Editor: Tiểu Ly Ly.
Bỗng nhiên, Diêu Thư phản ứng lại đây, hắn trừng lớn đôi mắt nhìn Cơ Cửu Thiên.
“Viện trưởng…… Người…… Người sao lại biết nàng là Vân Lạc Phong?”
Cơ Cửu Thiên cười.
Hắn tươi cười trước sau như một cuồng quyến khí phách, tuyệt thế phong hoa.
“Rất không đúng dịp, nha đầu này là bằng hữu bổn tọa.”
Bằng hữu?
Diêu Thư ngạc nhiên trừng mắt lớn, không dám tin tưởng nhìn về phía Cơ Cửu Thiên, một khắc tại đây hắn hoài nghi lỗ tai chính mình xuất hiện vấn đề.
Viện trưởng vừa rồi nói…… Vân Lạc Phong là bằng hữu hắn?
Trong một khắc sắc mặt Diêu Thư trở nên trắng bệch, bước chân lui về phía sau hai bước, lúc sau lảo đảo một cái té ngã trên mặt đất, tuyệt vọng tràn ngập trong lòng hắn.
Cơ Cửu Thiên chậm rãi đi về phía Diêu Thư: “Lấy hiểu biết của bổn tọa đối với Vân Lạc Phong, nàng chưa bao giờ sẽ đi trêu chọc người khác, ngược lại, thường xuyên có không một ít người đi trêu chọc nàng, nếu không phải nữ nhân ngươi chọc giận nàng, nàng cũng sẽ không phế đi nàng ta.”
“Mặt khác……” Cơ Cửu Thiên ngừng một chút, khóe môi tươi cười lộ ra âm trầm, “Ngươi nói Vân Lạc Phong so ra kém hơn đồ đệ ngươi? Nói cách khác ánh mắt bổn tọa có vấn đề, nhưng đối?”
Khóe miệng Diêu Thư nhẹ nhàng run rẩy, hắn cười gượng hai tiếng: “Viện trưởng, đây là hiểu lầm, hết thảy đều là hiểu lầm.”
“Hiểu lầm?” Cơ Cửu Thiên cười mãnh liệt, “Vậy lúc trước ngươi lại không nói hiểu lầm? Lúc bổn tọa tuyên bố Vân Lạc Phong là bằng hữu của bổn tọa, ngươi liền thanh minh chỉ là hiểu lầm? Xem ra bổn tọa rời đi trong mười năm, học viện Tây Châu xác thật không được như xưa.”
Đám người Hư Không hai mắt nhìn nhau, bọn họ ngàn tưởng vạn tưởng, đều không có nghĩ đến, Vân Lạc Phong sẽ là bằng hữu viện trưởng ……
Chuyện này quá mức ngoài dự đoán, chấn động lòng người.
“Vân Lạc Phong,” Hồ Li ai oán nhìn Vân Lạc Phong, “Ngươi và viện trưởng quen biết, vậy ngươi sao lại không nói sớm?”
Vân Lạc Phong nheo hai tròng mắt lại: “Ta trước cũng không biết gia hỏa này trừ bỏ tổ tông Cơ gia, còn là viện trưởng học phủ Tây Châu, trên người hắn rốt cuộc còn có bao nhiêu thân phận? Ta ngược lại là cảm thấy hứng thú.”
Vừa nghe lời này, Vân Tiêu nhanh chạy đến vặn đầu Vân Lạc Phong lại, làm nàng nhìn thẳng chính mình, ghen tuông nồng đậm nói: “Nàng cảm thấy hứng thú với ta là đủ rồi, không cần cảm thấy hứng thú với hắn.”
“Viện trưởng.”
Lăng Hải nhìn mắt Diêu Thư, hắn chỉ cần tưởng tượng đến Diêu thư muốn động thủ với đồ đệ nhà mình, trong lòng lửa giận liền ngăn không được kích động ra tới.
“Hành vi của Diêu Thư, nên trừng trị như thế nào?”
Cơ Cửu Thiên quét mắt nhìn Diêu Thư: “Đưa đi đến Hình Sự Đường phạt đi! Mặt khác, cũng ném đồ đệ hắn đi đi!”
Mỗi cái thế lực, đều có quy củ chính mình.
Cho nên, cũng liền bởi vậy, có Hình Sự Đường tồn tại.
Cơ Cửu Thiên vốn là không phải người lương thiện gì, hắn sở thiết lập trừng phạt, sao lại có thể nhẹ nhàng? Bởi vậy, một khi Diêu Thư bị đưa vào trong Hình Sự Đường, sẽ sống không bằng chết.
Diêu Thư cũng biết rõ điểm này, hắn hai chân có chút nhũn ra, tê liệt ngã xuống trên mặt đất, mặt mày cũng từ lúc ban đầu khí phách hăng hái biến thành tuyệt vọng.
Cơ Cửu Thiên nện bước về phía Vân Lạc Phong, khuôn mặt yêu diễm giơ lên tươi cười, trong mắt phượng hẹp dài xẹt qua ánh sáng.
“Đã lâu không thấy.”
Hắn dương môi cười khẽ, sau khi chào hỏi xong, liền chuyển ánh mắt về phía Vân Tiêu.
Hai người nam nhân, một người lãnh khốc mặt than, một người khác…… Còn lại là yêu diễm phong hoa.
Gió nhẹ nhấc lên quần áo, hai người đứng thẳng ở bên nhau lại không chút nào kém cỏi với đối phương.
“Cơ Cửu Thiên.”
Cơ Cửu Thiên chậm rãi nói tên ra.
“Nam nhân của Vân Lạc Phong.”
Đây là Vân Tiêu tự giới thiệu.
Hắn không có báo ra tên bản thân, ngược lại là công bố chính mình là nam nhân của Vân Lạc Phong.
Hay.........