[QUYỂN 1] [MAU XUYÊN] ĐIỆN HẠ NHÀ TA CÓ CHÚT NGOAN

Editor: Nha Đam


Đây là đãi ngộ của Ma Tôn.


Ma Cung là nơi ở độc quyền của Ma Tôn.


Phong Thiển gật đầu.


Đối phương búng tay một cái, sau lưng có thêm bốn người hầu của Ma giới nữa, nâng ngọc liễn đi lên.


Thị nữ đứng đầu mở không nhanh không chậm mở mành môn của ngọc liễn*, rũ mi cung kính nói: "Kính mời Ma Tôn."


*ngọc liễn là loại xe ngựa dành cho vua thời cổ đại


Phong Thiển chớp mắt.


Đãi ngộ này có vẻ không tồi.


Cô đỡ ngọc liễn, từ từ ngồi vào trong.


Mềm mại như trong tưởng tượng.


Phong Thiển nheo mắt.


Tốt.


Thích.


Sau đó......


Dưới ánh mắt ghen tị của những người chơi khác, cô cưỡi ngọc liễn đi trước đến Ma Cung tráng lệ.


Ma Cung rất rộng và hoành tráng.


Màu sắc chủ đạo vẫn là màu đỏ rượu, trầm và sang trọng.


Cô gái áo xanh cung kính nói: "Ma Tôn đại nhân, đây là cung điện của ngài."


Thị nữ đứng đầu giới thiệu với Phong Thiển.


Cuối cùng, cô ấy đưa Phong Thiển đến một căn phòng.


Đây hình như là thư phòng.


Trên giá sách gỗ có nhiều sách cổ đã ố vàng.


Ngoài ra còn có một bàn làm việc.


Bàn làm việc đầy đủ bút và mực.


Người hầu gái mặc áo xanh giải thích: "Ma Tôn đại nhân, nơi này là thư phòng của ngài."


Cô rũ mắt nhìn xuống, gật đầu.


Đối phương tiếp tục nói: "Về sau ngài sẽ ở chỗ này xử lý chính vụ. Rất nhiều văn kiện của Ma giới, yêu cầu ngài tự mình xem xét và phê duyệt, nếu không có sai sót gì, mời đại nhân đóng dấu ấn độc quyền của Ma Tôn lên đó."


Thiết lập này của trò chơi không gì khác ngoài việc cho phép người chơi trải nghiệm cảm giác quyền lực tốt hơn.


Có cảm giác mình chính là Ma Tôn.


Nhưng.


Phong Thiển: "..."


Cô gái chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.


Xử lý chính vụ?


"Tôi ... Có thể không cần xử lý mấy chuyện này được không ... ?" Cô nói nhỏ.


Thị nữ trầm mặc, nhất thời không phản ứng lại, có lẽ là không biết nên trả lời lại đối phương vấn đề này như thế nào


Một lúc sau, cô ấy chậm rãi nói: "Đại nhân có thể thuê người thay ngài xử lý chính vụ."


Phong Thiển thở phào nhẹ nhõm.


Tốt.


Đồng ý.


Cô nhìn NPC và nói một cách nghiêm túc: "Chuyện này giao cho ngươi vậy."


Thị nữ NPC: "..."


"Tôi trả tiền." Cô nhẹ nhàng nói.


NPC không biết nói tiếp như thế nào, một lúc sau mới kính cẩn nói: "Vâng."


Sau khi thị nữ lui ra ngoài, Phong Thiển ngồi trong thư phòng một lúc.


Vừa rồi cô hình như đã thấy rằng mảnh nhỏ trở thành Tiên Tôn.


Cô do dự, giơ tay mở bản đồ thế giới, một giây sau đã đến Tiên Cung.


Phong Thiển đến đây, lập tức choáng váng.


Bên ngoài Tiên Cung to lớn đang chật ních người.


Bảo vệ NPC phải vất vả duy trì trật tự bên ngoài cửa, ngăn người chơi đột nhập.


Hầu như toàn bộ là người chơi nữ vây quanh tiên cung, chủ yếu là ở Tiên giới.


Phong Thiển trong nháy mắt bối rối, không biết tại sao, bọn họ dường như muốn đi vào.


Cô chợt liếc thấy một bóng dáng quen thuộc.


Ta Là Tiểu Khả Ái.


Phong Thiển bước tới và vỗ vai đối phương.


An Điềm Điềm quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt của cô.


Cô hé môi, "Chị à? Ồ không, trong game phải là anh. Anh ơi, sao anh lại ở đây?"


Phong Thiển hơi nghiêng đầu hỏi: "Không phải em đã offline à?"


An Điềm Điềm ngơ ngác gật đầu giải thích: "Đúng vậy, em lại online rồi."


"Oh."


"Anh ơi, anh có biết không? Tiên Tôn của chúng ta siêu đẹp trai! Lúc trước khi chúng ta lập tổ đội ở Ma trấn luyện ngục, trời hơi tối, em còn chưa phát hiện ra thì ra lại đẹp trai như vậy!


An Điềm Điềm có chút hưng phấn.


Phong Thiển nói thầm trong lòng, Hoa Dâm Bụt?


Mảnh nhỏ?


Cho nên......


"Tại sao lại có nhiều người ở đây?"


Cô thắc mắc.


"Tất nhiên là tôi muốn gặp Hoa Dâm Bụt rồi! Ahhh ~ Em cũng muốn đến gần Hoa Dâm Bụt hơn nữa!"


Phong Thiển chớp mắt.


"Em thích anh ấy?"


An Điềm Điềm cười và nói, "Hoa Dâm Bụt thật đẹp trai như vậy lại cực kỳ lợi hại! Mọi người đều thích anh ấy!"


Phong Thiển liếc nhìn những người chơi nữ xung quanh.


Khẽ cụp mắt xuống.


Bọn họ ... đều thích mảnh nhỏ sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi