[QUYỂN 1] HÀNG NGÀY LÀM NPC Ở THẾ GIỚI XUYÊN NHANH

Edit: cầm thú

Bị nhốt trong phòng tối ngày thứ 300.

Lăng Hiểu vừa tỉnh ngủ soi soi gương, cảm thấy dường như da mình trắng lên một chút.

Gần cả năm không ra ngoài phơi nắng đi bộ! Da không trắng mới lạ đó!

Lăng Hiểu: Ừm, cũng được, vấn đề không lớn.

Đúng vậy, Lăng Hiểu không hề hoảng sợ, dù sao ở trong phòng này có đồ ăn nước uống, mặc dù nơi này không có mạng internet, nhưng ở phòng sách rất nhiều sách truyện, có thể lấy đọc, lầu một có TV, còn có đầu DVD, có lẽ sợ Lăng Hiểu buồn chán, Sở Hoài thường xuyên mang tới rất nhiều đĩa phim, xem chung với Lăng Hiểu.

Hai người rõ ràng là một người bắt cóc, và một người bị bắt cóc, nhưng mối quan hệ cực kì hài hòa.

Không chỉ coi phim chung với nhau, thỉnh thoảng còn kể chuyện cười.

Lăng Hiểu: Nói chung tôi với Sở Hoài là chung thể loại, đều là cái động băng.

Mối quan hệ hài hòa đến kì lạ kéo dài không lâu, ngay khi Lăng Hiểu bị giam một năm rưỡi, đột nhiên một ngày kia, Lăng Hiểu chợt nghe thấy một giọng nói thần bí lâu lắm rồi mới được nghe lại...

Cảnh báo! Cảnh báo! Kiểm tra cho thấy hệ thống xuất hiện BUG lớn, hệ thống kịch tình sắp sụp đổ để trùng tu!

NPC cao cấp 107 bắt buộc phải rời khỏi thời không...

Thời điểm nghe thấy tiếng động đó, ánh mắt Lăng Hiểu đột nhiên sáng lên, cô lập tức nghĩ tới cái gì đó.

Nếu như cô nhớ không lầm, hôm nay chính là ngày nam chính trong tác phẩm Trình Mặc được sinh ra, mà hiện tại...

Nam chính chưa ra đời.

Mẹ của nữ chính lại cưới Trình Cẩm rồi.

Ừm, nam nữ chính không có, kịch tình còn cái gì nữa?

Mà thế giới đã không có nam nữ chính, kịch tình không sụp đổ luôn sao?

Trong lòng Lăng Hiểu đang nghiên cứu ---

Kịch tình sụp đổ rồi, còn nói trùng tu làm gì?

Trùng tu như thế nào?

Chẳng lẽ chọn lại nam nữ chính sao? Hay là thế giới này được kéo dài ra để tạo nên một kịch tình mới?

Lăng Hiểu vô cùng tò mò.

Nhưng bây giờ cô không có nhiều thời gian suy nghĩ như vậy.

Ngực cô lập tức đau nhói, cả người không đứng vững được, có chút thảm hại ngã trên sàn nhà.

Cảm giác đau đớn kịch liệt, bắt đầu từ trái tim sau đó lan tỏa ra toàn thân, Lăng Hiểu chỉ có thể đau đớn cuộn người lại, sắc mặt tái nhợt đến dọa người.

Cách đơn giản nhất để NPC rút lui là ---

Đột nhiên tử vong.

Mà hiện, Lăng Hiểu đang trải qua việc này....

Vài phút sau đó, tầm mắt Lăng Hiểu đã mơ hồ không nhìn rõ, một tia khí lực cuối cùng trong cơ thể bị rút đi.

... ...

Biệt thự vùng ngoại ô.

Nơi này là sản nghiệp tư nhân Sở Hoài mua, vị trí cực kì hẻo lánh bí ẩn.

Tới đây hơn một năm, Sở Hoài giấu Lăng Hiểu ở nơi này, chưa bao giờ dẫn theo người nào tới.

Thật ra Lăng Hiểu không biết, hơn một năm nay, Sở Hoài tuyên bố ra nước ngoài mở rộng sản nghiệp, thậm chí hắn còn tìm một người thế thân, ở nước ngoài thay mình.

Thật ra hắn chưa từng rời khỏi biệt thự.

Hắn vốn ở chung một chỗ với Lăng Hiểu, chẳng qua Sở Hoài ở một căn phòng ngoài biệt thự.

Mỗi ngày hắn giải quyết việc công ty, đồng thời cũng theo dõi nhất cử nhất động của Lăng Hiểu.

Mỗi ngày Lăng Hiểu làm cái gì, ăn cái gì, Sở Hoài đều biết rõ ràng.

Hắn cực kì thích cảm giác này, giống như toàn bộ thế giới chỉ có hai người bọn họ.

Mỗi ngày chờ đến khi tan ca, Sở Hoài sẽ đi vào biệt thự, cảm giác giống như người chồng đi làm về, cùng Lăng Hiểu ăn cơm, nói chuyện phiếm, xem phim, sau đó... còn có thể nhìn Lăng Hiểu đi ngủ.

Lăng Hiểu cực kì ngoan ngoãn.

Chỉ cần hắn không đụng tới điểm giới hạn của cô, cô sẽ không tấn công.

Sở Hoài yêu cuộc sống như vậy, hắn cũng không muốn thay đổi cái gì, nhưng mà...

Điều bất trắc luôn luôn đến bất ngờ khiến người ta không kịp đề phòng...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi