QUỶ SÚC NAM THẦN, SỦNG LÊN TRỜI!

"Có phải cố ý hay không?"

Sở Từ giãy giụa, bị anh ấn vào trong lồng ngực, nghe thanh âm trầm khàn có chút mê người, còn duỗi tay bóp lấy má cô.

"Không có a, lúc nãy rõ ràng em nói cho anh biết rồi." Cô bất mãn giãy giụa muốn thoát khỏi vòng tay của anh.

Cố Tầm Xuyên cười khẽ một tiếng, kéo cô lại xoa xoa đầu nhỏ, "Được rồi, làm đổ đồ uống cũng không sao, đừng có để bản thân ngã là được."

Vừa nói xong, điện thoại trong túi reo lên.

Nơi hai người đứng nói chuyện tương đối vắng vẻ, xung quanh không có nhiều người lắm, nhưng tiếng chuông vừa reo lên liền khiến cho vài người chú ý tới.

Anh nhéo má cô thêm một cái, rồi mới mở điện thoại lên.

Bởi vì giành được giải quán quân toàn quốc, phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa thì giải toàn cầu mới bắt đầu, nên hiện tại bọn họ tương đối thoải mái, nói muốn ra ngoài ăn một bữa thật hoành tráng, buổi tối trở về hẹn tất cả nhân viên công tác trong câu lạc bộ tổ chức tiệc.

Sau khi nói một hai câu đáp lại, Cố Tầm Xuyên liền cúp máy, nhìn bộ dạng Sở Từ ngoan ngoãn đứng bên cạnh, anh xoa đầu cô rồi nói, "Bọn họ đi ăn, chúng ta đi về trước."

......

Về tới nơi, bên trong im ắng không có người.

Nước ngọt dính nhớp trên người khiến cô có chút không thoải mái, lập tức quay trở về phòng để tắm rửa.

Suốt dọc đường đi, Cố Tầm Xuyên vô cùng đàng hoàng, bất quá sau khi đóng cửa lại, anh liền rũ con ngươi đầy suy tư nhìn vào chốt cửa.

Sở Từ còn chưa đi được mấy bước đã bị người kéo lại, ngồi trên ghế sô pha. Cô bất mãn ngước lên nhìn, lên giọng kháng nghị, "Đội trưởng, anh lại muốn làm gì?"

Người đàn ông chỉ hừ một tiếng, sau đó tiếp tục làm việc của mình. Khuôn mặt tuấn tú ngày càng tiến lại gần, hơi thở nóng rực phà lên khuôn mặt của Sở Từ, đem cô ôm gọn vào trong lòng ngực.

"Có phải Từ Bảo vừa ăn vụng đường không?" Bàn tay to lớn của Cố Tầm Xuyên ôm lấy eo của Sở Từ, cúi thấp đầu xuống hôn một cái, sau đó liền kết luận, "Ân, chắc chắn là vừa ăn vụng."

"Đội trưởng, anh đừng ỷ vào việc ở đây không có ai liền muốn làm gì thì làm!" Thân thể nhỏ ngửa ra sau, vươn tay nhéo lấy gương mặt tuấn tú, nghiêm túc nói, "Anh sẽ gặp báo ứng."

"Vậy để tôi xem xem." Cố Tầm Xuyên cúi đầu hôn thêm một lần nữa, sau đó mới nói tiếp, "Đội trưởng còn mới định hôn em, em liền muốn giở trò xấu."

"Ban nãy làm rơi lon nước gặp phải cái gì sao?"

Sở Từ chớp mắt, bất mãn mở miệng, "Em phát hiện đội trưởng không những xấu tính, mà còn thù dai nữa."

Kiểu lừa người như vậy, dựa vào quan sát nhạy bén một chút cũng có thể nhìn ra.

"Đội trưởng cảm thấy Từ Bảo so với tôi còn thù dai hơn nhiều, đến nỗi bị chiều hư, cái này tôi thừa nhận."


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi