhíu mày phát hiện ra một điều, lần này tới tham gia show tống nghệ này không chỉ có bọn họ, mà còn có người ở đoàn phim khác.

Có một người mà Minh Tiểu Kiều không hề thích – Lý Giai Dao.

Bởi vì lúc trước Lý Giai Dao cố tình bôi đen cô, cho nêm bị Hứa Nghiệp Châu cấm túc ba tháng, tới bây giờ mới được tham gia hoạt động.

Trước kia hai người đã không ưa nhau, cứ nghĩ đến lần này cùng tham gia show tống nghệ, Lý Giai Dao lại càng hận cô.

Hy vọng đến lúc đó sẽ không xảy ra việc gì quá đáng.

Minh Tiểu Kiều xoa xoa mi tâm, bước ra khỏi phòng nghỉ, cùng với Tạ Tân Giác đứng ở hậu trường.

Bắt đầu là buổi trình diễn dành riêng cho bộ phim “Ánh dương rực rỡ”, cho nên không có Lý Giai Dao xuất hiện, tổng cộng có năm người, ngoại trừ Minh Tiểu Kiều cùng Tạ Tân Giác và Hà Hân Lâm ra còn có nam hai và nữ hai.

Sau tiết mục mở màn náo nhiệt, Mc mời mọi người bước ra.

Tới khi Tạ Tân Giác bước ra, tiếng hò reo vang khắp trời.

Mà ngoại trừ Tạ Tân Giác được chào đón nồng nhiệt nhất, thì người được mọi người hưởng ứng tiếp theo chính là Minh Tiểu Kiều.

Hà Hân Lâm rất không vui, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười.

Khi chuyển sang tiết mục tiếp theo, Hà Hân Lâm cơ hồ phải cố gắng kiềm chế cơn tức giận của mình lại.

Rõ ràng cô ta mới là nữ chính, màn ảnh chính là hình của cô ta và Tạ Tân Giác nhưng MC lại cứ nhắc đến Tạ Tân Giác và Minh Tiểu Kiều.

Các fans hâm mộ gào thét không ngừng, cũng không biết có phải là do sinh khí của nam thần và nữ thần làm mọi người điên đảo không.

Nhưng không khí hiện trường sôi nổi như thế này khiến tổ kịch bản rất hài lòng.

Dù đã xem qua kịch bản nhưng Minh Tiểu Kiều vẫn cảm thấy có điều gì đó không thích hợp.

Tuy rằng trên kịch bản có nói đến việc cô và Tạ Tân Giác thường xuyên ở chung một chỗ thảo luận kịch bản, thậm chí còn lan truyền tin tức này ra ngoài phim trường, nhưng hai người thực sự thảo luận về kịch bản, mà không giống như loại tình huống MC đang nhắc tới.

Cô biết phải tuyên truyền phim, nhưng mà không phải nam nữ chính mới đúng sao?

Minh Tiểu Kiều cảm thấy không thích hợp lắm, cho nên cô cũng không nghe theo MC tới chỗ Tạ Tân Giác diễn trò thân mật, mà lại thực sự cúi đầu cảm ơn anh ta, nói rằng thật sự cảm ơn tiền bối, đã giúp cô rất nhiều trong lúc quay phim.

Tạ Tân Giác cũng phối hợp với cô, hai người thực sự rất thành khẩn, một chút gian tình cũng không nhìn ra, khiến cho MC phải buồn bực.

Chưa nghĩ đến việc anh ta cố gắng tạo gian tình giữa hai người, nhưng đương sự lại không đồng ý, cuối cùng vẫn là bực bội mà đi về.

Sau khi kết thúc part thứ nhất, trực tiếp bước vào part thứ hai, Lý Giai Dao xuất hiện.

Cô ta vừa lên sân khấu liền ôm Minh Tiểu Kiều một cái, bày ra cái dáng vẻ chị em thân thiết.

“Tôi vui thay cho Tiểu Kiều, hy vọng cô ấy càng ngày càng tốt hơn.” Cô ta cười tủm tỉm nói với mọi người, giành được một lời khen ngợi.

Minh Tiểu Kiều kinh ngạc ra mặt, phối hợp diễn tiếp.

Nhưng hai người thân thiết đứng cùng một chỗ, tay để sau lưng tự động thả lỏng, căn bản là không giống với lúc ở dưới sân khấu xem YY, tay trong tay.

Minh Tiểu Kiều vẫn luôn đề phòng Lý Giai Dao, đặc biệt là lúc chơi trò chơi, nhưng bất ngờ là, chương trình diễn ra vô cùng thuận lợi, toàn bộ quá trình Lý Giai Dao phối hợp rất tốt, chính là lúc chơi trò chơi cô ta phải thua Minh Tiểu Kiều.

Cô nghĩ, Lý Giai Dao làm như vậy là vì cái gì, thái độ lại có thể thay đổi một trăm tám mươi độ.

Nhưng lúc quay xong chương trình, vừa đi vào phía sau sân khấu, Lý Giai Dao liền không e dè mà trở mặt nhìn cô một cái.

Minh Tiểu Kiều: “……..” Có bệnh à.

Điền Duyệt trong lòng căm phẫn: “Thật quá đáng!”

Minh Tiểu Kiều không nói gì.

Chương trình hôm nay, làm cho cô thấy không thoải mái, luôn có một vài điểm cô cảm thấy không hợp lý.

Bất luận là mc cố tình nhắc đến cô và Tạ Tân Giác, vẫn là vì sự xuất hiện bất ngờ của Lý Giai Dao.

Cô nhíu mày, cảm thấy có chuyện không hay đang xảy ra.
Tác giả:

Tiểu Kiều: Giống như có chuyện không hay đang diễn ra.

Lục Thịnh: Thật mong chờ nha ~

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi