[QUYỂN 1] [XUYÊN NHANH] NỮ PHỤ ÁC ĐỘC ĐỀU BỊ TA NGƯỢC



Mặc Yên vỗ vỗ bả vai tiểu trợ lý, nói: "Làm cho tốt!"
"Được!" Tiểu trợ lý kích động, vội vàng đáp.
Mấy tháng trước, sau khi cô ấy gặp Doãn đạo diễn ở quán cà phê, nói chuyện với nhau cũng không vui sướng gì.

Lúc ấy, trong lòng cô ấy sợ Doãn đạo diễn tiết lộ những chuyện xấu mà cô ấy đã làm, khiến cô ấy không thể tiếp tục làm việc ở giới giải trí, lại có chút oán hận Doãn đạo diễn không tha người, dễ dàng lấy đi tin tức mà cô ấy có thể bán được với giá tốt.
Chỉ là không qua mấy ngày, cô ấy nhận được điện thoại của Lâm Mạn, nói ngày hôm sau đến phỏng vấn.
"Hiện tại, sự nghiệp của tôi đang trên đà phát triển, công việc rất nhiều, trợ lý của tôi không lo liệu hết được mọi việc.

Vừa lúc tôi cần một trợ lý sinh hoạt, phụ trách cuộc sống hàng ngày của tôi.

Doãn đạo diễn nói, ở trong giới giải trí này, cô ấy không quen biết nữ diễn viên nào khác ngoài tôi".

Nói đến đây, Lâm Mạn còn cười vui vẻ, sau đó lại cảm thấy có khả năng bản thân không quá nghiêm túc, liền xụ mặt, tiếp tục nói, "Nên cô ấy mới giới thiệu cô cho tôi, nhân tiện nói hết chuyện trước kia của cô cho tôi biết, để tôi quyết định có dùng cô hay không.

Tôi nghĩ lại, bản thân tôi cũng không ngại bị chụp lén, ngoại trừ trước kia mắt không tốt quen một người bạn trai cũ cặn bã, cũng không có chuyện không tốt nào sợ bị lộ ra ngoài ánh sáng.

Cho nên tôi mới chủ động liên hệ cô.

Cô suy xét xem thử có muốn làm việc ở chỗ tôi hay không."
Tiểu trợ lý cúi đầu, sau một lúc lâu cũng không nói gì.
Lâm Mạn thấy thế, cẩn thận hồi tưởng lại một chút lời nói của chính mình, cảm thấy không có vấn đề gì, lại nói: "Con người tôi tính tình thẳng thắng, có một nói một, có hai nói hai, không quanh co lòng vòng nhiều như vậy, tiền lương cũng trả cao hơn so với người khác.


Tôi cũng có thể trả trước cho cô một năm tiền lương, cô xem thử có muốn ở lại làm việc cho tôi hay không."
"Được, tôi ở lại!" Tiểu trợ lý bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đỏ rực, nước mắt chậm rãi chảy xuống, ngữ khí lại rất kiên định.
Lâm Mạn thấy cô ấy khóc cũng không biết làm sao, đành phải ôm lấy cô ấy, bảo đảm: "Cô đừng khóc mà! Đáp ứng thì đáp ứng thôi! Về sau Mạn tỷ sẽ che chở cho cô! Chờ tới khi tôi trở thành nữ diễn viên nổi tiếng, cô chính là trợ lý kim bài!"
Tiểu trợ lý nghe Lâm Mạn nói đến mức dở khóc dở cười.

Cô ấy chỉ từng nghe đến người đại diện kim bài, còn chưa nghe qua trợ lý kim bài.

Bất quá, thiện ý trong lời nói của Lâm Mạn cô ấy lại nghe được rõ ràng.

Cô ấy đã lăn lộn trong cái vòng này rất nhiều năm, nhìn người vẫn rất chuẩn.

Về sau, nhất định Lâm Mạn sẽ có tiền đồ vô lượng.
"Mạn tỷ, rất xin lỗi! Lúc trước tôi đã làm rất nhiều chuyện không tốt, cũng từng làm tổn thương cô, thực xin lỗi! Thật sự xin lỗi!" Tiểu trợ lý đứng lên, cúi người thật sâu để xin lỗi Lâm Mạn.
Lâm Mạn vội vàng nâng cô ấy dậy, "Cô làm gì vậy, đều đã qua rồi, không cần đề cập tới!"
Nghĩ lại, ánh mắt tiểu trợ lý nhìn Mặc Yên càng thêm nhiệt tình.

Mặc Yên bị nhìn đến mức có chút ngượng ngùng, liền mở miệng gọi phó đạo diễn Lưu Thành vừa vặn đi ngang qua, "Lưu thúc, diễn viên mới tới ở đâu rồi? Cháu đến nhận người!"
Lông xù xù ở trong đầu Mặc Yên nhắc mãi, "Người ta đang vui mừng mà! Ngươi đi làm cái gì? Ta thấy tiểu trợ lý còn có chuyện muốn nói đó!"
"Ngươi biết rõ mà, ta vẫn luôn rất khoan dung với phụ nữ, đương nhiên không bao gồm mục tiêu nhiệm vụ Bạch Tuyết Liên! Tuy rằng ta là một thân sĩ, nhưng cũng không chịu nổi những cô gái quá mức nhiệt tình!" Trên mặt Mặc Yên hiện lên một tia xấu hổ.

Về sau cô phải trốn tránh hai cô gái này, hai người đều muốn dán trên người cô!
Lông - đầu đầy dấu chấm hỏi - xù xù: Hả? Cái quỷ gì? Cái gì thân sĩ? Thịnh Tử Tấn mau tới đây, ngươi không ở đây, lão bà của ngươi cho rằng bản thân là một người đàn ông kia kìa!
Đang ở trong văn phòng múa bút thành văn, Thịnh Tử Tấn hắt xì.


Trong lòng mừng thầm, đây hẳn là Nhan Nhan suy nghĩ đến hắn! Không được, hắn phải nắm chặt thời gian làm việc, tranh thủ đi tìm Nhan Nhan sớm một chút!
Rất nhanh, nhờ sự đồng lòng hợp lực của nhân viên công tác, 《 Thời gian nguy cơ 》 mùa hai cũng đã được đóng máy.

Trong lúc này, bên người Mặc Yên đã xảy ra rất nhiều chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng được.
Thứ nhất, thời điểm Phó Thanh Trần bồi anh họ nhà mình đến thăm ban chị dâu họ đã gặp Lâm Mạn.

Lúc ban đầu, Lâm Mạn còn tỏ vẻ kinh diễm đối với giá trị nhan sắc thần tiên của Phó Thanh Trần, nhưng sau đó lại nghe nói cậu ta đã từng có quan hệ với Bạch Tuyết Liên nên cô ấy càng ngày càng không vừa mắt với cậu ta.

Mỗi lần gặp mặt đều muốn châm chọc hai câu, tuy rằng cuối cùng Lâm Mạn biết tất cả đều là hiểu lầm, nhưng theo sự nhận biết của bản thân, cô ấy đã thấy rõ Phó Thanh Trần bên ngoài tô vàng nạm ngọc nhưng bản chất bên trong lại thối rữa.

Ấn tượng của cậu ta trong mắt cô ấy không có cách nào chuyển biến tốt đẹp.

Mà Phó Thanh Trần cũng không phải là ngọn đèn cạn dầu, mỗi lần thấy Lâm Mạn cậu ta đều nhắc đến bạn trai tra nam trước kia của cô ấy.

Dù sao hai người vừa thấy mặt liền cắn nhau, cuối cùng lại trở thành một đôi oan gia hoan hỉ.
Thứ hai, có một lần Mặc Yên đưa Thịnh Tử Tấn về nhà ăn cơm.

Trên bàn cơm, Doãn mẫu đột nhiên cảm giác thân thể không thoải mái, nôn mửa.

Người trong nhà vội vội vàng vàng đưa đến bệnh viện, sợ Doãn mẫu bị bệnh cấp tính.


Thế nhưng kết quả kiểm tra lại khiến cho mọi người đều trợn tròn mắt.

Doãn mẫu đã hơn bốn mươi tuổi, thế nhưng lại mang thai.

Doãn phụ kích động đến mức hận không thể nói cho toàn thế giới biết bản thân sắp được làm cha một lần nữa.

Đối với việc này, Mặc Yên bảo lông xù xù chuẩn bị thuốc dưỡng thai, cần phải bảo đảm Doãn mẫu sinh hạ hài tử an toàn.
Thứ ba, sau khi Lương trợ lý cần cù chăm chỉ công tác cho ông chủ nhà mình một thời gian dài, rốt cuộc cậu ta cũng nhân lúc có mặt bà chủ, đánh bạo đề nghị với ông chủ cho cậu ta một kỳ nghỉ đông dài.

Sau khi được ông bà chủ cho phép, cậu ta vui sướng mà đăng kí một đoàn lữ hành đi du lịch toàn thế giới.

Nhưng không bao lâu sau, cậu ta lại đột nhiên trở lại, mỗi ngày chỉ xoay quanh hai nơi là nhà và công ty.

Đồng nghiệp rủ cậu ta ra ngoài chơi đều bị cự tuyệt.

Trong lúc mọi người còn đang hoài nghi có phải trong nhà cậu ta có khó khăn gì hay không cho nên mới liều mạng như vậy, thì một công ty lớn ở nước ngoài nói muốn hợp tác với Thịnh Thế.

Hơn nữa, họ còn yêu cầu Lương trợ lý làm đại biểu.

Thì ra đại tiểu thư điêu ngoa của công ty người ta coi trọng Lương trợ lý, muốn cậu ta làm rể hiền.

Vì thế, Lương trợ lý liền bắt đầu quá trình bị theo đuổi hằng ngày.
Hai năm sau, trước cửa ngục giam Hà Tây, Mặc Yên từ trên xe đi xuống.

Cô cố ý đi vòng qua bên ghế lái, cúi xuống, nhìn Thịnh Tử Tấn nói: "A Tấn, anh ở chỗ này chờ em trong chốc lát, em sẽ ra nhanh thôi." Nói xong, cô duỗi cổ hôn Thịnh Tử Tấn một cái.

Thịnh Tử Tấn giữ lấy đầu Mặc Yên, hôn sâu, một hồi lâu sau mới buông ra, mỉm cười nhìn Mặc Yên nói: "Đi thôi! Chờ em ra, chúng ta trực tiếp đi đổi lễ phục.

Đêm nay chính là thời khắc quan trọng của em, nhất định phải trang điểm thật xinh đẹp!"
Mặc Yên gật gật đầu.

Dưới ánh mắt cực nóng của Thịnh Tử Tấn, cô đăng ký tên họ, sau đó cảnh ngục dẫn cô tiến vào khu thăm hỏi.
Cô đi từng bước một, không chút hoang mang đi về phía trước, liền nhìn thấy Bạch Tuyết Liên một lần nữa.
Nửa năm trước, Hắc Long ẩn núp trong tập đoàn buôn lậu ma túy ở nước ngoài, thành công hoàn thành nhiệm vụ.

Cảnh sát địa phương phối hợp với đội phòng chống ma túy hốt trọn ổ, ngay sau đó chính là thẩm vấn liên tục cùng với thu thập chứng cứ.

Phán quyết của Bạch Tuyết Liên cũng đươc đưa xuống.

Cô ta buôn lậu ma túy, bắt cóc, giết người.

Bởi vì có nhiều loại tội danh, nên bị phán tử hình.

Ngày mai chính là ngày cô ta bị hành hình.

Lông xù xù báo Mặc Yên, hôm nay có thể thu oán khí ngoại lai về.

Đây là mục đích hôm nay của Mặc Yên.
Tiếng xích sắt nặng nề vang lên, thân ảnh Bạch Tuyết Liên dần dần xuất hiện, dáng vè gầy gò mang theo bệnh trạng cho nên càng thêm tái nhợt.

Ngoại trừ nỗi tuyệt vọng đối với bản thân thì ma túy cũng tra tấn cô ta không nhẹ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi