Editor: Sam Sam
Tiêu Lâm vẫn luôn cho rằng tiểu cô nương ưu tú như Lăng Dao, lại có thân phận tiểu công của Lăng gia chúa, phế vật như vậy sẽ không nguyện ý từ hôn cùng nàng.
Nhưng ông không nghĩ tới Vân Tiêu đã không phải phế vật trước kia, chưa nói nếu hắn là phế vật trước đây, cũng sẽ không thích Lăng Dao.
Hắn chỉ để ý có một người là Vân Lạc Phong!
“Được.”
Ban đầu Vân Tiêu vẫn luôn giữ im lặng, lúc nghe thấy lời này mới chậm rãi mở miệng, giọng nói vẫn lãnh khốc như bình thường.
Nghe nam nhân nói, mọi người ở đây đều nhẹ nhàng thở ra, bọn họ đúng là sợ sau khi Vân Tiêu biết phải từ bỏ hôn sự với Lăng Dao thì sẽ không đồng ý!
Cũng được, phế vật này còn tự mình hiểu lấy! Biết chính mình không xứng với tiểu công chúa Lăng gia.
“Một khi đã như vậy, giao tín vật đính hôn của các ngươi ra đây đi.” Tiêu Lâm dịu lại một chút, giọng nói cũng không nghiêm khắc giống lúc ban đầu.
Vân Tiêu nhíu chặt mày: “Ta không có tín vật.”
Những lời này của hắn làm sắc mặt mọi người ở đây thay đổi!
Nam tử trung niên ngồi ở kia trực tiếp đứng lên, khuôn mặt xanh mét: “Ngươi nói bậy! Nhất định mẫu thân đáng chết của ngươi giao tín vật cho ngươi! Lập tức giao ra đây! Đừng cho là ta không biết, ngươi không muốn từ hôn cùng Lăng Dao! Nhưng ngươi lại quên, bằng một kẻ phế vật như ngươi, như thế nào mà nữ nhi Lăng gia sẽ thích ngươi?”
Đối với hắn, Vân Tiêu không giao ra tín vật chính là vì không muốn từ hôn!
Nghe được giọng nói phẫn nộ của nam tử trung niên, ánh mắt Vân Tiêu lạnh lùng liếc về phía hắn……
Nam nhân đó là phụ thân trên danh nghĩa của hắn!
Nhưng trong cảm nhận thì mình cũng không phải là con hắn, ngược lại là kẻ thù không đội trời chung!
Mà nếu không phải vì lấy đồ vật kia về, hiện giờ toàn bộ Tiêu gia, đều không còn tồn tại nữa ……
“Ta sẽ từ hôn.”
Vân Tiêu dừng một chút: “Huống chi, ta cùng nàng ta cũng không tồn tại chuyện hôn nhân.”
Hắn muốn nghênh thú, chỉ có một người là Vân Lạc Phong!
Những nữ nhân khác trong mắt hắn cũng đều giống như bộ xương trắng!
“Ngươi muốn từ hôn thì giao tín vật đính hôn ra đây,” Nam tử trung niên lạnh lùng nói, trong mắt hắn tràn ngập chán ghét cùng trào phúng rất rõ ràng, “Ngươi không giao tín vật ra, ai biết ngươi thật sự muốn từ hôn hay là thuận miệng nói thôi?”
Nhìn thấy bộ dạng tức giận của hôn phu nhà mình, phụ nhân mỹ diễm vội vàng tức giận thay hắn, khuôn mặt diễm lệ tràn đầy khinh miệt.
“Phu quân, tiểu tử này là một phế vật, có thể đính hôn cùng tiểu công chúa Lăng gia đã là phúc khí tu luyện tám đời, loại người giống hắn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt, đáng tiếc, tiểu công chúa Lăng gia thích Ngọc Thanh nhà ta, phế vật này căn bản không có làm trò được.”
Một kẻ phế vật mà thôi, cho rằng Tiêu gia tìm hắn trở về là muốn công nhận thân phận của hắn? Nếu không phải vì nhi tử nhà mình, Tiêu gia căn bản sẽ không cho phép hắn bước vào một bước.
Vẫn là nhi tử nhà mình ưu tú! Chẳng những được xưng là đệ nhất thiên tài của Linh Vực, càng được muôn người chú ý, là mục tiêu mà nữ tử thiên hạ đều muốn tranh đoạt, không giống phế vật này, vĩnh viễn đều bị châm chọc mỉa mai.
Sau khi câu nói của nữ nhân mỹ diễm nữ phát ra, ánh mắt lãnh khốc của Vân Tiêu lạnh lùng liếc qua ả một cái.
Chỉ một cái liếc đó đã khiến ả như rơi xuống địa ngục, cả người lạnh băng.
Không!
Không có khả năng!
Nữ nhân mỹ diễm cắn chặt môi, thân thể mềm mại run rẩy không thôi.
Sao phế vật này có có ánh mắt khiếp người như thế? Dường như muốn bóp chết ả, trái tim ả cũng co chặt lại……
“Duyệt nhi, xảy ra chuyện gì?” Nam tử trung niên không biết gì, ôm chặt lấy thân thể run rẩy của phụ nhân mỹ diễm, quan tâm hỏi.
Hay.........