(QUYỂN 1) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử


__________________________


Bùi Diệp chỉ vào Diệp Vi nói, "Sư huynh vị cố chủ này của tôi tên Quái Nông, là tay săn tin có tiếng trong giới giải trí, sư huynh muội họ hùn vốn mở văn phòng cẩu tử. Hai ba ngày trước, bọn họ vạch trần việc bạch Gia giết vợ giết con ra ánh sáng. Nếu tôi là người đứng sau Bạch Gia, là lệ quỷ nghiền ép hắn kiếm tiền--tin tôi đi, nghe thấy tiếng gió đã co giò chạy mất dép!"


Hiện giờ kẻ biết được quá khứ Bạch Gia chỉ có người chết.


Mà người moi được tin từ miệng người chết chỉ có Thiên sư liên minh, kẻ sau màn đương nhiên đã nghĩ đến việc này.


Thanh Huyền chân nhân: ". . ."


Bà nội cha nó!


Tức muốn xung thiên! ! !


Bị mấy vị đại lão nhìn chăm chăm- Diệp Vi run rẩy.


Dù cô không hiểu gì về giới thiên sư, nhưng cô biết anh em cô đã vô tình đả thảo kinh xà.


Dẫu sao cũng là cố chủ của mình, Bùi Diệp nói, "Chẳng qua nếu bọn họ không làm lớn chuyện, họ sẽ không thuê tôi bảo vệ, đương nhiên sẽ không tồn tại chuyện ác Bạch Gia làm bị khui ra. Lấy công chuộc tội, nể chút tình mọn mong cao nhân đừng so đo."


Thanh Huyền chân nhân: ". . ."


Mệt mỏi, lời đã bị Bùi Diệp nói hết, ông nói cái khỉ gì?


Nói cái cọng lông í!


Bùi Diệp châm dầu vào lửa nói, "Nếu suy đoán này đúng, tôi nghĩ tình huống không khả quan."


Thanh Huyền chân nhân nhìn cô không nói lời nào.


Bùi Diệp giải thích, "Lệ quỷ mười tám tầng địa ngục lẩn trốn điều khiển ảnh đế giới giải trí nhiều năm, thiên sư liên minh lại không phát hiện ra--một năng lực nghiệp vụ của thiên sư liên minh offline, hai là lệ quỷ khá cao tay. Các vị có để ý không, lần đầu tiên xuất hiện trước mặt Bạch Gia vẫn là hồn thể. Lúc lấy danh nghĩa "cha mẹ Bạch Gia" xuất hiện trước mặt thôn dân vẫn là hồn thể như cũ, nhưng đã có thể ngưng thực giống người sống, chậc -- ca này khá khó giải quyết. Tình huống xấu nhất, thiên sư liên minh có người của bọn họ, tôi nghĩ chắc không thảm đến vậy đâu ha."


Thanh Huyền chân nhân yên lặng dùng tay ôm ngực.


Ông tức muốn hộc máu!


Nếu không tại tình cảnh không thích hợp, ông rất muốn gọi điện mắng tên đồ đệ ngốc kia một trận!


Đây chính là Bùi Diệp tiền bối thân thiện dễ gần mà con nói à?


Hòa ái dễ gần đm!


Bạch vô thường yên lặng đứng nhìn, sinh ra một chút đồng tình..


Vị sát thần không rõ lai lịch như Bùi Diệp, ở một khía cạnh nào đó còn đáng sợ hơn lệ quỷ nhiều.


Có thiên sư liên minh và Phong Đô nhúng tay, nhiệm vụ của Bùi Diệp coi như đã hoàn thành.


Quái Nông ngồi dưới chân khách sạn hóng gió cả đêm ngơ ngác.


"Vậy là xong rồi?"


Hắn còn chưa được nếm mùi truy đuổi kích thích, chỉ hứng gió thổi một đêm, đại thần đã bảo nhiệm vụ hoàn thành.


Bùi Diệp nói, "Bạch Gia sắp xong đời anh an toàn rồi còn gì? Anh an toàn thì nhiệm vụ của tôi hoàn thành?"


Quái Nông: ". . ."


Cái logic này không sai, nhưng hắn vẫn lo bị thế lực Bạch Gia truy sát.


"Đại thần không thể tiếp tục bảo vệ tôi thêm vài ba hôm sao?"


Bùi Diệp chà xát ngón tay cái với ngón trỏ, lạnh lùng nói, "Đó lại là bút tiền khác."


Trả tiền nhiệm vụ trước đi rồi tính tiếp.


Cô chỉ là loại phụ nữ biết đến tiền, đừng nói chuyện tình cảm.


Quái Nông: ". . ."


Tiền hàng hai bên thỏa thuận xong, giao dịch tiến hành vô cùng thuận lợi.


Nữ quỷ Diệp Vi xem như thức thời, cô biết rõ Bùi Diệp không dễ chọc hơn sư huynh nhiều.


Để Bùi Diệp bảo vệ 24/7?


Gái cả có thể để Quái Nông trở về đêm trước ngày giải phóng, ngược lại còn thiếu nợ Bùi Diệp vô số.


Không thể nhờ đại thần bảo hộ, nhưng bọn họ có thể mua đồ từ đại thần.


Bùa chú là một trong những hạng mục kiếm thêm tiền của thiên sư.


Quái Nông hào khí ngút trời, một hơi mua hết phù chú Bùi Diệp vẽ, có bao nhiêu mua bấy nhiêu!


Thế là Bùi Diệp thẳng tay đưa cuốn notebook của mình cho hắn.


"Muốn dùng tự xé."


Quái Nông ôm cuốn vở một cách sửng sốt.


Phù chú của địa thần không giống giấy vàng chu sa trong truyền thuyết lắm. . .


"Đúng rồi, trước khi đi khuyên anh một câu -- Tuy Bạch Gia đổ, nhưng thế lực chân chính sau lưng hắn vẫn còn đó. Anh nhổ đi cây hái tiền của họ, coi chừng bị bọn họ ghi thù. Anh nên an phận sống một hai năm đi, đừng nhảy nhót quá, ít nhất chờ tới khi thiên sư liên minh hạ tận gốc thế lực đó đã."


Bùi Diệp nhắc nhở một câu, Quái Nông liên tục gật đầu.


Hiện tại sóng gió ngợp trời, có lẽ hắn nên yên tĩnh một hồi, đợi sóng yên biển lặng rồi đông sơn tái khởi cũng chưa muộn.


Hành động quật ngã Bạch Gia lần này đã đủ đảm bảo vững chắc địa vị cẩu tử của hắn trong giới, dù mai danh ẩn tích hai ba năm cũng không ảnh hưởng nhiều.


Thanh Huyền chân nhân chắc đang muốn chứng minh năng lực nghiệp vụ của thiên sư liên minh, hiệu suất làm việc nhanh kinh người.


Một bên phái người điều tra nguồn tài chính của Bạch Gia những năm gần đây, một bên gọi điện thoại cho tổng giám đốc tập đoàn văn hóa Bạch Long, Dụ Kiến Long.


Ngày hôm nay quả thực là quãng thời gian khó quên đối với vợ chồng Dụ Kiến Long.


Con gái bị bảo mẫu bắt đi bán đã tìm được, vợ chồng họ còn chưa kịp nghĩ nên bù đắp cho con ra sao đã hay tin con gái đã chết hơn chục năm!


Mừng bi lẫn lộn khiến đôi vợ chồng bỗng chốc già đi mấy tuổi, mất hết tinh thần.


"Con-- Con gái của em-- "


Vợ chồng hai người ôm nhau khóc lớn, khóc không thành tiếng, gần như ngất.


Thanh Huyền chân nhân đợi bọn họ khóc xong lấy khai nhãn phù ra mở mắt cho họ.


"Khai Nhãn phù" có hiệu lực, hai vợ chồng nhìn thấy địa phương trống rỗng vốn không có ai xuất hiện một cô gái ôm một cục âm khí đen sì.


"Đây, đây là ai?"


Hai vợ chồng chưa kịp chuẩn bị tinh thần, suýt nhảy bật khỏi ghế.


Thanh Huyền chân nhân bình tĩnh nói.


"Là con của hai vị, Tần Khiết nữ sĩ."


Hai vợ chồng: ". . ."


Thân là người từng trải qua sóng to gió lớn, hai vợ chồng nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, do dự không biết nên nói gì với con.


À, còn có cháu ngoại của họ nữa.


Tần Khiết ôm một cục đen sì trên tay, khối không khí màu đen đó chính là cháu trai của họ.


"Sao lại thành ra thế này?"


Tần Khiết tủi thân nói, "Nhóc con đáng thương, theo con quanh quẩn dưới mương nước mười mấy năm, xém hồn phi phách tán."


Hồn thể bị mài mòn chỉ còn một cục âm khí, không thấy ngũ quan tứ chi.


Dụ Kiến Long vợ chồng nghe vậy, lửa giận mới vừa đè xuống lại có xu hướng bùng nổ!


Đặc biệt khi nghe được chuyện Bạch Gia giết hại Tần Khiết, Dụ Kiến Long phu nhân ôm ngực muốn ngất đi.


Vợ chồng họ vừa nhìn Bạch Gia đã thấy vừa mắt, cảm thấy thân thiết quen thuộc vô cùng, thậm chí đối đãi với hắn như con trai ruột, mấy năm nay cho hắn không biết bao nhiêu tài nguyên -- Bạch Gia lại là kẻ thù giết con gái họ-- nghĩ đến đây, bà liền giận muốn nổi trận lôi đình!


"Phong sát, nhất định phải chơi chết nó!"


Dụ Kiến Long phu nhân tức giận vỗ bàn trà.


Vợ chồng bọn họ lại đem kẻ thù giết con gái cưng chiều sủng ái, vừa nghĩ đã thấy nhói!


Dụ Kiến Long tương đối tỉnh táo.


Chuyện Bạch Gia giết người đã xảy ra lâu, rất khó thu thập bằng chứng.


Dưới tình huống không có bằng chứng, cùng lắm là phong sát, để hắn không lăn lộn nổi trong giới giải trí.


Ôi, phong sát cũng khó khăn.


Bạch Gia đủ lông đủ cánh, mất đi sự nâng đỡ của tập đoàn văn hóa Bạch Long vẫn có thể sống tốt trong giới. . .


Nghĩ đến đây, hai vợ chồng càng thêm hối hận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi