QUỶ VƯƠNG THÍCH SỦNG TIỂU ĐỘC PHI NGHỊCH THIÊN


Rốt cuộc đến lượt nha đầu lên sân khấu!Đan lão, Nam Cung Liệt và viện trưởng Phượng Âm ăn ý nhếch môi, đáy mắt hàm chứa nụ cười ý vị thâm trường.

Tiểu tử tự cho là thông minh, bọn họ nhưng thật ra rất muốn nhìn xem biểu tình lúc hắn biết được hành động này của mình không thể nghi ngờ là nhấc cục đá tạp chân mình.

“Tới tới tới, chúng ta tiếp tục đặt cược, ta áp Tây Minh thắng, các ngươi ai muốn áp ai.

” Hán tử lớn giọng, lời nói vừa ra, lọt vào bốn phương tám hướng ánh mắt nhất trí khinh bỉ.

Thế cục rõ ràng như vậy, kẻ ngốc đều đoán ra được ai thắng ai bại, đều áp Tây Minh đi, vậy bọn họ còn áp cái rắm, quỷ mới nguyện ý làm kẻ coi tiền như rác kia.

“Ta áp ta áp, ta áp nhị tỷ nhà ta thắng.

” Tiểu Huyền Ngọc gấp không chờ nổi trả lời, lập tức móc ra một trăm đồng vàng nhị tỷ nhà mình vừa mới cho hắn, giống như còn cảm thấy không đủ, ý niệm vừa động, lại từ trong túi không gian lấy ra mười vạn kim phiếu.

Hừ hừ, đây chính là gia gia đưa cho hắn tương lai cưới thê tử, chờ thắng tiền, là có thể cưới thật nhiều thật nhiều tức phụ.

Mọi người há hốc mồm, bị hành động tùy tay sờ mó chính là bó lớn kim phiếu của tiểu thí hài này đả kích tới rồi, mẹ nó, đầu năm nay kẻ có tiền quá nhiều, tiểu thí hài tùy tiện lấy ra mười vạn kim phiếu đều quá kích thích.

Đám người Lam Hạo Vũ run khóe miệng rẩy, Tiểu Huyền Ngọc này, quả thực còn điên cuồng hơn nhị tỷ hắn, được rồi, nếu hắn đều tự tin như vậy, bọn họ tự nhiên không thể bị so thấp hơn.

“Ta áp mười vạn, đánh cuộc Đông Khải thắng!”“Mười vạn!”“Ta áp hai mươi vạn, Đông Khải.

”“Hai mươi vạn, Nam Cung Ly.

”Mấy người Lam Hạo Vũ trước sau gia nhập, ngay cả Nam Diệp Phong gần đây tinh thần sa sút không ít cũng áp mười vạn đánh cuộc Nam Cung Ly thắng.

Cộng thêm Tiểu Huyền Ngọc, năm người lập tức ra 70 vạn một trăm đồng vàng tiền đánh cược.

Diễn xuất điên cuồng thổ hào như thế, hoàn toàn kích thích mọi người, một đám phía sau tiếp phía trước mà tham dự vào.

Có tiền không kiếm là kẻ ngốc, đã có người rải tiền, bọn họ đầu bị lừa đá mới không đi đoạt lấy.

Nam Cung Ly đứng yên trên đài, ánh mắt nhìn thẳng thiếu niên cười đến vẻ mặt kiêu ngạo tự tin đối diện, trong lòng rất là vô ngữ, kỳ thật, nàng thiệt tình không yếu như vậy, đôi mắt những người này đều làm sao vậy, thế nhưng nhìn không ra mình áp chế cấp bậc linh lực.


Được rồi, kỳ thật cảm giác bị người coi là rác rưởi cũng không tồi, ít nhất quá trình đi ngược thực sảng khoái.

Ngoắc ngoắc môi, trên mặt Nam Cung Ly lộ ra một nụ cười nhạt, thiếu niên đối diện sửng sốt, đáy mắt hiện lên vẻ kinh diễm, đợi phát hiện trêu đùa trong mắt Nam Cung Ly, gương mặt bỗng nhiên đỏ bừng.

Mẹ nó, hắn thế nhưng bị một nữ nhân đùa giỡn.

Ninh lão vừa nói xong, thiếu niên đối diện nháy mắt động, giống như tia chớp, phóng tới phía Nam Cung Ly, cùng với đó chính là một áp lực bức người.

Quảng trường ồn ào lập tức an tĩnh xuống, mọi người nhìn không chớp mắt, e sợ lỡ mất một giây.

Khí thế sắc bén hóa thành lưỡi dao gió, quát đến gương mặt Nam Cung Ly sinh đau, bàn tay to của thiếu niên vươn ra, chụp tới xiêm y bên hông Nam Cung Ly, ý đồ một chiêu chế địch.

Trái tim mọi người nhấc tới, tuy rằng không ít người đều áp Nam Cung Ly thua, nhưng nhìn thiếu nữ kiều diễm đến như hoa sắp rơi vào lang trảo, mọi người vẫn là theo bản năng mà hít một hơi, trong lòng có chút không đành lòng.

Ngay ở thời khắc tay thiếu niên sắp chạm phải y phục của Nam Cung Ly, lại thấy thân thể nàng thấp xuống, lấy một cái tư thế quỷ dị linh hoạt mà tránh đi, mọi người xem đến ánh mắt sáng ngời, trường hợp an tĩnh vang lên tiếng thổn thức, giống như thở dài nhẹ nhõm một hơi vì nàng tránh thoát một kiếp.

Trái tránh phải né, mười lăm phút qua đi, thiếu niên chủ công, Nam Cung Ly tránh né, chính là không có làm hắn đụng phải chỉ là một cái góc áo.

Thời gian dần dần qua đi, thiếu niên mệt đến thở hổn hển, trên mặt dần dần lộ ra không kiên nhẫn.

Không có người có thể thể hội cái loại nghẹn khuất này hơn đương sự hắn này, mỗi lần khi hắn cổ đủ sức lực, cho rằng lập tức là có thể bắt được Nam Cung Ly, kết quả vẫn là làm nàng dễ dàng tránh thoát, loại cảm giác này, giống như một kích ngưng tụ toàn lực lại đánh vào trên bông, hắn thậm chí có loại cảm giác đối phương đang cố ý trêu chọc hắn.

Nửa giờ sau, thiếu niên mệt đến mồ hôi đầy đầu, trái lại Nam Cung Ly, vẫn giống như vừa mới bắt đầu, không có một chút không khoẻ.

“Đánh đi, đừng cọ xát, xem chuẩn bắt.

”“Đùa chúng ta chơi đi, rõ ràng lại dùng thêm chút lực là có thể bắt được, tiểu tử ngươi cố ý à.

”“Mẹ nó, còn muốn lăn lộn bao lâu nữa, lão tử chờ đến đều buồn ngủ rồi.

”“Sẽ không coi trọng nữu xinh đẹp kia không nỡ xuống tay đi.

”……Một lần hai lần cũng thôi, này đều mười mấy lần, mỗi lần đều bị Nam Cung Ly dễ dàng tránh thoát, mọi người xem đến phát điên, không ít người bắt đầu hùng hùng hổ hổ, phát tiết bất mãn trong lòng, lại thương hương tiếc ngọc như thế nào cũng không quan trọng bằng đồng vàng, bọn họ chính là áp không ít ở trên trận thi đấu này.

Chư vị bình thẩm sửa lại không chút để ý lúc trước, ánh mắt nhìn chằm chằm Nam Cung Ly hận không thể xuyên thủng nàng tại chỗ.


Lại nhìn không ra chút gì đó, bọn họ cũng không cần sống nữa, nữ oa này, rõ ràng không phù hợp với một thân thực lực của nàng, a, này nơi nào là Linh Giả cấp bốn, có ai gặp qua thực lực cấp bốn coi cấp năm làm khỉ chơi sao?“Xem ra đây mới là chỗ dựa vào lớn nhất của ngươi.

” Viện trưởng Tây Minh Kim Diệu híp mắt, ánh mắt nặng nề mà nhìn chằm chằm Nam Cung Ly trên đài, tâm tình tốt vừa rồi trở thành hư không, trở nên tối tăm.

“Ha ha, tốt xấu gì cũng là đồ nhi của Đan lão, mặc kệ thành hay bại, kéo nàng ra trông thấy việc đời cũng tốt.

” Viện trưởng Phượng Âm hàm hồ mà nói, trong lòng lại đắc ý đến không được, hắc, hiện tại mới phát hiện át chủ bài của bọn họ sao, nhưng mà tất cả đều chậm.

Không phải Phượng Âm ông nói mạnh miệng, bản lĩnh của nha đầu này, lớn đấy.

Ngươi truy ta tránh, Nam Cung Ly ở trên đài chơi đến vô cùng vui vẻ, thiếu niên truy đến mồ hôi đầy đầu, sắc mặt đỏ bừng.

Không sai biệt lắm nên thu lưới, đáy mắt chợt lóe sáng, lại thấy thân thể Nam Cung Ly bỗng nhiên nghiêng về một bên, thiếu niên đuổi theo theo quán tính tiếp tục lao về phía trước, lại không phát hiện ở lúc Nam Cung Ly lướt qua hắn, lặng lẽ vươn một chân.

Ầm!Dưới chân thiếu niên vốn là không xong, vừa vướng lập tức ầm ầm rơi xuống đất, trực tiếp quăng ngã như chó ăn ***.

Nam Cung Ly lập tức leo lại đây, tay ngọc bóp sau cổ hắn: “Vận khí không tồi, ta thắng.

”Gì!Mọi người dưới đài cả kinh thân thể lảo đảo một cái, trực tiếp trượt xuống từ chỗ ngồi, tập thể khó có thể tin mà trừng mắt nhìn một màn trước mặt, không ít người thành trạng thái dại ra, không cách nào tiếp nhận sự thật trước mặt.

Thiếu niên quỳ rạp trên mặt đất khuất nhục đến ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, thua, hắn đường đường Linh Giả cấp năm thế nhưng bại bởi một người cấp bốn, quá nhục nhã.

“Ôi, thắng, nhị tỷ thắng!” Tiểu Huyền Ngọc hưng phấn đến nhảy lên từ chỗ ngồi, liên tục hô to, ở trong đám người yên tĩnh có vẻ vô cùng cao điệu.

Đám người Lam Hạo Vũ run rẩy khóe miệng, đoán được mở đầu, lại không đoán được kết cục, thiệt tình không dự đoán được nàng sẽ lấy phương thức như vậy tới thắng đối phương, rõ ràng đơn giản cũng có thể thắng, nàng lại cố tình chọn biện pháp tốn thời gian nhất, được rồi, nhìn đối phương bị mệt ngã, cái đáp án này, thực mới mẻ……“Trận này, Nam Cung Ly thắng!” Ninh lão tuyên bố kết quả, không khỏi lại lần nữa nhìn nha đầu nhiều vài lần.

Ầm!Giống như một tiếng sấm sét nổ vang, hoàn toàn làm người những không muốn tin tưởng sự thật trước mắt kia bừng tỉnh, mọi người ồn ào, kêu rên, sợ hãi…… Các loại tức giận rít gào vang lên, giống như sóng thần thổi quét toàn trường.

“Mẹ nó, Tây Minh rác rưởi, thế nhưng làm lão tử thua.

”“Trả đồng vàng cho ta, tiểu tử kia chờ cho ta.


”“Mẹ ngươi, hai nữ nhân đều đánh không lại, thật không phải nam nhân.

”“Yếu thành như vậy cũng dám tới tham gia thi đấu, còn không lăn rất xa đi.

”“Cấp năm chó má gì, ngay cả cấp bốn Đông Khải người ta đều không bằng.

”……Một câu lại một câu khó nghe vang vọng toàn trường, mọi người thua đỏ mắt, nơi nào còn sẽ cố kỵ thực lực Tây Minh có phải là những người bọn họ này có thể tùy ý nhục mạ hay không.

Sắc mặt viện trưởng Tây Minh trên đài bình thẩm đen đến không thể lại đen hơn, đại chưởng đặt bên cạnh người nắm chặt, đáy mắt sắc bén mãnh liệt.

“Ha ha, đừng theo chân bọn họ chấp nhặt, không đáng tức giận.

” Viện trưởng Phượng Âm bên cạnh còn không quên ở một bên châm ngòi thổi gió.

Khó được nhìn thấy ông ta tức thành như vậy, ha ha, quả thực quá sảng khoái.

“Nhị tỷ nhị tỷ, mau xem mau xem, ta thắng thật nhiều đồng vàng.

” Chờ đến khi Nam Cung Ly đi đến trước chỗ ngồi, lại thấy chung quanh đám người Tiểu Huyền Ngọc, Lam Hạo Vũ, Nam Diệp Phong, Tuyết Vô Ưu, Tư Đồ Khiếu chất đầy đồng vàng, ngay cả chỗ ngồi của nàng cũng không tránh được.

Nàng nhìn mà không khỏi kéo khóe miệng, vung tay lên, thu toàn bộ vào Thông Thiên Tháp, lúc này cũng không rảnh lo bại lộ hay không, dù sao dừng ở trong mắt người khác cũng chỉ cho rằng nàng có nhẫn không gian.

“Ngươi thật tùy tiện, chúng ta kiếm lời lâu như vậy, ngươi lại thu hết đi rồi.

” Lam Hạo Vũ cười tủm tỉm mà nói.

“Không có ta ở bên trên chạy vòng vòng, các ngươi có thể kiếm được sao.

” Nam Cung Ly quăng một cái ánh mắt xem thường qua, vốn dĩ không tính toán nuốt những đồng vàng này, hiện tại nghe hắn vừa nói như vậy, dứt khoát trực tiếp không trả, dù sao bọn họ có thể thắng được tiền cũng có một phần công lao của mình.

Còn nữa đầu to đều đã bị bọn họ đổi thành kim phiếu thu hồi rồi, dư lại những cái này, thoạt nhìn nhiều, kỳ thật còn không bằng một tấm kim phiếu bọn họ tùy tiện tung ra, tiền ít, thu hồi tự nhiên sẽ không có bất luận cảm giác chịu tội gì.

“Chạy vòng vòng? Hình dung thật chuẩn xác.

” Tuyết Vô Ưu chưa bao giờ tham dự thảo luận của bọn họ khó được chen vào nói, nhướng mày, tinh tế phẩm vị hai chữ này (chạy vòng).

“Ha ha, nhưng còn không phải là chạy vòng vòng, trước kia còn không có phát hiện ngươi thế nhưng còn có năng lực này, chậc chậc, phỏng chừng từ trước tới nay người nọ là người duy nhất tham gia quyết đấu tinh anh bị mệt ngã.

” Lam Hạo Vũ cười to không ngừng, chỉ cần tưởng tượng đến tình hình trên đài vừa rồi đã buồn cười.


Nam Cung Ly vô ngữ, có khoa trương như vậy sao?Ngay sau đó Tuyết Vô Ưu lên đài, đối phương dư lại một người Linh Giả cấp bốn cuối cùng, chớp mắt đã thắng.

Hai đấu hai, lại là thế hoà.

Hai bên đều còn lại hai người, Đông Khải còn lại Nam Cung Ly và Tuyết Vô Ưu.

“Trận chung kết cuối cùng, hai hai quyết đấu.

” Ninh lão trên đài tuyên bố, dứt lời, hiện trường lần nữa ồn ào một mảnh.

Nam Cung Ly, Tuyết Vô Ưu, Kiều Thanh và một học viên Tây Minh khác đồng thời đứng ở trên đài, căn cứ quy củ, lưu tại cuối cùng trên đài mới là người thắng lợi, cũng là quán quân quyết đấu tinh anh lần này.

“Ha ha, rốt cuộc chờ đến trận chung kết, chậc chậc, bốn người đánh nhau, ngẫm lại hình ảnh kia đã cảm thấy kích thích.

”“Các ngươi cảm thấy Đông Khải và Tây Minh, bên nào càng có hy vọng thủ thắng?”“Nam Cung tiểu thư ở bên trên có chút có hại, rốt cuộc quyền cước không có mắt, nàng một cô nương nũng nịu, như thế nào đánh thắng được hai Linh Giả cấp năm người ta.

”“Phi, con mắt nào của ngươi thấy Nam Cung cô nương mảnh mai?” Nếu nàng mảnh mai, thì sẽ không có nhiều người thua kêu cha gọi nương như vậy.

……Mọi người nghị luận sôi nổi, tạm thời hòa hoãn lại từ trong đả kích thua tiền, một đám ánh mắt không chớp mà nhìn chằm chằm mặt bàn.

Một tiếng bắt đầu, hai bên nháy mắt động, nhanh chóng tới gần bên này.

Nam Cung Ly, Tuyết Vô Ưu trước tiên liên hợp lại, một trái một phải, kiêng kị mà nhìn chằm chằm đối thủ.

“Cẩn thận một chút!” Tuyết Vô Ưu không yên tâm mà dặn dò.

Nam Cung Ly gật gật đầu, thời điểm cuối cùng, tự nhiên sẽ không sơ ý.

Kiều Thanh nhoáng lên, đánh úp tới Nam Cung Ly, chuẩn bị diệt trừ người yếu nhất trước lại giải quyết Tuyết Vô Ưu.

Nam Cung Ly trợn trắng mắt với thiếu niên đối diện, ánh mắt kia, coi khinh trần trụi, Kiều Thanh nhìn thấy không khỏi nhíu mày, thế công càng hung hiểm hơn.

Lúc Kiều Thanh công kích lại đây, Tuyết Vô Ưu cũng công kích tới một người khác, tuy rằng sờ không rõ thực lực cụ thể của Nam Cung Ly, nhưng ít ra tuyệt sẽ không thua trận ở trong thời gian ngắn, cho nên tạm thời an tâm, chuẩn bị nghiêm túc giải quyết một đối thủ khác.

Được rồi, Tuyết Vô Ưu và Kiều Thanh quả nhiên không hổ là cường giả trong đội ngũ, ngay cả ý nghĩ đều giống nhau.

Chỉ tiếc, Kiều Thanh đối diện lại tính sai thực lực của Nam Cung Ly, cho dù ở vòng trước thắng đối thủ Linh Giả cấp năm, ở trong mắt hắn, càng nhiều là thành phần ngoài ý muốn ở bên trong.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi