(QUYỂN 1) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử ?
_______________________


Sau khi nhìn thấy Tiếu Bàng Tí ngoài đời, Chu Thuần An mới biết mình đã lầm.


"Những năm gần đây sao thế nhỉ, yêu tộc hoá hình người ngày càng nhiều."


Sư tỷ Sài Tư Điềm của Chu Thuần An chính là hồ ly biến hóa, cậu bé người mới mập mạp trước mắt lại là chuột hamster biến hóa.


Hắn nói đùa, "Sau này có thể có gấu trúc hóa thành hình người không đây."


Người mới Tiếu Bàng Tí ngày thường khá ngại ngùng, lá gan cũng hơi nhỏ, khiến Chu Thuần An cũng không đành lòng nói nặng lời, sợ mang tiếng khi dễ người. . . À không, khi dễ chuột.


"Cơ quan yêu tinh đã xử lí hết thủ tục cho cậu chưa? Nếu chưa xử lí xong tôi sẽ cùng cậu đi bổ sung."


Mặt Tiếu Bàng Tí rất mập, nhưng không phải kiểu mặt đầy dầu mỡ, ngược lại mang theo chút đáng yêu.


Da mặt tinh tế phấn hồng, nhìn thôi cũng cảm thấy da mặt hắn rất mềm rất đã, nhịn không được muốn đưa tay sờ thử, xem thử cảm giác thế nào.


Tiếu Bàng Tí vội vàng khoát tay, ngượng đỏ bừng cả mặt.


"Thủ tục của em đã làm xong hết rồi, không cần phiền đến thầy đâu ạ."


Cơ quan yêu tinh sắp xếp thân phận cho Tiếu Bàng Tí là một cậu học sinh cấp ba mười sáu tuổi, nhưng vì thân phận đặc thù nên đã xin trường học cho nghỉ dài hạn.


Bây giờ việc Tiếu Bàng Tí cần phải làm là đi theo sau Chu Thuần An học tập, mau chóng thích ứng với xã hội này, đồng thời học được cách tự lực cánh sinh.


Chuyện này đối với chuột mà nói rất gian nan.


"Cậu có kiêng cử vật gì không?"


Chu Thuần An tra xét trên Baidu một lát, Baidu lại đưa cho hắn một đống lớn đồ vật cấm kị.


Hắn không biết chuột thành tinh với chuột bình thường có giống nhau đều chú ý những thứ này hay không, cho nên phải hỏi rõ trước.


Tiếu Bàng Tí lắc đầu.
Dù sao cũng là chuột thành tinh dạ dày không yếu ớt đến thế, món ăn chính hay đồ ăn vặt của nhân loại cậu đều ăn được.


Chu Thuần An nói, "Không kiêng cử món gì là tốt rồi, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc đi, lúc có nhiệm vụ tôi sẽ thông báo cho cậu."


Hắn nói với Tiếu Bàng Tí rất nhiều chuyện cần phải chú ý, ví dụ như lão quỷ của từng khu vực ở thành phố T, cố gắng có thể không đụng đến thì đừng đụng.


Ngày thường nên tránh đi tránh để Tiếu Bàng Tí chịu thiệt thòi.


Tiếu Bàng Tí cầm giấy bút nghiêm túc ghi ghi chép chép, ánh mắt chuyên chú rất giống học sinh tiểu học.


Nhân lúc nghỉ ngơi, Chu Thuần An lại lướt vòng bạn bè một lát.


Nên nhấn thích thì nhấn thích, không nên xem thì không xem.


Bạn bè trong danh sách của hắn rất sạch sẽ, bạn bè đa phần là cố chủ hắn gặp trong lúc làm nhiệm vụ, thiên sư hoặc là đồng nghiệp trong bộ điều tra, bạn bè trong trường học không bao nhiêu.


Lướt một lát lại phát hiện sư phụ nhà mình đăng một dòng trạng thái lên vòng bạn bè.


【 Lưu thủ lão đạo Thanh Huyền 】: Là vị đồng môn nào triệu mời âm sai lại kinh động đến Bát gia?


Hắc vô thường là tên tục không nói, dân gian còn gọi hắn là Bát gia.


Thanh Huyền chân nhân là thiên sư thế hệ trước đức cao vọng trọng, luôn được mọi người tôn kính, bài đăng trên vòng bạn bè của ông lúc nào cũng thu hút một lượng like lớn, bình luận phía dưới rất sinh động.


Chu Thuần An lập tức nhìn thấy bình luận của mấy vị lão tiền bối của tổng bộ cục điều tra đặc biệt.


"Kinh động đến Bát gia? Đúng thật là lợi hại, chẳng lẽ chỗ nào đó có vụ án lớn?"


"Vụ án lớn? Vụ án lớn ở chỗ nào? Có xảy ra chuyện gì không?"


"Lão đại của bộ âm sai câu hồn bị kinh động đến rồi, chuyện lớn hơn nữa cũng có thể giải quyết, bây giờ còn xảy ra chuyện gì."


"Không biết là vị đạo hữu nào làm ra, ta muốn đến thỉnh giáo một chút."


Tin tức trong giới thiên sư này không bế tắc chút nào, ngược lại còn rất linh thông, một số ít đại lão thỉnh thoảng còn tổ chức đại hội giao lưu với nhau.


Chuyện thành phố T xuất hiện ngón xương tay thần bí đã sớm truyền đến tai toàn bộ thiên sư, thiên sư thế hệ trước còn lo lắng sợ lại trải qua một trận tai họa, cho nên hết mực chú ý đến những vụ án gần đây. Bọn họ cũng sợ hãi, bởi vì những năm nay Huyền môn đã xuống dốc, ngoại trừ phong thủy bị phá hư, linh khí mỏng manh ra, còn do trận tai kiếp hai mươi năm trước gây nên.


Toàn bộ lệ quỷ của mười tám tầng địa ngục xông ra khỏi Quỷ môn quan, tai họa giáng xuống nhân gian, vì thế thiên sư có thực lực cường đại hi sinh nhiều không đếm xuể


Rất nhiều thiên sư cũng vì vậy mà đứt đoạn truyền thừa, thế hệ mới còn chưa kịp trưởng thành, chuyện này dẫn đến sự đứt gãy nghiêm trọng.


May mắn vài năm gần đây thiên sư của mấy đại tông môn đều giúp đỡ lẫn nhau, xây dựng Thiên sư liên minh, cục diện tốt đẹp lên nhiều.


Chu Thuần An cũng nhấn thích, gõ bình luận.


Hắn liên hệ với âm sai khá lâu, nhưng đều là âm sai tầng dưới chót, mấy vị cấp bậc cao trong Phong Đô như Hắc Bạch vô thường chưa thấy qua bao giờ.


Một là thực lực không đủ, hai là mặt mũi không đủ, ba thì là bản án trong tay chưa đủ nặng.


Hắc vô thường người ta rất bận rộn, sao có thể tuỳ tiện xuất hiện?


Chỉ có cấp bậc đại lão như Thanh Huyền chân nhân mới có thể mời họ đến, nhưng phải là chuyện quan trọng mới mời được.


Nhưng họ không biết được, "sự kiện Hắc vô thường hiện thân" nhấc lên một cơn sóng gió trong giới thiên sư không li kì như lời bàn tán của họ


Đại lão nào đó kinh động đến Hắc vô thường khiến hắn hiện thân chỉ để hắn chuyển phát nhanh thôi.


Người thứ nhất phát hiện Hắc vô thường đến nhân gian không phải thiên sư, mà là bạn nối khố với Hắc vô thường, Bạch vô thường.


Lúc Bạch vô thường gặp bạn nối khố trở về, thấy hắn sắc mặt xấu đen, thuận miệng hỏi một câu.


"Nhân gian lại xảy ra chuyện lớn à?"


Ánh mắt Hắc vô thường hoảng hốt mập mờ gật đầu.


_(:з" ∠)_


Đồng sự à, nói ra có thể ngươi không tin nhưng ta chỉ đi đưa chuyển phát nhanh.


Bạch vô thường cảm thán nói, "Chuyện vạn quỷ thoát khỏi mười tám tầng Địa Ngục, xông ra Quỷ môn quan đã trôi qua nhiều năm, vẫn còn một số lão quỷ khó giải quyết nhởn nhơ ở bên ngoài. Dựa theo tình huống nhân gian trước mắt, nếu mấy con quỷ kia lại quấy phá, đúng là động tĩnh sẽ rất lớn. Lần này vất vả cho ngươi rồi, nếu không ta giúp ngươi trực ban, ngươi đi nghỉ ngơi hai ngày?"


Hắc vô thường xấu hổ nói, "Không sao, không mệt."


Đưa chuyển phát nhanh thôi có mệt mỏi gì đâu, hơn nữa người nhận hàng còn ở kế bên.


Ngày chủ nhật sóng êm biển lặng trôi qua, chớp mắt đã đến sáng thứ hai đầu tuần.


Phòng ngủ tám người, sau khi nghe tiếng chuông báo thức sáu cô gái đã rời giường, đánh răng rửa mặt chải đầu đều đã xong xuôi hết thảy, chỉ có hai người chưa chuẩn bị lên lớp.


Một người là Lôi Nhã Đình, một người là Bùi Diệp.


Người trước cảm thấy nghề nghiệp tương lai của mình không có liên quan đến ngành y tá, tiếp tục lên lớp chỉ lãng phí thời gian, không bằng tu luyện cho tốt, chỉ cần nhận cái chứng nhận tốt nghiệp là được.


Người sau chỉ đơn thuần không muốn đi lên lớp, nghe không hiểu, vào lớp cũng như chuyển chỗ chơi điện thoại, không bằng nằm chơi tại phòng ngủ rồi suy nghĩ nhân sinh.


Chu Tuệ Vinh nhiệt tình hỏi Bùi Diệp, "Không đi học à, có muốn mình điểm danh giúp cậu không?"


"Làm phiền rồi, quản lí phòng."


Lôi Nhã Đình ở giường trên cũng nhanh chóng tỉnh táo, vội vàng nói, " Các cậu cũng giúp mình báo một cái đi."


Dù không làm y tá, nhưng không thể bỏ tiền đóng học phí được, có một cái chứng nhận tốt nghiệp là quan trọng nhất.


Chu Tuệ Vinh không nhận lời, những người khác cũng vờ không nghe thấy, chỉ có Mai Lập Hương đồng ý giúp cô ta.


Lôi Nhã Đình thấy vậy, nụ cười trên mặt dần tan đi.


"Lập Hương, giúp mình báo một cái đi, lúc về mình sẽ cho cậu dùng nước thần, hôm qua mình còn nhận được chuyển phát nhanh, là thuốc giảm cân siêu tốc đó nha!"


Mai Lập Hương nghe có chỗ tốt lập tức hào hứng.


Nhân duyên của Lôi Nhã Đình trước đó không tệ, nhưng chuyện xảy ngày hôm qua đã khiến quan hệ giữa bọn họ kéo căng triệt để.


Bọn người Chu Tuệ Vinh mỗi người đưa một trăm tệ cho Lôi Nhã Đình, thừa nhận chuyện lén lút trộm dùng nước thần của cô ta, hi vọng cô ta có thể tha thứ.


Lôi Nhã Đình nghe xong tức giận đến run tay.


"Tao cần chỗ tiền này của chúng mày à? Tụi bây coi tao là ăn mày chắc? Dùng nước thần mà không hỏi qua tao tụi bây có khác gì ăn trộm đâu?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi