(QUYỂN 2) BẢO BỐI MÊ NGƯỜI: ĐẠI THÚC NHẸ NHÀNG SỦNG

Editor: Shmily

---------------------

Bên cạnh là một người phụ nữ hơn 40 tuổi, giống như là có chút không vừa mắt cô, cười nói tiếp, "Nghe em nói kìa! Giống như kiểu nếu như em không chiếu cố nhiều một chút thì chúng ta sẽ bạc đãi con bé vậy."

Thanh âm quái thanh quái khí này sau khi được phát ra, không thể nghi ngờ chính là trực tiếp xé rách một màn nhìn như rất bình thản này.

Quả nhiên, hào môn thế gia, lục đục nội bộ, đối chọi gay gắt là không thể tránh khỏi.

Hạ Thập Thất biết người phụ nữ vừa lên tiếng, bà ta là vợ của Tịch Thiên Hùng, thím hai của Tịch Đình Ngự.

Bởi vì Tịch Thiên Hùng luôn nhắm vào cô cho nên cô liền để người tra xét riêng tư liệu về hắn, bao gồm cả vợ cùng hai người con trai Tịch Lãng và Tịch Phong.

Tịch Âm Lam luôn không thích người chị dâu này của mình, hiện tại lại bị bà ta phá đám trước mặt mọi người, làm gì có chuyện cô ấy chịu nhẫn nhịn, "Cũng không nhất định. Tịch gia từ trên xuống dưới nhiều người như vậy, ai cũng không thể bảo đảm là không có cái tâm tư què quặt kia! Rốt cuộc thì người này cũng vô cùng xấu bụng, chị nói có đúng không, nhị tẩu*?"

*Nhị tẩu là vợ của anh trai thứ hai của mình. Nếu gọi theo kiểu VN thì đều là chị dâu, nhưng nếu nói chị dâu thì sẽ không phân biệt được với đại tẩu (vợ của anh cả), nên ở đây mình sẽ để là nhị tẩu nhé. Bạn nào đọc không quen thì có thể trực tiếp bỏ qua nó.

Gương mặt của thím hai Lý Hân Uyển là một trận xanh tím, thiếu chút nữa thì bộc phát ra.

May mà tia lí trí còn sót lại đã kịp thời ngăn bà ta, bà ta hít sâu một hơi, khóe miệng cong lên, ngoài người nhưng trong không cười, nói: "Lâu rồi không gặp, miệng lưỡi của cô út đúng là càng ngày càng lợi hại. Chỉ là mấy loại lời như vậy về sau vẫn nên nói ít lại thì hơn, rốt cuộc thì ở đây đều là thân thích của Tịch gia, cô còn vì một người ngoài không danh không phận mà nói ra loại lời này, cũng không sợ làm phật ý những người ở đây sao?"

Rốt cuộc cũng là người phụ nữ nhìn quen việc đời, lời nói này rất đủ tiêu chuẩn.

Chỉ nói có mấy câu đã châm ngòi ly gián mối quan hệ giữa Tịch Âm Lam và người Tịch gia, sau đó lại vô tình nhắc nhở cho mọi người rõ, Hạ Thập Thất hiện tại vẫn chưa thật sự ngồi lên vị trí thiếu phu nhân của Tịch gia.

Hạ Thập Thất chú ý tới, sắc mặt của đám người Tịch gia trong nháy mắt đều trở nên vi diệu.

Tịch Âm Lam thế nhưng cũng rất trấn tĩnh, hiển nhiên đã không phải lần đầu tiên đấu khẩu cùng với Lý Hân Uyển.

Cô ấy xốc mí mắt, nhìn Lý Hân Uyển, cũng không hề có nửa điểm khách khí nói: "Miệng lưỡi tôi sắc bén như thế nào, nhị tẩu cũng không phải bây giờ mới biết, có cần phải ngạc nhiên như vậy sao? Hơn nữa, tôi cũng không chỉ tên nói họ, trong lòng ai có quỷ thì sẽ tự rõ ràng, có cái gì mà phật lòng với chả không phật lòng?"

Này không thể nghi ngờ là đang châm chọc Lý Hân Uyển châm ngòi ly gián.

Hai tay để trước người của Lý Hân Uyển căng thẳng, thiếu chút nữa liền bẻ gãy móng tay.

Tịch Âm Lam cười như không cười tiếp tục, "Đến cả chuyện chị nói nha đầu Thập Thất này không danh không phận, tôi nghĩ thái độ của ba và Đình Ngự cũng rất rõ ràng rồi, hiện tại cũng chỉ là vấn đề trình tự mà thôi."

Cô ấy vốn đã không đồng ý buổi tiệc rượu tối nay, chỉ là người quyết định đều là trưởng bối, ba lại không hề phản đối cho nên cô ấy cũng không dám nói cái gì.

Nhưng cái này không có nghĩa là cô sẽ nén giận, cái gì cũng không dám nói.

Quan điểm của cô chính là, việc tuyển vợ cho Đình Ngự, chỉ cần hắn thích là được!

Lý Hân Uyển vừa muốn phản bác lại, lão gia tử từ nãy tới giờ vẫn im lặng rốt cuộc cũng nhàn nhạt mở miệng, "Được rồi, tranh cãi cái gì, khó có được khi tụ họp lại một lần lại còn cãi nhau không dứt."

Ngữ khí cực kì nghiêm túc khiến cho mọi người đều không dám lên tiếng.

Những năm gần đây, tuy rằng lão gia tử đã dần lui về phía sau, thế nhưng lời nói của ông vẫn rất có phân lượng.

Tập đoàn Ngự Phong dù sao cũng là thiên hạ một tay ông gây dựng nên, lực uy hiếp của ông đã sớm ăn sâu bén rễ ở trong lòng mọi người rồi.

Sắc mặt Lý Hân Uyển không quá tốt, bởi mặt ngoài lão gia tử giống như đang hòa giải, thế nhưng người có đầu óc đều có thể nghe ra được, rốt cuộc thì ông đứng về phía ai.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi