Theo một mức độ nào đó, hành vi của Long Trạch Vũ được cho là trái ngược với nhân tình thông thường.
Vừa nghe Long Trạch Vũ muốn ở lại Thanh Loan cung hôm nay, tâm tình
Đoan Mộc Tình lập tức vui vẻ hẳn lên. Cơ hội nàng được ân sủng không
nhiều lắm, phải nắm chặt cơ hội lần này! Đúng! Nhất định phải ăn Dục Tử
Hoàn vào! Cố gắng tạo người! (Syl: sinh em bé mà cứ như chế tạo robot ấy =.=)
Qua giờ ngọ, toàn bộ trong kinh thành đều loan truyền tin Tam tiểu thư Mộ Dung phủ bị Long Trạch Cảnh Thiên hưu. Còn chưa gả,
Long Trạch Cảnh Thiên đã viết [ Thư từ hôn ], hơn nữa còn là Tĩnh vương
gia dùng máu viết thành , Mộ Dung Thất Thất lại trở thành thành “Nhân
vật phong vân của năm”.
“Tiểu thư, truyện viết về việc người bị hưu, hiện tại bán hết sạch, chỉ còn có mười bản –”
Trong Thúy trúc viên, cái miệng nhỏ nhắn của Tô Mi vẫn liếng thoắt không ngừng.
“Giả thiết được nhiều người tin nhất là, người cùng tình lang là Liên
công tử có đứa nhỏ hai tuổi, các ngươi vụng trộm hẹn hò ở Đoan Mộc phủ,
kết quả bị Tĩnh vương bắt gian tại giường, hắn tức giận đến mức phun một ngụm huyết ở trên tường, cuối cùng phẫn hận không thôi, dùng máu tươi
có chứa lệ của chính mình viết xuống huyết thư.”
“Phốc –” Mộ Dung Thất Thất đang ăn dưa hấu, liền phun một ngụm lên mặt Tô Mi. Tinh tinh điểm điểm, có vài hạt màu đen.
“Khụ khụ, Tô Mi, thực xin lỗi a!” Mộ Dung Thất Thất cười cười lau mặt
cho Tô Mi,“Ta thật sự là không nghĩ tới sẽ gây ra tiếng vang lớn như
vậy. Nay ta coi như là danh chấn kinh thành……”
Tin tức bay tới
Lan Hương viện, mẫu tử Lưu Yên Chi cùng Mộ Dung Thanh Liên mừng rỡ không thôi,“Thanh nhi, hiện tại thanh danh Nhị tiểu thư đã bị hủy, nay Tam
tiểu thư cũng bị hủy, tiểu thư quý giá nhất trong tướng phủ chúng ta
hiện chính là ngươi ! Ngươi cần phải hảo hảo, hăng hái tranh giành, về
sau câu một con rùa vàng về a!”
“Nương –” Mộ Dung Thanh Liên thẹn thùng dậm chân, hai gò má ửng đỏ,“Nữ nhi còn nhỏ!”
“Cái gì còn nhỏ a, cuối năm ngươi liền mười lăm tuổi, có thể lập gia
đình rôig!” Lưu Yên Chi ôm nữ nhi bảo bối, cẩn thận đánh giá, càng xem
càng cảm thấy bảo bối nhà mình là xinh đẹp nhất.
“Thanh niên
tuấn tài ai cũng thích ngươi, nhưng nữ nhi của ta nhất định phải gả cho
nhân trung chi long mới được! Long Trạch Cảnh Thiên là cái gì, có thể
lên làm thái tử được hay không vẫn là vấn đề. Nương nói với ngươi, ngươi mến mở rộng tầm mắt, không cần nhìn chằm chằm nam nhân Tây Kì quốc. Tứ
quốc tranh tài, cấ vương công quý tộc hoàng tử đều tụ hội, chỉ cần ngươi tham gia tứ quốc tranh tài, nhất định sẽ tìm được lang quân như ý.
Thanh nhi, ngươi có hiểu không?”
“Ân!” Mộ Dung Thanh Liên biết ý nghĩ của Lưu Yên Chi, trong tứ quốc Tây Kì quốc nhỏ nhất, nàng cũng sẽ
không giống Mộ Dung Tuyết Liên như vậy tầm mắt nhỏ hẹp, chỉ mong làm
Hoàng quý phi Tây Kì quốc là đã thỏa mãn.
Mẫu tử ở Lan hương viện vì tương lai tốt đẹp của Mộ Dung Thanh Liên mà mơ mộng.
Tại Ngẫu Hương viện, Mộ Dung Tâm Liên mang Phỉ Thúy theo, hùng hổ tiến đến Thúy trúc viên.
Mấy ngày nay “Tĩnh dưỡng”, Mộ Dung Tâm Liên hảo hảo đem chuyện phát
sinh ở cái đêm ngắm trăng ở ngọn tiểu đình giữa hồ suy nghĩ tỉ mỉ một
lần, hơn nữa còn có chuyện của Phỉ Thúy cùng với Mộ Dung Thất Thất, rồi
sau đó là“Trận chiến” giữa nàng và Mộ Dung Thanh Liên với cái âm thanh
quỷ dị kia, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Mộ Dung Tâm Liên đem nguyên
nhân vấn đề đổ hết lên trên người Mộ Dung Thất Thất.
Nhất định
là cái phế vật kia giở trò quỷ! Tuy rằng sau này, Mộ Dung Thất Thất vẫn
giữ bộ bộ dáng khúm núm, nhưng mà những chuyện cùng nàng có liên quan
đều bị lệch hướng khỏi kế hoạch nguyên bản. Năm năm nay nhất định đã xảy ra sự tình gì, phế vật này thế nhưng bỗng trở nên thông minh.
Mộ Dung Tâm Liên vốn sớm nghĩ muốn tìm Mộ Dung Thất Thất gây phiền toái, nhưng ngại thân phận “Tĩnh vương phi” của Mộ Dung Thất Thất, với lại
sau chuyện của Trịnh Mẫn cùng giai đoạn mẫn cảm vừa qua, nàng không muốn tự mình chuốc thêm rắc rối.
Nhưng mà nay, Mộ Dung Thất Thất
chưa gả đã bị chồng ruồng bỏ, cho dù Mộ Dung Tâm Liên giết chết Mộ Dung
Thất Thất, Mộ Dung Thái cũng sẽ không có dị nghị gì. Dù sao, một nữ nhi
có dung mạo tuyệt sắc so với một cái phế vật bị chồng hưu thì vẫn có giá trị hơn!
“Mộ Dung Thất Thất, ngươi lăn ra đây cho ta!”
Mộ Dung Tâm Liên vừa mới tiến vào Thúy trúc viên, bảo Phỉ Thúy đứng ở
đại môn. Nàng đã sớm đi hỏi thăm, lúc này Mộ Dung Thái cũng không có ở
trong phủ, buổi chiều đã bị Hoàng Thượng tuyên vào hoàng cung. Chắc là
trong cung đã biết chuyện gièm pha của Mộ Dung Thất Thất ấy mà!
Hiện tại Mộ Dung Thái khẳng định đối Mộ Dung Thất Thất hận nghiến răng
nghiến lợi, hắn là người sĩ diện như vậy, có một nữ nhi không ra gì như
vậy, chắc có lẽ rất khao khát muốn bóp chết nàng . Đổi lại mà nói, vô
luận hôm nay nàng đối với Mộ Dung Thất Thất như thế nào, Mộ Dung Thái
cũng sẽ không phản đối .
“Chó dại ở đâu đến a!” Một tiếng nói
lười biếng rơi vào tai Mộ Dung Tâm Liên, tìm nửa ngày cũng không nhìn
thấy người, cuối cùng Mộ Dung Tâm Liên ngẩng đầu, mới nhìn thấy Mộ Dung
Thất Thất nằm trên nóc nhà phơi nắng.
Một mái tóc đen dài để
xõa trên ngực, Mộ Dung Thất Thất một tay dựa vào gối đầu, một bàn tay
khác cầm quạt lông huơ huơ, Tô Mi bên người dùng muỗng nhỏ uy nàng ăn
kem mật đào tươi, mặt khác Tố Nguyệt một bên lại cầm một cái ô mỏng, che nắng cho Mộ Dung Thất Thất.
Lại nhìn Mộ Dung Thất Thất, hoàn toàn là một bộ dáng nhàn nhã tự đắc, không nhìn ra được nửa phần khổ sở.
“A, nhị tỷ tỷ, nguyên lai là ngươi đến rồi a! Ánh mắt muội thật sự là
không tốt, nên nhìn lầm rồi! Thật xin lỗi !”
Mộ Dung Thất Thất miệng nói “Xin lỗi”, nhưng trên mặt lại không có một
chút cảm giác hối tội, tính nhát gan trong ngày thường một chút cũng
không thấy, Mộ Dung Tâm Liên một trận kinh ngạc. Hay là, đây mới là bộ
dáng nàng vốn có? Trước đây khiêm tốn cùng kính cẩn nghe theo toàn bộ
đều là giả vờ?
“Mộ Dung Thất Thất, chuyện của nương ta có phải hay không cùng ngươi có liên quan?”
Nghĩ như vậy, Mộ Dung Tâm Liên càng thêm khẳng định Trịnh Mẫn chính là
bị Mộ Dung Thất Thất hại Hình ảnh mẫu thân chết thảm lại hiện ra trước
mắt Mộ Dung Tâm Liên, nàng nắm chặt roi, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Mộ Dung Thất Thất.
Đối với lời chất vấn của Mộ Dung Tâm Liên,
Mộ Dung Thất Thất tựa hồ như không nghe được, ngược lại cầm lấy cái
chén, hút một ngụm kem mật đào tươi rất lớn,“Tô Mi, tay nghề của ngươi
càng ngày càng tốt a! Lần sau lấy nho làm kem tươi nha! Ta thích ngọt !”
“Dạ, tiểu thư!” Tô Mi cố nén cười, tiếp nhận quạt lông trong tay Mộ Dung Thất Thất, nhẹ nhàng quạt mát cho tiểu thư.
“Tiện nhân!”
Bị Mộ Dung Thất Thất lờ đi, Mộ Dung Tâm Liên tức giận không thôi, hai
chân nhẹ điểm, nhảy lên trên nóc nhà,“Ngươi còn nghĩ rằng mình còn là
Tĩnh vương phi sao? Ngươi đã bị hưu, là kẻ bị chồng ruồng bỏ nổi tiếng
khắp kinh thành!”
“Tiếp đó thì sao –” Mộ Dung Thất Thất ngẩng
đầu, híp mắt, đáy mắt trong trẻo một mảnh, tựa hồ cũng không vì này
chuyện này mà khổ sở.
Nàng vì sao không xấu hổ và giận dữ?
Chuyện như vậy, bị người ta nói thành như vậy, nàng không phải nên khóc
rống rơi nước mắt, không phải là nên đi tìm cái chết sao? Vì sao nàng
còn thích ý như vậy, còn bình tĩnh như vậy? Thật khiến Mộ Dung Tâm Liên
cảm thấy khó hiểu.
Bất quá, thời điểm nghĩ đến từ “tìm cái
chết” này, Mộ Dung Tâm Liên bỗng nhiên nghĩ ra một cái ý tưởng. Đúng
vậy! Nếu nàng trực tiếp giết Mộ Dung Thất Thất, sau đó tuyên bố với bên
ngoài là Mộ Dung Thất Thất xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, tự tử mà
chết, như vậy sẽ không có người hoài nghi điểm này.
Ánh mắt ác độc của Mộ Dung Tâm Liên đã bán đứng ý nghĩ trong nội tâm nàng, Mộ Dung Thất Thất cười cười, làm bộ như không biết.
Tô Nguyệt đã báo cáo nhất thanh nhị sở những việc làm gần đây của Mộ
Dung Tâm Liên, bất quá chỉ có chút võ công mèo cào, nhưng tâm địa lại
độc như rắn rết, Mộ Dung Thất Thất một chút cũng không lo lắng chuyện
nàng ta dám làm với mình.
Luận võ công, Mộ Dung Tâm Liên không
bằng một cái ngón út của nàng, xét về độ tàn nhẫn, trên thế giới này còn có ai có thể hợp với hai từ này hơn Độc Tiên Nhi nàng đây –
Chương 24: Phiền toái tìm tới cửa
Theo một mức độ nào đó, hành vi của Long Trạch Vũ được cho là trái ngược với nhân tình thông thường.
Vừa nghe Long Trạch Vũ muốn ở lại Thanh Loan cung hôm nay, tâm tình
Đoan Mộc Tình lập tức vui vẻ hẳn lên. Cơ hội nàng được ân sủng không
nhiều lắm, phải nắm chặt cơ hội lần này! Đúng! Nhất định phải ăn Dục Tử
Hoàn vào! Cố gắng tạo người! (Syl: sinh em bé mà cứ như chế tạo robot ấy =.=)
Qua giờ ngọ, toàn bộ trong kinh thành đều loan truyền tin Tam tiểu thư Mộ Dung phủ bị Long Trạch Cảnh Thiên hưu. Còn chưa gả,
Long Trạch Cảnh Thiên đã viết [ Thư từ hôn ], hơn nữa còn là Tĩnh vương
gia dùng máu viết thành , Mộ Dung Thất Thất lại trở thành thành “Nhân
vật phong vân của năm”.
“Tiểu thư, truyện viết về việc người bị hưu, hiện tại bán hết sạch, chỉ còn có mười bản –”
Trong Thúy trúc viên, cái miệng nhỏ nhắn của Tô Mi vẫn liếng thoắt không ngừng.
“Giả thiết được nhiều người tin nhất là, người cùng tình lang là Liên
công tử có đứa nhỏ hai tuổi, các ngươi vụng trộm hẹn hò ở Đoan Mộc phủ,
kết quả bị Tĩnh vương bắt gian tại giường, hắn tức giận đến mức phun một ngụm huyết ở trên tường, cuối cùng phẫn hận không thôi, dùng máu tươi
có chứa lệ của chính mình viết xuống huyết thư.”
“Phốc –” Mộ Dung Thất Thất đang ăn dưa hấu, liền phun một ngụm lên mặt Tô Mi. Tinh tinh điểm điểm, có vài hạt màu đen.
“Khụ khụ, Tô Mi, thực xin lỗi a!” Mộ Dung Thất Thất cười cười lau mặt
cho Tô Mi,“Ta thật sự là không nghĩ tới sẽ gây ra tiếng vang lớn như
vậy. Nay ta coi như là danh chấn kinh thành……”
Tin tức bay tới
Lan Hương viện, mẫu tử Lưu Yên Chi cùng Mộ Dung Thanh Liên mừng rỡ không thôi,“Thanh nhi, hiện tại thanh danh Nhị tiểu thư đã bị hủy, nay Tam
tiểu thư cũng bị hủy, tiểu thư quý giá nhất trong tướng phủ chúng ta
hiện chính là ngươi ! Ngươi cần phải hảo hảo, hăng hái tranh giành, về
sau câu một con rùa vàng về a!”
“Nương –” Mộ Dung Thanh Liên thẹn thùng dậm chân, hai gò má ửng đỏ,“Nữ nhi còn nhỏ!”
“Cái gì còn nhỏ a, cuối năm ngươi liền mười lăm tuổi, có thể lập gia
đình rôig!” Lưu Yên Chi ôm nữ nhi bảo bối, cẩn thận đánh giá, càng xem
càng cảm thấy bảo bối nhà mình là xinh đẹp nhất.
“Thanh niên
tuấn tài ai cũng thích ngươi, nhưng nữ nhi của ta nhất định phải gả cho
nhân trung chi long mới được! Long Trạch Cảnh Thiên là cái gì, có thể
lên làm thái tử được hay không vẫn là vấn đề. Nương nói với ngươi, ngươi mến mở rộng tầm mắt, không cần nhìn chằm chằm nam nhân Tây Kì quốc. Tứ
quốc tranh tài, cấ vương công quý tộc hoàng tử đều tụ hội, chỉ cần ngươi tham gia tứ quốc tranh tài, nhất định sẽ tìm được lang quân như ý.
Thanh nhi, ngươi có hiểu không?”
“Ân!” Mộ Dung Thanh Liên biết ý nghĩ của Lưu Yên Chi, trong tứ quốc Tây Kì quốc nhỏ nhất, nàng cũng sẽ
không giống Mộ Dung Tuyết Liên như vậy tầm mắt nhỏ hẹp, chỉ mong làm
Hoàng quý phi Tây Kì quốc là đã thỏa mãn.
Mẫu tử ở Lan hương viện vì tương lai tốt đẹp của Mộ Dung Thanh Liên mà mơ mộng.
Tại Ngẫu Hương viện, Mộ Dung Tâm Liên mang Phỉ Thúy theo, hùng hổ tiến đến Thúy trúc viên.
Mấy ngày nay “Tĩnh dưỡng”, Mộ Dung Tâm Liên hảo hảo đem chuyện phát
sinh ở cái đêm ngắm trăng ở ngọn tiểu đình giữa hồ suy nghĩ tỉ mỉ một
lần, hơn nữa còn có chuyện của Phỉ Thúy cùng với Mộ Dung Thất Thất, rồi
sau đó là“Trận chiến” giữa nàng và Mộ Dung Thanh Liên với cái âm thanh
quỷ dị kia, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Mộ Dung Tâm Liên đem nguyên
nhân vấn đề đổ hết lên trên người Mộ Dung Thất Thất.
Nhất định là cái phế vật kia giở trò quỷ! Tuy rằng sau này, Mộ Dung Thất Thất vẫn giữ bộ bộ dáng khúm núm, nhưng mà những chuyện cùng nàng có
liên quan đều bị lệch hướng khỏi kế hoạch nguyên bản. Năm năm nay nhất
định đã xảy ra sự tình gì, phế vật này thế nhưng bỗng trở nên thông
minh.
Mộ Dung Tâm Liên vốn sớm nghĩ muốn tìm Mộ Dung Thất Thất
gây phiền toái, nhưng ngại thân phận “Tĩnh vương phi” của Mộ Dung Thất
Thất, với lại sau chuyện của Trịnh Mẫn cùng giai đoạn mẫn cảm vừa qua,
nàng không muốn tự mình chuốc thêm rắc rối.
Nhưng mà nay, Mộ
Dung Thất Thất chưa gả đã bị chồng ruồng bỏ, cho dù Mộ Dung Tâm Liên
giết chết Mộ Dung Thất Thất, Mộ Dung Thái cũng sẽ không có dị nghị gì.
Dù sao, một nữ nhi có dung mạo tuyệt sắc so với một cái phế vật bị chồng hưu thì vẫn có giá trị hơn!
“Mộ Dung Thất Thất, ngươi lăn ra đây cho ta!”
Mộ Dung Tâm Liên vừa mới tiến vào Thúy trúc viên, bảo Phỉ Thúy đứng ở
đại môn. Nàng đã sớm đi hỏi thăm, lúc này Mộ Dung Thái cũng không có ở
trong phủ, buổi chiều đã bị Hoàng Thượng tuyên vào hoàng cung. Chắc là
trong cung đã biết chuyện gièm pha của Mộ Dung Thất Thất ấy mà!
Hiện tại Mộ Dung Thái khẳng định đối Mộ Dung Thất Thất hận nghiến răng
nghiến lợi, hắn là người sĩ diện như vậy, có một nữ nhi không ra gì như
vậy, chắc có lẽ rất khao khát muốn bóp chết nàng . Đổi lại mà nói, vô
luận hôm nay nàng đối với Mộ Dung Thất Thất như thế nào, Mộ Dung Thái
cũng sẽ không phản đối .
“Chó dại ở đâu đến a!” Một tiếng nói
lười biếng rơi vào tai Mộ Dung Tâm Liên, tìm nửa ngày cũng không nhìn
thấy người, cuối cùng Mộ Dung Tâm Liên ngẩng đầu, mới nhìn thấy Mộ Dung
Thất Thất nằm trên nóc nhà phơi nắng.
Một mái tóc đen dài để
xõa trên ngực, Mộ Dung Thất Thất một tay dựa vào gối đầu, một bàn tay
khác cầm quạt lông huơ huơ, Tô Mi bên người dùng muỗng nhỏ uy nàng ăn
kem mật đào tươi, mặt khác Tố Nguyệt một bên lại cầm một cái ô mỏng, che nắng cho Mộ Dung Thất Thất.
Lại nhìn Mộ Dung Thất Thất, hoàn toàn là một bộ dáng nhàn nhã tự đắc, không nhìn ra được nửa phần khổ sở.
“A, nhị tỷ tỷ, nguyên lai là ngươi đến rồi a! Ánh mắt muội thật sự là không tốt, nên nhìn lầm rồi! Thật xin lỗi !”
Mộ Dung Thất Thất miệng nói “Xin lỗi”, nhưng trên mặt lại không có một
chút cảm giác hối tội, tính nhát gan trong ngày thường một chút cũng
không thấy, Mộ Dung Tâm Liên một trận kinh ngạc. Hay là, đây mới là bộ
dáng nàng vốn có? Trước đây khiêm tốn cùng kính cẩn nghe theo toàn bộ
đều là giả vờ?
“Mộ Dung Thất Thất, chuyện của nương ta có phải hay không cùng ngươi có liên quan?”
Nghĩ như vậy, Mộ Dung Tâm Liên càng thêm khẳng định Trịnh Mẫn chính là
bị Mộ Dung Thất Thất hại Hình ảnh mẫu thân chết thảm lại hiện ra trước
mắt Mộ Dung Tâm Liên, nàng nắm chặt roi, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Mộ Dung Thất Thất.
Đối với lời chất vấn của Mộ Dung Tâm Liên,
Mộ Dung Thất Thất tựa hồ như không nghe được, ngược lại cầm lấy cái
chén, hút một ngụm kem mật đào tươi rất lớn,“Tô Mi, tay nghề của ngươi
càng ngày càng tốt a! Lần sau lấy nho làm kem tươi nha! Ta thích ngọt !”
“Dạ, tiểu thư!” Tô Mi cố nén cười, tiếp nhận quạt lông trong tay Mộ Dung Thất Thất, nhẹ nhàng quạt mát cho tiểu thư.
“Tiện nhân!”
Bị Mộ Dung Thất Thất lờ đi, Mộ Dung Tâm Liên tức giận không thôi, hai
chân nhẹ điểm, nhảy lên trên nóc nhà,“Ngươi còn nghĩ rằng mình còn là
Tĩnh vương phi sao? Ngươi đã bị hưu, là kẻ bị chồng ruồng bỏ nổi tiếng
khắp kinh thành!”
“Tiếp đó thì sao –” Mộ Dung Thất Thất ngẩng
đầu, híp mắt, đáy mắt trong trẻo một mảnh, tựa hồ cũng không vì này
chuyện này mà khổ sở.
Nàng vì sao không xấu hổ và giận dữ?
Chuyện như vậy, bị người ta nói thành như vậy, nàng không phải nên khóc
rống rơi nước mắt, không phải là nên đi tìm cái chết sao? Vì sao nàng
còn thích ý như vậy, còn bình tĩnh như vậy? Thật khiến Mộ Dung Tâm Liên
cảm thấy khó hiểu.
Bất quá, thời điểm nghĩ đến từ “tìm cái
chết” này, Mộ Dung Tâm Liên bỗng nhiên nghĩ ra một cái ý tưởng. Đúng
vậy! Nếu nàng trực tiếp giết Mộ Dung Thất Thất, sau đó tuyên bố với bên
ngoài là Mộ Dung Thất Thất xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, tự tử mà
chết, như vậy sẽ không có người hoài nghi điểm này.
Ánh mắt ác độc của Mộ Dung Tâm Liên đã bán đứng ý nghĩ trong nội tâm nàng, Mộ Dung Thất Thất cười cười, làm bộ như không biết.
Tô Nguyệt đã báo cáo nhất thanh nhị sở những việc làm gần đây của Mộ
Dung Tâm Liên, bất quá chỉ có chút võ công mèo cào, nhưng tâm địa lại
độc như rắn rết, Mộ Dung Thất Thất một chút cũng không lo lắng chuyện
nàng ta dám làm với mình.
Luận võ công, Mộ Dung Tâm Liên không
bằng một cái ngón út của nàng, xét về độ tàn nhẫn, trên thế giới này còn có ai có thể hợp với hai từ này hơn Độc Tiên Nhi nàng đây