QUỶ MÔN ĐỘC THÁNH


“Nghe đồn người này nửa năm trước hoành hành ngang ngược ở nước Uy, đánh bại vô số cao thủ của nước Uy này, cuối cùng còn ngủ với người phụ nữ của Trung Tam Dã Tường”.

“Mà khi đó Trung Tam Dã Tường đang bế quan nên không biết chuyện này!”
“Mà thời gian gần đây, Trung Tam Dã Tường xuất quan, nhưng phát hiện người phụ nữ của mình lại mang thai, lúc này mới biết mình đã bị Diệp Viễn cắm sừng”.

“Cho nên Trung Tam Dã Tường liền tới nước Hoa Hạ tìm Diệp Viễn quyết chiến, cứu vãn mặt mũi của mình”.

“Không thể nào, Diệp Viễn phách lối vậy sao?”
“Đương nhiên, Diệp Viễn có thể nói là tấm gương của thế hệ tôi mà!”
“Nhưng người này phách lối như vậy, sao tôi chưa từng nghe nói đến danh tiếng của hắn?”
“Vì anh quá quê mùa đấy!”
...!
Suy đoán liên quan đến thân phận của Diệp Viễn nhanh chóng lưu truyền ra thành các loại phiên bản.

Hơn nữa xuyên tạc ngày càng không chính đáng.


Đương nhiên những tin đồn này cũng chỉ có thể lừa gạt những người không hiểu nguyên nhân thật sự trong đó.

Người hiểu nguyên nhân thật ra đều biết rõ, Cổ Thông Thiên báo thù cho đồ đệ.

Trung Tam Dã Tường thì báo thù cho em trai, còn Phệ Thiên Giáo rất thân thiết với Trung Tam Dã Tường, giúp đỡ anh ta cũng không có gì lạ.

Đương nhiên vẫn còn có thứ khiến người ta kỳ quái, chính là tại sao ba người này lại đồng thời đến khiêu chiến Diệp Viễn.

Các loại suy đoán lại nhiều vô số kể.

Tóm lại, bây giờ các loại tin tức bay đầy trời.

Thật thật giả giả, khó mà phân biệt.

Rất nhanh có người đã mở ra cá cược, tỷ lệ cược đạt đến con số đáng kinh ngạc là một cược mười.

Mặc dù rất nhiều người tin vào các loại tin đồn nói Diệp Viễn là một cao thủ siêu cấp, nhưng khi đặt tiền cược, tất cả mọi người đều rất thống nhất.

Đó chính là tất cả mọi người đều đặt cược Cổ Thông Thiên thắng.

Tóm lại, bây giờ không có một ai coi trọng Diệp Viễn, cảm thấy đám người Cổ Thông Thiên ắt sẽ thắng anh.

Đương nhiên, cũng có người cảm thấy Diệp Viễn tinh thần can đảm, dám một mình nghênh chiến với nhiều người như vậy.

Bởi vì buổi tối núi Ngọa Long Sở Châu sắp xảy ra đại chiến, vô số người đều chạy đến núi Ngọa Long, muốn xem trận chiến ngày hôm nay.

Còn có các phương tiện truyền thông cũng đến núi Ngọa Long trước, muốn truyền hình trực tiếp và đưa tin về trận đại chiến tối nay.

Kết quả dẫn đến toàn bộ núi Ngọa Long chật kín người.


Để phòng ngừa xảy ra bất ngờ.

Người của Lục Phiến Môn bảo vệ núi Ngọa Long giống như thùng sắt, không ai được phép leo núi khi chưa được phép.

Màn đêm buông xuống nhanh chóng, cách tám giờ tối còn có hơn nửa tiếng, Diệp Viễn chuẩn bị xuất phát.

Chỉ là vừa ra cửa lại phát hiện Thiên Thập Nhất và Hàn Phong đến.

Hai người đã nghe nói đám người Cổ Thông Thiên muốn đánh một trận với Diệp Viễn, bọn họ lo lắng một mình Diệp Viễn khó có thể ứng phó, nên vội vàng từ Giang Châu chạy tới, muốn cùng đương đầu với Diệp Viễn.

“Hai người không cần lo lắng cho an nguy của tôi, nếu như tôi không có tự tin, đương nhiên sẽ không chấp nhận khiêu chiến này!”
Diệp Viễn biết hai người lo lắng cho an nguy của anh, điều này khiến trong lòng Diệp Viễn rất cảm động.

Nhưng Diệp Viễn vẫn từ chối yêu cầu hai người muốn cùng đương đầu với anh.

Bởi vì thực lực của hai người bọn họ bây giờ không mạnh, đối phó với một võ giả bình thường thì được, nhưng đối phó với cao thủ như Cổ Thông Thiên thì vẫn có chút chênh lệch.

Hơn nữa Hàn Phong còn có vết thương trên người, Diệp Viễn sẽ càng không để bọn họ mạo hiểm.

Hơn nữa, bây giờ thân phận hai người đặc biệt, đồng hành với anh khó tránh khỏi sẽ bị người ta nhận ra.


Sau khi để Hàn Phong và Thiên Thập Nhất rời đi, Diệp Viễn một mình đến núi Ngọa Long.

Đến trước một quảng trường núi Ngọa Long, Diệp Viễn có chút khiếp sợ.

Bởi vì toàn bộ quảng trường khắp nơi đều là người, tất cả mọi người đều thảo luận kịch liệt về trận chiến sắp xảy ra trên núi.

Đọc Full tại VietWriter.Vn
Nội dung thảo luận vẫn không có gì khác biệt với nội dung lan truyền ở Sở Châu ngày hôm nay.

Vẫn là chuyện đám người Cổ Thông Thiên lợi hại như thế nào, sẽ đánh bại Diệp Viễn trong mấy chiêu.

Cùng với một vài lời đồn liên quan đến thân phận của Diệp Viễn.

Diệp Viễn dừng chân, sau khi nghe một hồi những tin đồn mấy người này nói về mình.

Anh không nhịn được bật cười khanh khách, mất đi hứng thú..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi