(QUYỂN 1) 10 VẠN LÍ DO PHẢI KHẮC KIM

Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.

Edit by Tuyết Hạ Bình Chi & Triệu Mộc Hạ.

~~~

Giáng Canh dẫn các đệ tử vòng tới chỗ ít người.

Bọn hắn vừa vượt qua một sườn núi thì đã thấy phía trước có người.

"Tiểu tổ tông!"

Giáng Canh lao đến.

Linh Quỳnh nháy mắt, nghi ngờ hỏi "A, các ngươi sao lại tới đây?"

"......"

Giáng Canh chỉ cảm thấy có cảm giác ứa nước mắt.

Vẫn may là tiểu tổ tông không sao.

Giáng Canh: "Gần đây ngài đi đâu, hù chết các đệ tử . Sao ngài có thể chạy loạn, nếu ngài xảy ra chuyện, đệ tử phải làm thế nào?"

Bọn hắn vốn đã sớm trở về!!

Kết quả bây giờ vẫn còn rong chơi bên ngoài.

Linh Quỳnh: "Ta không phải đã để lại một mảnh giấy cho các ngươi rồi sao?"

Cũng đã nói rõ ràng, sao có thể gọi là chạy loạn?

"......!"

Như vậy có khác gì bỏ nhà ra đi đâu.

Giáng Canh xác định Linh Quỳnh không sao, trái tim mới tạm thời được thả lỏng.

Một giây sau, Giáng Canh lại giật mình thấy không đúng.

"Tiểu tổ tông, tại sao ngài lại ở chỗ này?"

Không phải nói là tiểu tổ tông triệu hồi rồng ra sao?

Vì sao bây giờ người lại ở đây?

"Vì sao ta không thể ở đây?"

Giáng Canh chỉ vào hướng con rồng"Cái kia......"

Linh Quỳnh thở dài "Đứa con yêu của ta ở bên trong đó."

Giáng Canh: "???"

Giáng Canh không hiểu liền hỏi: "Tiểu tổ tông, đứa con yêu này là ai?"

Lúc này mới qua bao lâu, sao ngài lại có thêm một đứa con yêu?

Linh Quỳnh: "Lầu Tinh Lạc."

"......"

Lầu Tinh Lạc vì sao lại thành đứa con yêu của ngài?

Đây là loại tên thân mật kỳ quái gì à?

Giáng Canh hất những suy nghĩ loạn thất bát tao ra khỏi đầu, chuyện này không quan trọng.

Trọng yếu là vì sao khắp nơi trên đại lục đều nói là ngài triệu hồi một con rồng ra?

Chuyện này còn phải kể từ khi nơi này bắt đầu xảy ra hiện tượng lạ.

Chỗ này rất vắng vẻ, thế nhưng có một con rồng cuộn trên núi, trên trời còn có kim quang chói mắt, chắc chắn cũng sẽ có người tới xem.

Điều này chắc chắn không phải Linh Quỳnh làm......

Nhưng lại đồn là Linh Quỳnh triệu hoán rồng ra.

Quá trình triệu hoán rất thuận lợi, chỉ là Lầu Tinh Lạc cũng không nghĩ đến, cái lần triệu hoán này là trực tiếp làm rắn đen thăng cấp thành rồng.

Mà không phải vô căn cứ triệu hoán một con rồng ra.

Quá trình thăng cấp tiến hóa dài dằng dặc, mới dẫn đến bây giờ có nhiều người chạy tới như vậy.

Bây giờ rắn đen đang tiến hóa bên trong, bốn phía đã tự nhiên tạo thành một vòng bảo hộ, ai cũng không vào được.

"Tiểu tổ tông ở đây không an toàn, hay là chúng ta rời đi trước đi." Giáng Canh mặc kệ Lầu Tinh Lạc gì gì đó, tiểu tổ tông là quan trọng nhất.

"Con ta còn ở bên trong kìa, sao ta có thể đi."

Vì để Lầu Tinh Lạc triệu hoán thần long thành công, nàng còn phải đập không ít tiền vào đấy.

Để Lầu Tinh Lạc triệu hoán thành công cần thẻ, để rắn đen tiến hóa thành công cũng cần thẻ...... Chính là mỗi giai đoạn đều phải rút rút rút.

Nếu không rút đứa con yêu sẽ phải thất bại.

Sao có thể để con yêu thất bại?

Đứa con yêu thất bại sẽ rất khổ sở, vất vả lắm mới đi đến được bước này, sao có thể cho phép thất bại chứ?

Lại nói có thể lãng phí tiền sao?

Không thể!

Ai, khả năng chính là phải cố gắng hơn nữa để nuôi con lớn......

# Quy tắc nuôi con của kẻ nghèo hèn #

......

Tiếng gầm của rồng truyền đến từ bên kia núi, vang vọng đất trời, cảm giác áp bách vô hình được rửa sạch.

Ánh sáng từ trên mây dần dần yếu đi.

Quá trình tiến hóa sắp hoàn thành ......

Linh Quỳnh nhìn cự long đang tỏa sáng trên trời đầy hâm mộ.

Cô cũng muốn!!

Sủng vật đẹp đến mức này, quá có giá trị sưu tầm!

Đáng tiếc......

Người chơi như ta không xứng.

Không nghĩ nhiều nữa, của con yêu chính là của ta!

Là ta mang tiền ra khắc!!

Nghĩ như vậy, đáy lòng Linh Quỳnh mới dễ chịu hơn một chút.

"Nguyệt Tiêm Khôi."

Yến Vi Sơn đạp ngọn cây, rơi xuống từ trên không, áo trắng như tuyết, dung mạo tuấn mỹ.

Linh Quỳnh im lặng "...... Sao ngươi lại đến đây!" Cứ thích đưa tiền cho ta như vậy sao?

Bọn người Giáng Canh có chút lo lắng.

Không phải là Yến Vi Sơn đã phát hiện ra tiểu tổ tông lừa hắn, nên đến tính sổ chứ?

Lát nữa đánh nhau thì nên chạy mới tốt, hay là chạy mới tốt đây?

"Con rồng kia là các ngươi triệu hồi ra à?"

Linh Quỳnh nhún vai "Làm sao, thứ này mà ngươi cũng muốn nhận là của Thiên Thanh tông à?"

Câu này không thể nghi ngờ chính là ngầm thừa nhận câu hỏi của Yến Vi Sơn.

"Ta cần vảy rồng." Yến Vi Sơn đã biết rõ tính Linh Quỳnh "Ngươi ra giá."

"......"

Sao người này không đi theo kịch bản bình thường thế?

Lúc này thân là nam chính, hẳn là nên dẫn dắt đám người, thảo phạt nàng-tên ma đầu này, lại có được sủng vật Kim Long×1.

Cái này bảo ta diễn như thế nào......

Linh Quỳnh gãi gãi đầu.

"Được thì được......" Linh Quỳnh đảo mắt một vòng, nụ cười trong nháy mắt trở nên rực rỡ "Nhưng ngoại trừ giá cả, ngươi còn phải đồng ý một điều kiện của ta."

Yến Vi Sơn: "......"

Yến Vi sơn: "Điều kiện gì?"

"Ngươi đến làm cho nhà ta...... Lầu Tinh Lạc, lên chức thành chủ Phạm Không thành." Đứa con yêu nhất định phải thượng vị!!

Yến Vi sơn nhíu mày: "Thiên Thanh tông không nhúng tay vào chuyện của các môn phái khác."

Chuyện của Phạm Không thành, hắn đã từng nghe qua.

Cũng không biết làm sao Lầu Tinh Lạc có thể có quan hệ với ma đầu này.

"Ngươi có thể đại diện cho cá nhân ngươi nha." Linh Quỳnh duỗi ra một ngón tay lay lay, mặt mũi cong ra đường cong xinh đẹp "Cơ hội chỉ có một lần thôi, Vi Sơn Tiên Tôn hãy suy nghĩ thật kỹ."

Yến Vi Sơn: " Sao ngươi nhất định muốn Lầu Tinh Lạc làm thành chủ? Ngươi có mục đích gì?"

" Phạm Không thành có rất nhiều tiền nha."

Linh Quỳnh vô ý thức nói tiếp, sau đó vội vàng che miệng.

"Khục, con nhà ta...... Lầu Tinh Lạc vốn chính là người thừa kế, để hắn làm thành chủ có gì không đúng?"

Bảo vệ đứa con yêu thật tốt, để nó được đi trên con đường hoa đẹp nhất!

Yến Vi Sơn: "......"

Yến Vi Sơn có chút tin nàng làm vậy thật sự chính là vì những khoáng mạch ở Phạm Không thành.

"Bây giờ hắn đã có kim long làm chỗ dựa, muốn lấy lại Phạm Không thành là dễ như trở bàn tay, không cần ta giúp."

"Nhưng ta muốn danh chính ngôn thuận."

"......" Ma đầu như ngươi sao còn yêu cầu nhiều như vậy!!

......

Ầm ầm ——

Thân thể cao lớn của cự long di chuyển, núi đá lăn xuống, cây cối liên miên đổ rạp.

Đám người vây xem rối loạn cả lên.

Bọn hắn có thể cảm nhận được, sức mạnh bảo vệ Kim Long đang dần dần biến mất.

Tất cả mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng, đợi thời cơ thích hợp xông lên.

Ầm ầm ——

Thân thể Kim Long dần dần rời khỏi ngọn núi, một cỗ áp bách trước nay chưa từng có bao phủ lên tất cả mọi người.

Con người yếu đuối sẽ không chịu nổi áp lực lớn như vậy, đầu gối như nhũn ra, quỳ thẳng xuống mặt đất.

"Cô ta muốn bỏ chạy!!"

Nửa người Kim Long đã ngập vào những tầng mây, đám mây vừa dầy vừa nặng đã che kín thân thể của nó.

"Đừng để cô ta chạy!"

Lúc đoàn người muốn đuổi theo, từ không trung đột nhiên xuất hiện một người, ngăn cản đường đi của bọn họ.

"Vi Sơn Tiên Tôn?"

"Vi Sơn Tiên Tôn, ma đầu kia muốn bỏ chạy."

"Nếu cô ta có được Kim Long, toàn bộ đại lục của chúng ta đều sẽ không được bình an, Vi Sơn Tiên Tôn, không thể để cho cô ta làm thế ."

Ánh mắt Yến Vi Sơn đảo qua đám người, "Không phải Nguyệt Tiêm Khôi làm."

"Cái gì?"

Đám người hai mặt nhìn nhau.

Không phải Nguyệt Tiêm Khôi thì là ai?

Có người tận mắt nhìn thấy, còn có thể sai sao?

Nếu không phải vì danh tiếng Yến Vi Sơn bên ngoài, bây giờ đoán chừng đã có người chửi đổng lên.

"Kim Long chính là thần thú, sao lại nhận ma đầu làm chủ." Yến Vi Sơn nói.

"Thế nhưng ma đầu kia......"

"Các ngươi thấy cô ta ở đâu?"

"Chính ở đằng kia......"

"Nếu con Kim Long này là do cô ta triệu hoán đi ra, như vậy cô ta phải ở cùng một chỗ với Kim Long, mà không phải ở ngoài để các ngươi nhìn thấy."

"......"

Hình như cũng đúng.

——— Vạn vật đều có đường phân cách ———

Rắn đen: Không nghĩ tới sao, ha ha ha ha cuối cùng là ta trâu nhất.

Linh Quỳnh: Còn không phải nhờ ta khắc cho ngươi à.

Rắn đen:......

Tiên nữ: Chẳng lẽ không phải dựa vào mọi người bỏ phiếu sao?

***

Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi