(QUYỂN 1) [EDIT] MAU XUYÊN: KÍ CHỦ NÀNG LẠI MỀM LẠI NGỌT

Đáng tiếc, thiếu gia nhà bọn họ cũng không có để ý tới ánh mắt dò hỏi của hắn.
Chỉ cười khẽ xoay người, xoa xoa đầu nữ hài phía sau.
"Tôi đã mua cho cô, cô đi xem đi."
"Được."
Hạng Tinh hưng phấn tiếp nhận dao rọc giấy Chu bá đưa cho, vui vẻ mà mở thùng giấy.
Nhìn vào bên trong được niêm phong bằng các con dấu, các xấp vé được xếp chỉnh chỉnh tề tề.
Đột nhiên, nữ hài dừng lại.
Quay đầu, mày đẹp nhíu lại: "Lục tiên sinh, chúng ta có phải hay không đã mua quá nhiều."
Chừng này thì kiểm tra tới khi nào.
Cổ tay cô đều có chút đau.
Nhưng một bên Lục Thiệu Khiêm, lại học bộ dáng nghiêm trang của cô, nheo nheo mắt.
Khóe miệng ẩn ẩn ý bừa bãi: "Mua nhiều một ít, xác suất trúng giải đặc biệt càng lớn nha."
"Như vậy à......"
Hạng Tinh bừng tỉnh đại ngộ, dùng sức gật gật đầu.
Mua nhiều như vậy, cô nhất định sẽ trúng giải đặc biệt!
Nghĩ đến việc hưởng phúc, cô lại có sức lực để mở hộp.
Khuôn mặt của Áp Áp trong túi có vẻ bất đắc dĩ.
Thật ghen tị.
Đáng giận.
Có tiền thật tốt...
.....
Ngày tiếp theo là chủ nhật, buổi tối chính là thời gian rút thăm xổ số.
Hạng Tinh từ sớm đã dọn một cái băng ghế nhỏ, đứng canh giữ ở trước TV, nghiêm túc chờ mong mà nhìn chằm chằm vào những quả bóng màu đỏ và xanh ứng với những con số chiến thắng trên màn hình.
"Các vị khán giả, giải thưởng đặc biệt có dãy số là: 03, 07, 25, 14, 06, 31, 09!"
Tiếp theo, chúng ta nhìn xem những trường hợp chiến thắng... Được rồi! Giải đặc biệt, tiền thưởng là 800 vạn; giải nhì......
Nghe thấy mấy chữ "Giải đặc biệt", đôi mắt nữ hài bỗng chốc sáng ngời.
Vui sướng mà quay đầu lại nhìn về phía nam nhân trên sô pha.
Lông mi chớp chớp: "Lục tiên sinh, tôi trúng giải đặc biệt sao?"
Lục Thiệu Khiêm dừng một chút, cười nhẹ buông ly cà phê trong tay.
"Cô đi tìm xem xem, tìm được rồi thì chính là cô trúng."
"Được!"
Hạng Tinh nhanh chóng ghi lại dãy số trúng thưởng trên TV và lao vào xấp vé như một con bướm nhỏ.
Cầm lấy một chồng, rồi lại thả xuống.
Chỉ thấy cô nhìn trái nhìn phải đám người làm, rồi lại nhìn Chu bá vài lần.
Cuối cùng, vẫn là đáng thương mà hướng tới nam nhân.
Cái miệng nhỏ hơi vểnh lên, "Lục tiên sinh, quá nhiều, tôi tìm không xong......"
Cô có thể mượn nhân lực không???
Lục Thiệu Khiêm nheo mắt lại, hơi hơi che miệng, bật cười một chút.
Ngay sau đó hướng Chu bá liếc mắt một cái.
"Vâng, thiếu gia."
Chu bá lập tức kêu người, tập trung ở đầu kia của chồng xổ số.
Kỳ thật, những vé số này đã được đặt theo một thứ tự cụ thể.
Chỉ cần biết giải đặc biệt, sẽ biết ngay số đó nằm trong phạm vi nào, giảm đáng kể khối lượng công việc.
Đám người không tốn bao nhiêu thời gian, liền tìm được tờ trúng giải đặc biệt kia, đưa đến trong tay Lục Thiệu Khiêm.
Nhìn vào bóng dáng nhỏ bé vẫn đang loay hoay nhìn từng cái một, nam nhân hơi cong cong khoé môi.
"Không cần tìm nữa, tôi đã tìm được rồi."
"!"
Tiểu gia hỏa nghe vậy, giật mình một cái nhảy dựng lên, xoay người nhảy nhót mà chạy tới.
Vẻ mặt chờ mong mà đứng ở trước mặt hắn, gắt gao nhìn chằm chằm vé số trong tay nam nhân.
"Cảm ơn Lục tiên sinh......"
"Đừng vội."
Lục Thiệu Khiêm đánh gãy lời nói của cô, nhanh chóng đem tờ vé số thu vào bên trong tây trang.
Mi mắt hơi câu, ánh mắt thâm hậu: "Cô lại đáp ứng tôi một điều kiện, tôi mới có thể cho cô."
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Editor: Hạ Lạc Cẩn Y

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi