[QUYỂN 1] NHÂN NGƯ HÃM LẠC

Hơn mười ngày trôi qua, trên TV phát sóng tin tức có người ngoài ý muốn chết tựa hồ nhiều hơn, cảnh sát cũng phát hiện ra cái gì, đối với việc này triển khai điều tra, tất cả manh mối đều chứng minh cái chết của bọn họ là do ngoài ý muốn dẫn đến, không có bất kỳ dấu vết giết người nào, chỉ có thể loại trừ khả năng hắn giết.

Có điều là trong cục cảnh sát cũng không thiếu những cảnh sát kỳ cựu có kinh nghiệm phong phú, trải qua điều tra phát hiện, điểm chung duy nhất của những người chết này là từng nhậm chức tại cơ sở bồi dưỡng thuộc viện nghiên cứu 109 thành phố Hồng Li, người rời đi sớm nhất là một alpha kỳ nhông alpha, ba năm trước chuyển ra khỏi cơ sở ươm tạo, trước khi chết thì hắn đang làm bác sĩ sản khoa tại bệnh viện thành phố Hồng Li.

Bởi vì thiếu manh mối tiến thêm một bước nên cảnh sát điều tra trước mắt hết đường xoay xở, tuy rằng trực giác nhận thức chuyện này có người thao túng sau lưng nhưng vẫn như cũ không thể xuống tay, nếu thật sự là bị người giết, như vậy ý thức phản điều tra của hung thủ cũng có chút khủng bố, có thể trong thời gian ngắn lưu loát giải quyết nhiều người như vậy lại không lưu lại bất kỳ dấu vết nào, đây là điều mà không phải khủng bố bình thường có thể làm được.

Nói chung nếu giữa người chết có quỹ đạo rõ ràng trùng hợp, không thể là hành động khủng bố ngẫu nhiên, như vậy đây không phải là một trò chơi bạo lực giết người chỉ có thể là thù giết. Cảnh sát Trương bắt đầu điều tra các nghi phạm có động cơ từ bạn bè và gia đình của họ.

Cảnh sát Trương Lăng của cục cảnh sát Quốc tế vì vụ án này cố ý đến thành phố Nha Trùng tìm kiếm hợp tác với IOA, cũng gặp Bạch Sở Niên một lần.

Cảnh sát Trương từng thẩm vấn Bạch Sở Niên khi hắn vào tù, lúc ấy Bạch Sở Niên hoàn toàn dùng lời nói đùa bỡn năng lực phát hiện nói dối của hắn, chuyện này còn khiến cảnh sát Trương canh cánh trong lòng, vì thế khi thấy hắn đương nhiên không có sắc mặt tốt, vẫn lạnh lùng như cũ.

Bạch Sở Niên tựa lưng vào ghế, hai tay đặt trước bụng, hai chân đan xen mở rộng ra, thần thái tự nhiên trả lời: "Nếu không phải khủng bố, vậy tổ đặc công của chúng tôi khoa điều tra cũng yêu thích trợ giúp. Cảnh sát Trương đến sở cảnh sát Liên minh thử vận may đi."

Cảnh sát Trương nâng đôi mắt nhỏ mà sắc bén kia nhìn kỹ Bạch Sở Niên, muốn đọc ra cái gì đó từ động tác chân tay và ánh mắt của Bạch Sở Niên, nhưng trong thẩm vấn Bạch Sở Niên cũng là người trong nghề, hắn không có khả năng lộ ra bất kỳ thần thái bất lợi nào đối với mình.

Lúc tới hắn đã liên lạc với cục cảnh sát Liên minh, nhưng ý định điều tra bên kia không quá mãnh liệt, tựa hồ dưới sự ám chỉ của một quyền lực nào đó, mọi người không hẹn mà cùng bỏ đi hứng thú đối với vụ án này, hiện tại giữa phòng điều tra của tổ đặc công và cục cảnh sát Liên minh chẳng qua chỉ là đang đá bóng với nhau mà thôi.

Mà nhà tù quốc tế, càng không có khả năng trông cậy vào bọn họ có thể làm được cái gì, từ khi cựu tù trưởng Lý Vọng dẫn đầu đổ lỗi từ chức thì chủ tịch nhà tù mới nhậm chức là Ngôn Dật và tổng chỉ huy PBB Cố Vị một lực đẩy lên, sau khi bị xáo trộn lại thì mông nhà tù quốc tế lệch đến thái quá, chờ hội nghị quốc tế tiếp theo chỉ sợ Ngôn Dật lại lấy đề xuất ra cái gì chính là một mặt ủng hộ đi.

Mà tất cả dường như đều được Ngôn Dật thúc đẩy tiến hành một cách có trật tự, lúc bắt đầu thành lập IOA thì cũng không ai ngờ được một vị hội trưởng omega nhìn như ôn hòa yên tĩnh lại ẩn chứa dã tâm như vậy.

Chuyện mấy cựu nghiên cứu viên bất ngờ qua đời liên quan đến vụ bê bối thí nghiệm thể con người của nhà máy dược phẩm Bernard bị truyền thông đào ra không hề có dấu hiệu gì, dưới làn sóng ngầm bắt đầu khởi động, mặt ngoài viện nghiên cứu bình tĩnh, từ giá cổ phiếu vẫn có thể nhìn ra bọn họ chịu ảnh hưởng không nhỏ, có thể cho đến nay vẫn duy trì hợp tác đối ngoại ổn định hoàn toàn dựa vào thủ đoạn quản lý quá mức của chim ruồi Ngải Liên.

Văn phòng trụ sở viện 109.

Toàn bộ nội thất viện nghiên cứu trang trí tương đối thống nhất, phần lớn đều là thiết kế hình vòng cung màu trắng có cảm giác khoa học kỹ thuật rất mạnh, văn phòng của Ngải Liên cũng theo phong cách tối giản giống nhau.

Một thiếu niên diện mạo trắng nõn thân thể thon dài từ phòng trà đi ra, đem cà phê đã xay xong đưa đến tay nữ alpha tóc đỏ phía sau bàn làm việc, máy móc nói một câu: "Mời dùng."

Sở thích của Ngải Liên trước sau như một đơn điệu, ngoại trừ thiết kế cơ thể thí nghiệm ra, ngay cả thư ký sinh hoạt cũng phải tạo thành loại ngoại hình xinh đẹp bệnh bạch này.

Ngải Liên ngửa mặt vào ghế công thái học, khoác áo khoác âu phục, cổ áo sơ mi trắng bên trong tùy ý mở ra, một giọt nước có cảm giác nhựa hơi mạnh treo trên dây chuyền xương quai xanh bạch kim. Đây là món quà Valentine mà cô ta nhận được khi còn là sinh viên, trong thời gian đó cô ta đã thay đổi một vài vòng cổ mà không thay thế được mặt dây chuyền giá rẻ trên đó.

Tuổi tác không lưu lại nếp nhăn trên mặt cô ta, ngược lại thêm ba phần thành thục vận trí, làm cho cô ta lộ ra một cỗ sắc bén xinh đẹp trong xương cốt. Tuy nhiên, những ngày này, vụ bê bối liên quan đến viện 109 xuất hiện khiến cô ta có chút mệt mỏi, trông tiêu điều đi không ít.

Mặt bàn làm việc hình dòng chảy bỗng nhiên sáng lên ánh sáng dịu dàng, ánh sáng nối liền trên mặt bàn chiếu xuống màn hình máy tính lập thể, trợ lý AI ôn thanh hỏi: "Cảnh sát Trương Lăng gửi tới mã hóa thư, có cần đọc ngay không?"

Giọng nói của AI mô phỏng một giọng omega nam tính, nghe có vẻ hơn ba mươi tuổi, điều này không phù hợp với sở thích của Ngải Liên cho lắm.

"Đọc cho ta nghe." Ngải Liên cầm cốc ca phê đến bàn, khuỷu tay đặt trên mặt bàn.

AI đọc: "Vụ án 6 cựu nghiên cứu viên cơ sở nuôi dưỡng tử vong nghi ngờ là do hội trưởng IOA âm thầm bày mưu tính kế."

Ngải Liên nhẹ nhàng xóa dấu son môi trên chén cà phê, hừ một tiếng: "Ngôn Dật cũng sẽ không nóng nảy như vậy. Quên đi, trước tiên thông báo cho ban quản lý cơ sở nuôi dưỡng thành phố Hồng Li, từ giờ trở đi tiến vào trạng thái phong bế, tăng cường kiểm tra an ninh, đừng cho người khả nghi đi vào."

"Đăng, hợp đồng hết hạn ra hạn tiếp đã hoàn thành chưa?"

AI nghe được câu hỏi, nhanh chóng trả lời: "Uy tín của chúng ta bị suy giảm, nhiều quốc gia đã ngừng hợp đồng với các đối tượng thử nghiệm theo lịch trình để cho biết họ không gia hạn hợp đồng, những người khác cũng đang chờ đợi. Nguồn nguyên liệu dược tề xảy ra một chút vấn đề nhỏ, tổ chức Hồng Hầu Điểu không có khả năng gánh vác đơn đặt hàng của chúng ta nữa, thành viên nòng cốt của tổ chức này đều bị người làm con rối Knicks ám sát hoặc mang đi rồi."

"Phế vật!" Ngải Liên xoa xoa sống mũi: "Trước tiên đem nguyên liệu dược tề bên này thương lượng đi."

"Ngài có đối tượng hợp tác mà ngài yêu thích không?"

"Gia tộc Linh Đề."

___

Mấy ngày nay, Tất Lãm Tinh cũng vẫn ở lại IOA không trở về căn cứ quân sự, Bạch Sở Niên cho hắn rất nhiều việc vặt để hắn học làm, Bạch Sở Niên là huấn luyện viên từ trước đến nay luôn có đầu không đuôi, nhiệm vụ ném xuống liền mặc kệ, không  xem hắn có thể làm được toàn bộ hay không, làm không xong còn phải bị hắn mắng.

Tiêu Thuần hiện tại còn đang ở trong phòng bệnh dưỡng bệnh, cũng không giúp được hắn.

Mấy ngày trước Bạch Sở Niên đều không ở Liên minh, vẫn không thấy bóng người, hôm nay khó có được ở văn phòng một lát, lại vừa trở về liền nằm vào trong ghế ngủ gật.

Tất Lãm Tinh nằm sấp bên cạnh hắn yên lặng báo cáo, thỉnh thoảng liếc hắn một cái, luôn cảm thấy mấy ngày nay Sở ca tiều tụy hơn rất nhiều, hội trưởng cũng không có giao nhiệm vụ gì, cho nên gần đây Sở ca là đang bận cái gì cơ chứ.

Áo khoác đồng phục của Bạch Sở Niên đắp lên người trượt xuống đất, Tất Lãm Tinh thuận tay nhặt lên, run rẩy lại khoác lại trên người Bạch Sở Niên.

Không nghĩ tới còn chưa đụng tới hắn, Bạch Sở Niên đột nhiên mở mắt ra, nắm chặt cổ hắn, Tất Lãm Tinh thật sự nhìn thấy trong mắt Bạch Sở Niên chợt lóe rồi biến mất, ngây ngẩn cả người.

Bạch Sở Niên cũng ngẩn người, buông tay ra, cười nhạt tay trái xoa xoa chóp mũi Tất Lãm Tinh khoa tay múa chân nổ súng: "À, khảo nghiệm tốc độ phản ứng của cậu một chút, không đạt. Nếu thực chiến đánh cắp nhiệm vụ, cậu liền bị đăng xuất."

Tất Lãm Tinh lại không thở phào nhẹ nhõm, hắn nhìn ra được, ánh mắt vừa rồi của Bạch Sở Niên rõ ràng là hung ác, mang theo sát ý, huấn luyện nhiều năm, Tất Lãm Tinh có trực giác này.

"Sở ca." Tất Lãm Tinh đưa áo khoác đồng phục rơi trên mặt đất cho hắn: "Có chuyện gì tôi có thể giúp được anh làm không?"

"Viết báo cáo." Bạch Sở Niên duỗi thắt lưng: "Rốt cục có người có thể thay tôi làm công việc văn hóa này rồi."

"Cái khác thì sao?" Tất Lãm Tinh nhìn hắn: "Nguy hiểm cũng không sao, tôi sẽ không trì hoãn anh."

Bạch Sở Niên khụ một tiếng, nằm sấp trên bàn nâng cằm nhìn hắn: "Nếu tôi dẫn cậu đi làm chút chuyện xấu, cậu có đi không?"

"Đi!" Tất Lãm Tinh thốt ra, bỗng nhiên cảm thấy không thích hợp, do dự hỏi: "Không phải, chuyện này có thể xấu đến độ nào?"

Bạch Sở Niên giơ cánh tay lên khoác vai hắn: "Đùa cậu chơi thôi, còn tin là thật sao. Nhanh chóng đem báo cáo đánh cho xong đi, chờ một vòng này gần như bận rộn xong, cậu liền trở về căn cứ quân sự tiếp tục trao đổi huấn luyện, miễn cho thỏ con suốt ngày gọi điện thoại tới làm phiền tôi."

Bạch Sở Niên đương nhiên sẽ không dẫn bọn họ đi làm ra chuyện. Nhưng Tất Lãm Tinh một câu "Đi" không cần suy tư, phảng phất như một loại an ủi khác, làm cho lông mày Bạch Sở Niên một lần nữa giãn ra, vui vẻ tan tầm trở về khu chung cư.

Gần đây số lần obe của hai người tăng lên rõ ràng, Rimbaud đều có chút ăn không tiêu, mỗi buổi tối ngủ ngon hơn bình thường một chút. Bạch Sở Niên cũng càng ngày càng dính người, càng không tiết chế mà tìm kiếm anh, đến phía sau Rimbaud đều bắt đầu chạy trốn bò xuống gầm giường, nhưng luôn bị Randi đáng thương làm nũng kéo trở về tiếp tục.

Đây ngược lại là chuyện Rimbaud vui mừng hiếm thấy, cho nên cũng không để ở trong lòng. Nhưng một ngày trong giờ làm việc gọi điện thoại cho Bạch Sở Niên, Rimbaud ngẫu nhiên phát hiện hắn không ở tòa nhà Liên minh IOA, mà là ở bên ngoài, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng chuông vang lên.

Cẩn thận nhớ lại, dường như chỉ có một tháp chuông được xây dựng gần sở cảnh sát Liên minh.

Nói đến người quen của sở cảnh sát Liên minh, ngoại trừ một vài cảnh sát thường xuyên hợp tác ra, cũng chỉ có Satan bị giam giữ trong trại tạm giam.

Tiểu Bạch giấu mình đi gặp omega khác, điều này làm cho Rimbaud có chút khó chịu, có điều là xuất phát từ tín nhiệm, Rimbaud không hoài nghi hắn.

Ngoài ra, gần đây Tiểu Bạch cũng thường thường không hiểu sao lại ngẩn người, lạnh lùng nhìn chằm chằm lịch hoặc đồng hồ trên tường, nhìn chăm chú vào kim đồng hồ từng giây từng phút đi về phía trước, vừa xuất thần đã là một giờ. Đây là trạng thái hắn thường xuyên có trong việc bày ra chuyện gì, hắn sẽ đem chi tiết hành động ở trong đầu một lần lại một lần diễn luyện, cân nhắc đến hết thảy tình huống bất ngờ, để cho hành động hoàn toàn nằm trong tay mình.

Mới đầu Rimbaud cũng chỉ cho rằng hắn còn khổ sở vì viên trân châu kia, lúc hắn ngẩn người sẽ đi qua ôm lấy hắn phóng thích tin tức tố trấn an, hôn lên ánh mắt khô khốc của hắn, xoa xoa hai má cùng tóc của hắn.

Tiểu Bạch cũng sẽ nhiệt tình đáp lại anh, tựa hồ chỉ có như vậy mới có thể mang đến cho hắn một chút an ủi cùn yên ổn, chỉ có lúc này thần kinh alpha mới có thể từ trạng thái căng thẳng thả lỏng xuống, mềm mại dính lấy Rimbaud.

Cho nên Bạch Sở Niên thường lặng lẽ lẻn ra khỏi căn hộ sau ba giờ đêm, mãi đến ngày 23 tháng 6 Rimbaud mới phát hiện ra.

Rạng sáng hôm đó, trời còn chưa sáng, Rimbaud đột nhiên cảm thấy tim mình chấn động, bừng tỉnh từ trong giấc ngủ say, bên cạnh lại trống rỗng.

Bạch Sở Niên không có ở đây.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi