(QUYỂN 1) 10 VẠN LÍ DO PHẢI KHẮC KIM

Editor: Tuyết Hạ Bình Chi

Thẩm Hàn Đăng đơ người ra một hồi lâu "Không phải tôi đã nói chúng ta chia tay rồi sao, cô đang làm gì thế?"

Nếu chuyển đồ đi thì hắn còn hiểu được, chứ chuyển đồ vào là có ý gì?

Linh Quỳnh cắn nĩa, ngẩng đầu lên nhìn hắn một mắt, chậm rãi nói: "Thẩm tiên sinh, lúc đó tôi nói là —— Hôm nay chúng ta kết thúc ở đây a. Bây giờ đã là ngày thứ hai."

Ba ba đã tha thứ cho anh !

Dù sao mua mua mua nhiều sẽ hết tức giận! Hi hi hi hi hi hi!

Thẩm Hàn Đăng: "......"

Còn có tính thế này sao?

"Thẩm tiên sinh, khoản tiền kia, anh đã mua cả một đời của tôi, cho dù anh không nạp thêm tiền, tôi cũng phải ở bên cạnh anh, đây là sự chuyên nghiệp trong công việc của tôi."

Tôi đập nhiều tiền như vậy, mới làm cho anh có được hôm nay.

Ba ba sẽ đi sao?

Nói đùa cái quỷ gì!

Thẩm Hàn Đăng: "......"

Không cần!

"Thẩm tiên sinh, anh yên tâm, tôi rất chuyên nghiệp, tuyệt đối giữ uy tín." Linh Quỳnh vươn cổ hét một tiếng: "Kelly, sữa bò còn không?"

Kelly bưng sữa bò tới, Thẩm Hàn Đăng đoạt lấy, uống hết một nửa.

Linh Quỳnh: "......"

Linh Quỳnh sẽ không so đo một ly sữa bò với con yêu đâu.

Người chơi thì phải rộng lượng, sao có thể so đo với NPC, mất hết phong độ.

"Thẩm tiên sinh, ăn sáng không??"

"Không ăn."

Tức cũng đủ no rồi.

......



Kelly đi theo Thẩm Hàn Đăng lên lầu.

"Thiếu gia, làm sao bây giờ đây, Diệp tiểu thư không đi."

Thẩm Hàn Đăng đau đầu, xoa xoa chóp mũi "Nghĩ cách đi."

Hắn vốn muốn xác định lại quan hệ của bọn họ một lần nữa, nhưng cô cứ thích gây sự thế đấy.

Kelly: "Diệp tiểu thư chắc chắn là rất thích thiếu gia."

Thẩm Hàn Đăng cười lạnh, "Thứ cô ấy thích là tiền của tôi."

"......"

Kelly không còn lời nào để nói.

Thẩm Hàn Đăng không còn nhắc lại chuyện chia tay gì đó, biểu hiện mười phần bình thường, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Linh Quỳnh cũng không đề cập tới điều đó.

Hai bên phi thường ăn ý.

Nhưng mà......

"Tấm thẻ tôi đưa cho cô, cô lại đã xài hết rồi?"

"Không có." Linh Quỳnh lập tức phủ nhận.

"Đưa tôi."

"......"

Linh Quỳnh chậm chậm từ từ lấy thẻ ra, giao cho thẩm Hàn Đăng.

Thẩm Hàn Đăng tra một chút...... Chỉ còn lại ba tệ sáu xu.

"......"

Lồng ngực của Thẩm Hàn Đăng lập tức kẹt một cục tức, lên không được, xuống không xong, nhịn đến khó chịu.

Nàng nói chưa xài hết, là còn chưa về không sao?

Thẩm Hàn Đăng hít sâu một hơi, tận lực làm mình tỉnh táo lại "Cô đã mua cái gì?"

Những thứ cô mua về, cũng không đến nỗi tiêu hết nhiều như vậy.

Linh Quỳnh cười hắc hắc một tiếng, kéo Thẩm Hàn Đăng đi ra ngoài, chỉ vào chiếc xe thể thao chói mắt trước cửa nhà.

"Ầy."

"......"

Xe thể thao?

A......

Hắn còn không có!!

Linh Quỳnh ngồi trên vị trí lái, chân thành phát ra lời mời, "Thẩm tiên sinh, đi hóng mát không?"

Khuôn mặt Thẩm Hàn Đăng lạnh nhạt "Cô có bằng lái chưa?"

"......"

Không có.

Bất quá lái xe trong trò chơi còn cần bằng lái, cũng rất cẩu!

Các người nhìn trò chơi nhà người ta đi, cái nào cần bằng lái?

Không thể trực tiếp chơi sao?

Cô biết lái xe!

Tuyệt đối chuyên nghiệp!

Linh Quỳnh hậm hực xuống xe, quay đầu liền đi học bằng lái.

Thẩm Hàn Đăng để cho Kelly giữ chìa khóa xe, để trước khi cô lấy được bằng lái, không thể cho cô đụng vào dù chỉ một chút.

Ngày nào Linh Quỳnh cũng chỉ có thể ra garage ngắm xe cho đỡ buồn.

Thẩm Hàn Đăng cảm thấy thật buồn cười, rất thích xem bộ dáng muốn mà không có được của cô.

......

Hai tháng sau.

Thẩm Hàn Đăng đang bàn chuyện trong phòng làm việc, Linh Quỳnh đột nhiên gõ cửa đi vào, tinh thần phấn chấn giống như đã trúng xổ số độc đắc.

Linh Quỳnh thỉnh thoảng sẽ xuất hiện cùng Thẩm Hàn Đăng, người trong công ty đều đã biết cô.

Thẩm Hàn Đăng chưa nói qua quan hệ hai người thế nào, nhưng mọi người đều biết hai người đang hẹn hò.

Dù sao Thẩm tổng thật sự rất quan tâm cô ấy.

Cho phép cô tùy thời đi vào văn phòng, trong lúc họp còn nghe điện thoại của cô, cho cô mặc áo khoác cho mình......

"Đứng yên đó." Thẩm Hàn Đăng thấy cô đi vào, trực tiếp chỉ vào cửa ra vào, đánh đòn phủ đầu "Không được phép nói chuyện."

"......"

Linh Quỳnh mới không đứng, tự mình đi đến chỗ ghế sô pha ngồi lên.

Thẩm Hàn Đăng liếc cô một cái, để cho những người kia nói tiếp.

Đám người nào dám nói lâu thêm, chỉ những chuyện trọng điểm mới nói, xong rồi nhanh chóng chuồn đi.

Linh Quỳnh lập tức đứng dậy, chạy đến bên cạnh Thẩm Hàn Đăng, lấy ra một cuốn sổ nhỏ "Xem này."

Thứ Linh Quỳnh cầm trong tay, rõ ràng là giấy lái xe.

Thẩm Hàn Đăng: "......"

Nhanh vậy sao?

Linh Quỳnh sẽ, nếu không phải còn có quy định phải cách một thời gian mới được thi bằng lái, cô đã sớm lấy được từ lâu rồi.

Linh Quỳnh: "Thẩm tiên sinh, lần này tôi có thể chở anh đi hóng gió không?"

Thẩm Hàn Đăng: "......"

Cũng không phải rất muốn.

Thẩm Hàn Đăng có muốn hay không không quan trọng, quan trọng là Linh Quỳnh có muốn hay không.

......

Thẩm Hàn Đăng trở lại biệt thự với sự kiệt quệ từ tinh thần đến thể xác, Linh Quỳnh thì vui vẻ như chim sơn ca.

Linh Quỳnh xoay chìa khoá, lùi về sau "Thẩm tiên sinh, kỹ thuật lái xe của tôi như thế nào?"

"Cũng được."

Linh Quỳnh dừng bước chân, ép Thẩm Hàn Đăng dừng lại.

Tiểu cô nương nghiêng người, khóe môi ôm lấy một nụ cười nhẹ "Thẩm tiên sinh cũng có thể trải nghiệm xe khác một chút."

Thẩm Hàn Đăng theo bản năng nói: "Cô còn muốn mua xe?"

Linh Quỳnh nháy mắt, cười một cái, xoay người vào biệt thự trước.

Thẩm Hàn Đăng lúc này mới phản ứng lại.

Đây là không chỉ muốn tiền của hắn, còn muốn cả người hắn.

Hừ!

Mơ mộng hão huyền!

......

Tổng công có 18 tấm thẻ trong đồ giám, Linh Quỳnh đã rút được gần hết, chỉ còn lại hai tấm cuối cùng.

Bất quá cái này hai tấm này cực kỳ khó rút.

Coi như Linh Quỳnh cố hết sức kiếm tiền, cũng không rút ra nổi, chỉ rút được  mấy tấm thẻ phụ loạn thất bát tao.

Những thứ thẻ bài này cuối cùng sẽ chuyển đổi thành đạo cụ 'Thẻ bài đặc biệt '.

Cộng thêm phó bản trước, hiện tại cũng đã có hơn tám mươi tấm .

Cũng chưa đưa ra thẻ bài đặc biệt nào để đổi.

【 Tình yêu à, đề nghị cô thu thập càng nhiều những tấm thẻ này càng tốt.】 Vinh Diệu nhắc nhở Linh Quỳnh.

"Vì sao?"

【 Tình yêu, tôi sẽ không hại cô.】

Linh Quỳnh: "Đúng, mi chỉ gạt tiền ta!"

【......】 vậy cô không phải cũng lừa gạt tiền của mục tiêu nhân vật sao?

Khi thẻ chính rút gần hết, thì xác xuất rút được thẻ phụ sẽ càng cao.

Nhưng mà thẻ phụ bây giờ còn chưa xài được, khiến Linh Quỳnh cũng không hứng thú mấy.

Linh Quỳnh nhìn đồ giám chưa đầy thẻ, trái tim cứ như nghẹn lại..

Không thề khống chế cảm giác muốn làm nó đầy thẻ.....

Sau này Linh Quỳnh đập không ít tiền vào đó.

Cuối cùng cũng rút được một tấm —— Nở hoa trong đêm mưa.

Mặt thẻ là dây leo ngoài biệt thự, còn có vài cánh hoa rơi tự do trong không trung.

Rút được thẻ cũng vô dụng, vẫn chưa kích hoạt thì vô dụng.

Hôm nay, Linh Quỳnh vừa trở về, liền bị Kelly gọi lại.

"Diệp tiểu thư, làm phiền cô đem bữa tối lên cho thiếu gia."

Kelly đem bữa tối giao cho Linh Quỳnh.

Linh Quỳnh: "Tại sao là tôi?"

"Hôm nay tâm trạng thiếu gia không tốt, tôi không dám." Kelly nhờ cậy Linh Quỳnh, "Thiếu gia sẽ không hung dữ với cô đâu mà."

"......"

Đánh rắm!

Hắn đối với ai mà chả hung.

"Hắn sao thế?" Ai bắt nạt con yêu của ta !

"Ai, còn không phải là chuyện của công ty." Kelly nói: "Bây giờ thiếu gia mới lên chức , sẽ không tránh khỏi một vài người ngáng chân."

Linh Quỳnh biểu thị đã hiểu.

Linh Quỳnh đưa bữa tối lên lầu, gần đây tính tính Thẩm Hàn Đăng tốt hơn rất nhiều, gian phòng vẫn còn hơn một nửa lành lặn.

Hắn ngồi dưới đất, bên cạnh đầy những giấy, mỗi tờ giấy là tư liệu một người.

Linh Quỳnh: "......"

Rất giống sát thủ đang chọn mục tiêu tiếp theo.

Đứa con yêu quá đáng sợ.

"Khục...... Thẩm tiên sinh, ăn cơm đi." Linh Quỳnh nhẹ nhàng kêu một tiếng.

Thẩm Hàn Đăng thu giấy lại, tiện tay đặt bên giường, đứng dậy đi tới, trầm mặc ăn cơm.

"Anh không vui sao?"

Thẩm Hàn Đăng nhấc mắt liếc cô một cái, không lên tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi