[QUYỂN 1] HÀNG NGÀY LÀM NPC Ở THẾ GIỚI XUYÊN NHANH

Edit: cầm thú
"Thu nhận hai con mèo nhỏ không sao cả, nhưng vì sao không mang bọn chúng về nhà? Buổi tối ở tiệm cà phê không ai trông cả."
Lăng Hiểu liếc mắt nhìn Trình Tiêu một cái, biệt thự Trình gia rất lớn, ở thêm hai con mèo, hoàn toàn không có vấn đề!
"Không được, anh của tôi không thích chó mèo."
Trình Tiêu thở dài.
"Vì sao?" Lăng Hiểu tò mò truy hỏi một câu.
"Này... tôi cũng không biết, lúc tôi tám tuổi, nhìn thấy mèo Grafield nên muốn nuôi một con, nhưng ông nội nói không thể nuôi, bởi vì anh trai không thích. Sau này tôi cũng chưa từng nuôi thú cưng."
"Hình như anh trai cậu có rất nhiều bí mật. Đúng rồi, tôi hỏi cậu, cậu ta yêu đương bao giờ chưa? Bao nhiêu lần?"
So sánh, Lăng Hiểu càng quan tâm cuộc sống tình cảm của Trình Cẩm hơn.
Dù sao hắn cũng là cha đẻ của nam chủ đại nhân nha!
"Anh tôi chưa từng quen ai." Lúc này Trình Tiêu thần bí dựa sát vào Lăng Hiểu: "Thật ra... tôi nghi ngờ... anh tôi... thích đàn ông!"
"Phụt!"
Lăng Hiểu nhảy dựng lên.
Thanh niên, chuyện này không thể đùa đâu, cực kì dễ dàng đoạn tử tuyệt tôn nha!
"Cô không tin?" Trình Tiêu nhìn thấy phản ứng của Lăng Hiểu: "Thật ra tôi cũng chỉ là đoán thôi, nhưng bên cạnh anh tôi chưa từng có cô gái nào, cô nói xem làm sao anh ấy có thể không có nhu cầu gì chứ? Không khoa học chút nào!"
Ách.
Lúc này Lăng Hiểu không khỏi gật đầu.
Không phải cô khinh thường đàn ông, nhưng loại sinh vật đàn ông này, khẳng định sẽ có đôi lúc cần, đây không phải việc hắn có thể khống chế nha!
Chẳng lẽ...
Ở phương diện đó Trình Cẩm thật sự có vấn đề?
Vậy thì, hiện tại vấn đề ở đây ---
Nam chủ đại nhân đến như thế nào?
Chung quy cũng không thể là của lão Vương sát vách...
Lăng Hiểu không thể không suy nghĩ sâu xa, đồng thời đáy lòng cũng lập kế hoạch.
Cô không thể coi như không có chuyện gì được, cô nên làm gì đó, giúp Trình Cẩm mới được.
Buổi tối, tổng giám đốc Trình từ công ty về đến nhà, liền nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Lăng Hiểu.
"Trình Cẩm, cậu về rồi, làm việc có mệt không? Hôm nay tôi thay cậu pha trà bưởi mật ong, cậu có muốn uống thử một ngụm không?"
Lăng Hiểu không hiểu nổi mấy loại trà dưỡng sinh này điều chế thế nào, cũng may một chị gái trong tiệm cà phê nói cho Lăng Hiểu biết, thật ra trà bưởi mật ong với hồng trà chanh cũng giống nhau, dễ pha chế, lại uống ngon!
Trình Cẩm nhìn trà bưởi mật ong mà Lăng Hiểu đưa tới, hơi hơi nhíu mày.
"Nói đi, cô gây họa gì rồi, muốn nhờ tôi làm cái gì."
Biểu hiện mỗi khi gặp rắc rối của người này với thằng nhóc kia giống y hệt nhau!
"Đều là người một nhà, nhờ vả gì chứ."
Lăng Hiểu nhìn về phía Trình Cẩm mỉm cười: "Trong khoảng thời gian này tôi luôn nghĩ, tôi còn trẻ không thể cứ lãng phí thanh xuân như vậy, mặc dù làm ở tiệm cà phê rồi, nhưng cũng không thể thể hiện giá trị nhân sinh của mình!"
Nói xong, Lăng Hiểu hơi hơi ngẩng đầu, nhìn Trình Cẩm trước mặt: "Tôi nghĩ rồi, thân là một phần tử trong Trình gia, tôi cần phải cố gắng phấn đấu, vì công ty vì gia tộc mà bỏ ra một phần sức lực, cho nên... Cậu có thể cho tôi tới công ty đi làm không? Không cần cho tôi chức vị cao, chỉ cần có thể ở gần cậu là được rồi, ừm, ý của tôi là có cơ hội học tập từ cậu!"
"Làm việc ở công ty?"
Trình Cẩm thâm sâu liếc nhìn Lăng Hiểu một cái.
Chẳng lẽ...
Hắn đã xem nhẹ dã tâm của cô gái này sao?
"Thế nào, không được sao?"
Nhìn thấy bộ dáng bất động của Trình Cẩm, Lăng Hiểu có chút lo lắng.
"Thật ra cô cũng có cổ phần của công ty, vốn là một thành viên của công ty, chẳng qua... trước mắt trong công ty không còn vị trí gì thích hợp với cô. Hơn nữa..."
Trình Cẩm lại liếc mắt nhìn Lăng Hiểu một cái, không chút lưu tình mở miệng: "Theo tôi được biết, cô chỉ có bằng trung học, trong công ty ngoại trừ mấy chị gái dọn vệ sinh, những người còn lại ít nhất phải có bằng đại học chính quy trở lên, ưu tiên 211 và 985."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi