[QUYỂN 1] MẶT TRĂNG TRONG VÒNG TAY TÔI

Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Đêm khuya, kí túc xá nữ.

Kỳ Nguyệt lăn qua lộn lại trên giường mà không ngủ được, vì thế mở phần mềm xem video.

Đang lướt qua lướt lại, không ngờ cô lại thấy đại tỷ Bảng Nhất vừa đăng một video một phút trước.

Trong video là bầu trời buổi đêm, trời tối đen, không có ánh trăng, chỉ có vài ngôi sao nho nhỏ.

Kèm theo đó là câu viết: Ánh trăng của tôi vĩnh viễn không khuất bóng.

Gần đây đại tỷ không xuất hiện, không ngờ nửa đêm đột nhiên cập nhật trạng thái.

Kỳ Nguyệt nghi ngờ bình luận dưới video.

Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Ơ, lão đại, ánh trăng ở đâu? ]

Bầu trời đen tuyền này không có trăng mà...

Đối phương trả lời bình luận rất nhanh.

Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Lòng tôi. ]

Nhìn bình luận của Bảng Nhất, Kỳ Nguyệt hơi cạn lời.


Quả nhiên đêm khuya rất dễ khiến cảm xúc người ta dâng trào.

Thấy đối phương vẫn chưa ngủ, Kỳ Nguyệt gửi một tin nhắn:

Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Bà chủ Hugh, trễ thế rồi chị vẫn chưa ngủ sao? ]

Đầu bên kia trả lời rất nhanh.

Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Ừ, gần đây bị mất ngủ. Sao Kỳ tổng vẫn chưa ngủ? ]

Đại khái cách một tấm màn hình dễ khiến người ta thả lỏng, hơn nữa Kỳ Nguyệt vẫn luôn xem bà chủ Hugh là người chị tri âm, vì thế nhịn không được liền nói ra.

Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Ừm, em mất ngủ vì... Gần đây... Em luôn không nhịn được mà nhớ đến một người... ]

Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Nhớ một người? ]

Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Đúng vậy... Em cảm thấy, có thể em thích cậu ấy rồi... ]


Lần này đầu bên kia im lặng hơn ba phút.

Tại lúc Kỳ Nguyệt cho rằng đối phương đã offline rồi, bà chủ Hugh trả lời.

Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Kỳ tổng có người trong lòng? Là chàng trai có bộ dạng gì nhỉ? Tôi có thể giúp cậu tham khảo. ]

Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Người... Người trong lòng? Cũng không chắc... Bởi vì, em vẫn chưa rõ tình cảm mình đối với cậu ấy là gì... Cậu ấy là bạn học cùng trường của em, bằng tuổi với em. Cậu ấy từng học lớp cơ học lượng tử cùng em, đúng rồi, cậu ấy còn giúp em bắt heo nữa! Là một người vừa ưu tú vừa ấm áp... ]

Kỳ Nguyệt ngại nói thẳng tên Cố Hoài, dù sao anh cũng quá nổi tiếng, nếu nói quá cụ thể, sợ đối phương sẽ đoán ra, nên cô chỉ nói đại khái.

Phía bên kia im lặng hồi lâu.

Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Vậy cậu định thế nào? ]


Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Định... Em vẫn chưa xác định tình cảm của mình, nên chưa tính gì hết! ]

Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Nếu xác định rồi thì sao? ]

Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Nếu xác định, đương nhiên trực tiếp tỏ tình rồi! ]

Câu này của Kỳ Nguyệt chắc như đinh đóng cột.

Tính cách của cô không thích dong dài, nếu xác định thì sẽ làm ngay.

Tuy cô từng tỏ tình thất bại, nhưng sẽ không vì một lần thất bại mà sợ đầu sợ đuôi, lo trước lo sau.

Kỳ Nguyệt tiếp tục nói: [ Nếu xác định thích, vậy em sẽ nói cho đối phương. Thành công thì vui rồi, nếu thất bại thì em sẽ nhanh chóng bứt ra không quấy rầy đối phương. ]

Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Thật hâm mộ Kỳ tổng. ]

Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Hả? Sao lại hâm mộ em? ]
Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Hâm mộ Kỳ tổng phóng khoáng. Dù sao, không phải ai cũng dũng cảm và sảng khoái như cậu. ]

Kỳ Tổng – CEO Tập Đoàn Khoai Tây To Tròn: [ Nghe giọng điệu của bà chủ Hugh, chị cũng có người mình thích sao? ]

Đại Hộ Nuôi Dưỡng Khoai Tây Hugh: [ Ừm, nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ... ]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi