QUỶ SÚC NAM THẦN, SỦNG LÊN TRỜI!

Hành động này khiến Cố Tầm Xuyên hơi nhíu mày.

"Ý của cậu là gì?" Tiểu Tường nghi ngờ giương mắt lên nhìn Cố Tầm Xuyên.

Tầm Xuyên đưa tay lên vuốt vuốt tóc, đôi mắt màu trà có tia mệt mỏi, nhàn nhạt nói, "Tôi nói, anh đã tạo cho SJ một bất ngờ lớn rồi đấy."

Tiểu cô nương nhìn thoáng qua điện thoại rồi nhắn vài câu trong chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn xung quanh, đôi mắt thanh triệt sáng ngời lập tức đối diện với anh.

Cố Tầm Xuyên có thể rõ ràng nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của cái "bất ngờ lớn" kia, sau đó cô đem thú bông trong tay đưa cho mấy cậu nhóc bên cạnh, còn mình ôm con thỏ bông lớn nhất hướng về phía hai người đi tới.

Cố Tầm Xuyên đảo mắt đánh giá người đồng đội mới này, mà Tiểu Tưởng bên cạnh một tay cầm điện thoại, một bên lầm bầm nói, "Áo phông hồng phấn, quần short cùng với giày thể thao trắng? Cái sở thích gì vậy? Ăn mặc như con gái, người mới này có sở thích đặc biệt nào không vậy?"

Cố Tầm Xuyên nâng khóe môi, đối với Tiểu Tường cười nhạo một tiếng.

Người ta chính là con gái, vậy mà anh ta còn nói là giống con gái hay sao?

Chỉ là cái cô gái này... Thật sự mới có mười sáu, mười bảy tuổi hay sao?

Đôi mắt thanh triệt mở to tròn, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mạo, mái tóc đen nhánh vén gọn sang một bên, thoạt nhìn còn ít tuổi hơn nhiều.

Cố Tầm Xuyên phát ra một âm tiết vô nghĩa, vò thuốc lá ở trong bàn tay.

Tiểu Tường tìm đâu ra một đứa trẻ vậy?

Nếu nó thực sự được công bố chính sách, liệu ngày mai có phải sẽ có Hotsearch rằng [SJ trung đơn rời đội, không tìm được ai để thay thế, cuối cùng đành tìm một đứa trẻ để bổ sung vào vị trí còn thiếu?]

Khỏi phải nói, nghe liền cảm thấy vô cùng thảm hại.

"Xin chào."

Tiểu Tường đang định hỏi vừa rồi Cố Tầm Xuyên có ý tứ gì, đột nhiên nghe được một âm thanh mềm mại ngoan ngoãn truyền tới, so với cái tiểu tử thối mà anh cả ngày tiếp xúc, thật đúng là lễ phép hơn nhiều.

Tiểu Tường vô thức lộ ra ý cười, "Xin chào, cô bé muốn xin chữ ký phải không?"

Tuy rằng thể thao điện tử vẫn chưa được quá nhiều người biết đến, nhưng dù sao đội tuyển của bọn họ cũng khá nổi tiếng, đặc biệt là những người như Cố Tầm Xuyên, ngẫu nhiên đi trên đường bắt gặp, điều đó thực sự rất bình thường.

Mà Cố đại tổ tông lại không thích đeo khẩu trang, đây là một trong những lý do tại sao anh không hay đi ra ngoài.

Bất quá cô bé này ngoan ngoãn lễ phép như vậy, cũng chỉ là ký một cái tên thôi mà, đâu có gì lớn lao đâu?

Nghĩ như vậy, Tiểu Tường đưa mắt nhìn sang Cố Tầm Xuyên, lại thấy anh đang rũ mắt, cầm điếu thuốc trong tay, khẽ xoay giữa các ngón tay, sắc mặt có chút khó phân biệt, sau đó con ngươi màu trà ngước lên nhìn, dường như đang định nói gì đó.

Cuối cùng lại chẳng nói câu gì, chỉ cười nhạo một tiếng.

Cảm nhận được sự chế giễu vô cùng rõ ràng.

Tiểu Tường:...

Chúng ta có thể đừng có địch ý lớn như vậy được không? Có phải do sáng sớm tôi đã kéo cậu rời giường rồi hay không? Trước mặt là một cô gái đó, cậu ta không thể cho anh một chút mặt mũi hay sao?

Cố Tầm Xuyên rũ mắt, không thèm để ý.

Tiểu Tường vừa định mở miệng nói chuyện, liền nghe thấy tiểu cô nương một lần nữa nói, duỗi tay ra, một bộ dáng muốn bắt tay, anh liền theo bản năng đưa tay ra tới, sau đó lại nghe cô nói.

"Chào buổi sáng, Tường ca, tôi là Sở Từ, ID trong《Đối Kháng》 là Coco."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi