[QUYỂN 1] HỆ THỐNG DƯỠNG THÀNH HOÀNG HẬU

Editor: Tiểu Lãn Tử

Beta:Miêu Nhi

Mộc Vũ còn đang trong trạng thái lựa chọn lễ vật tiện nghi nhất, Cảnh Tuyên Đế đã ôm nàng bước ra bể tắm.

Không chỉ thế, Cảnh Tuyên Đế còn tự tay lấy khăn lau khô người nàng, mặc áo ngủ cho nàng, làm xong tất cả mới bế nàng lên giường.

Sau khi Mộc Vũ được đặt lên giường mới thu hồi giao diện, nàng lăn vài vòng rồi chui vào trong chăn, lộ ra đôi mắt to ngôc ngếch nhìn Cảnh Tuyên Đế, "Đa tạ Hoàng Thượng, Hoàng Thượng đối với thiếp thân thật tốt."

Giờ phút này Cảnh Tuyên Đế cũng có chút mệt mỏi, cũng không có tâm tư cùng Mộc Vũ tiếp tục nùng tình mật ý, hắn cười nhạt một tiếng, kéo một cái chăn khác đắp lên người, nhàn nhạt nói: "Đã khuya, mau ngủ đi."

Mộc Vũ nhìn Cảnh Tuyên Đế nhắm hai mắt lại, gắt gao nhíu chặt mày, nàng nhìn chăn của mình một hồi, lại nhìn chăn của Cảnh Tuyên Đế, cảm thấy có chút không hài lòng.

Liền ở lúc Cảnh Tuyên Đế sắp ngủ, Mộc Vũ đột nhiên chui vào trong chăn của hắn.

Cảnh Tuyên Đế cả kinh, mở to mắt, đập vào mắt chính là cảnh Mộc Vũ vừa lòng dựa vào ngực mình, Mộc Vũ ôn nhu nói, "Thiếp thân muốn ngủ cùng Hoàng Thượng."

Sau khi nói xong, Mộc Vũ liền ôm chặt eo hắn, như thế nào cũng không chịu buông tay, Cảnh Tuyên Đế không còn cách nào khác, đành phải duỗi tay ôm lấy eo nàng.

Ai, thật đúng là tiểu nha đầu dính người.

Hai người đều mệt mỏi, rất nhanh liền tiến vào giấc mộng ngọt ngào, lúc này hệ thống truyền đến hai thông báo.

"Chúc mừng chủ nhân lần đầu tiên cùng nhân vật mục tiêu phiên vân phúc vũ, lại gần mục tiêu thêm một bước nha."

"Hệ thống kích phát tùy cơ khen thưởng, khen thưởng 10 điểm mị lực, mặt khác chủ nhân còn được miễn phí một bộ y phục 70 điểm mị lực."

Ngày thứ hai, Cảnh Tuyên Đế rất khó có hôm không tự giác tỉnh lại, Tiểu Lý Tử mắt thấy đã sắp đến giờ thượng triều rồi, không thể chờ được nữa, liền đẩy cửa đi vào.

Tiểu Lý Tử nhìn Cảnh Tuyên Đế và Mộc Vũ cùng nhau rúc trong chăn, trong lòng cả kinh, Mộc Quý Nhân này thật có bản lĩnh.

"Hoàng thượng, nên dậy rồi..." Tiểu Lý Tử nói nhỏ bên tai Cảnh Tuyên Đế, hắn nhíu mày một cái, chậm rãi mở mắt.

Mộc Vũ lầm bầm một tiếng, kéo chăn qua che kín đầu mình, lại rúc đầu vào ngực Cảnh Tuyên Đế.

Cảnh Tuyên Đế trấn an sờ sờ tóc Mộc Vũ, thấy nàng một lần nữa an tĩnh lại, lúc này mới nhẹ nhàng xuống giường.

Sau khi mặc xong y phục, Mộc Vũ vẫn còn trong mơ, Cảnh Tuyên Đế nhìn khóe môi nàng đang cười ngọt ngào, nói với cung nữ, "Hôm qua Mộc Tiểu Nghi mệt nhọc, để nàng nghỉ ngơi nhiều một chút, không cần đi thỉnh an Quý Phi."

Tiểu Lý Tử sửng sốt, nhiều năm như vậy Mộc Tiểu Nghi là người đầu tiên, mới tiến cung ngày hôm sau liền từ Quý Nhân thăng thành ngũ phẩm Tiểu Nghi,  so với những tiểu chủ lăn lộn nhiều năm trong cung  mạnh hơn rất nhiều.

Thơ Tình và Họa Ý nghe Hoàng Thượng gọi Mộc Vũ như vậy, tươi cười trên mặt không cách nào thu lại được, thật sự muốn đánh thức tiểu thư tỉnh dậy, nói cho nàng tin tức tốt này!

Đại khái qua non nửa canh giờ, Mộc Vũ rốt cuộc tỉnh ngủ, nàng vươn tay đặt mu bàn tay lên trán, mơ mơ màng màng hỏi, "Hiện tại là giờ nào, Hoàng Thượng đâu?"

Tình Thơ và Họa Ý không ở bên cạnh Mộc Vũ, cung nữ canh giữ bên cạnh lập tức tiến lên đáp, "Khởi bẩm nương nương, Hoàng Thượng đã sớm đi vào triều."

Mộc Vũ ngáp một cái, thuận miệng hỏi, "Vậy sao các ngươi không gọi ta dậy?" Tuy rằng có kêu nàng thì khả năng nàng cũng sẽ không tỉnh.

Minh Hảo hơi mỉm cười, biểu tình tựa hồ rất tự hào, "Hoàng Thượng nói hôm qua mệt nhọc, không cho nô tỳ quấy rầy nương nương nghỉ ngơi."

Đứng rồi, giống như chính mình nên tự hào, chính mình được hầu hạ chủ tử được sủng ái là chuyện vui trên đời mà.

Mộc Vũ được Minh Hảo nâng dậy, đột nhiên nghỉ tới một việc quan trọng, nàng hoảng loạn hỏi, "Thời gian thỉnh an Quý Phi là khi nào?"

Minh Hảo hơi sửng sốt, đáp, "Còn nửa canh giờ."

"Gọi Họa Y tiến vào trang điểm cho ta đi."

"Vâng, nương nương."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi