Edit: Thu Hương
"Hiểu nhi muội muội..."
Mỗi lần nghe thấy bốn chữ này, Lăng Tiêu liền cạn lời.
Nhưng mà tính cách hắn vốn luôn ôn hòa, cũng không thích nổi giận.
Nhưng mà cũng không đại biểu, hắn thích cái xưng hô này.
"Ầm!"
Tựa hồ cũng cảm thấy ca ca không thích, Lăng Hiểu bên cạnh không chút khách khí, một cước liền đem Lăng Ngạo Thiên đá bay ra ngoài---
"Đi đường suôn sẻ!" (khụ khụ: mang nghĩa đường đi xuống hoàng tuyền, chứ không phải thượng lộ bình an)
Lăng Ngạo Thiên: ...
Tình yêu cạn rồi.
Thế giới này không có tình yêu mà!
... ...
Viện nhỏ cuối cùng cũng yên tĩnh.
Lăng Hiểu thở dài, xoay người nhìn ca ca: "Có lẽ năm đó là muội sai, muội nếu không..."
"Không sao."
Lăng Tiêu nhẹ giọng cắt đứt lời Lăng Hiểu: "Mọi người ở Tử Trúc Lâm cũng không tệ, đối xử với ta cũng rất tốt, muội đừng nghĩ quá nhiều, chuyên tâm tu luyện là được"
"Được rồi."
Lăng Hiểu gật đầu.
Thời gian cũng không sai biệt lắm.
Chỉ cần nàng có thể đột phá võ tông, nàng liền có thể nghĩ ra biện pháp giúp ca ca đúc lại huyết mạch, không chừng như vậy Lăng Tiêu liền có thể chính thức tu luyện...
Chớp mắt đến ngày giao thừa.
Đây là ngày vạn nhà đoàn viên, mặc dù phần lớn đệ tử của Tử Trúc Lâm cũng không có về nhà, nhưng trong tông môn, bọn họ vẫn có thể cảm giác được bầu không khí ngày lễ.
Hôm nay chưởng môn còn đặc biệt dặn mấy đầu bếp làm một bữa dạ tiệc giao thừa thật phong phú.
Lăng Hiểu đối với yến hội tối nay rất mong đợi.
Lăng Tiêu nhưng đã nghỉ ngơi từ sớm, hắn đối với ăn uống vẫn luôn không có chấp niệm quá lớn, hơn nữa, dạ tiệc tông môn quá ồn ào.
Hắn không quá thích những nơi quá ồn như vậy.
... ...
Ban đêm, yến hội đại sảnh - hậu điện tông môn.
Lăng Hiểu còn chưa đi đến cửa, đã ngửi được mùi thơm quen thuộc của linh thiện, quả thật là hương bay mười dặm!
Đầu bếp của Tông môn dường như gần đây lại lên tay!
Thật tốt.
Bước chân của Lăng Hiểu không tự chủ được nhẹ hơn, chẳng qua là nàng còn chưa kịp đi tới cửa, đột nhiên bị một giọng nữ giòn tan gọi lại.
"Đại sư huynh!"
"Ừ?"
Lăng Hiểu hơi sững sờ, theo bản năng dừng bước.
Một mùi hương thoang thoảng truyền đến, một thiếu nữ xinh đẹp mặt đầy vui vẻ chậm rãi đi tới bên người Lăng Hiểu.
"Ngươi là..."
Thiếu nữ mặc quần áo của đệ tử nội môn Tử Trúc Lâm, trong Tử Trúc Lâm, trang phục của đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn khác nhau rất nhiều, nhìn một cái là có thể nhận ra.
Nhưng mà thiếu nữ trước mắt, Lăng Hiểu hoàn toàn không có chút ấn tượng.
Chẳng lẽ là đệ tử nội môn mới?
"Đại sư huynh, ta là đệ tử nội môn mới, ta là Cố Tuyết Dao." Thiếu nữ khẽ mở miệng, mỉm cười giới thiệu về bản thân.
Cái... tên quen thuộc.
Cái... động tác quen thuộc.
Lăng Hiểu sửng sốt hồi lâu, theo bản năng giám định lại thân phận của thiếu nữ----
Nhiệm vụ giả xuyên nhanh, Cố Tuyết Dao.
Tên vẫn là tên đó.
Chẳng qua trong thế giới này, Cố Tuyết Dao thay đổi ngoại hình khác.
Đúng rồi, hình như hệ thống của Cố Tuyết Dao là hệ thống "Công lược Boss phản diện"?
Cho nên, lần này mục tiêu công lược của nàng ta là ca ca nàng?
Đợi chút.
Lăng Hiểu lại suy tư 0,1 giây---
Được rồi, người mà bây giờ Cố Tuyết Dao muốn công lược, dường như chính là nàng.
"Đại sư huynh?"
Thấy Lăng Hiểu vẫn luôn nhìn chằm chằm bản thân, trong lòng Cố Tuyết Dao cảm thấy có chút kỳ quái, cảm giác này khiến nàng rất bất an.
"Hệ thống, hệ thống..."
Cố Tuyết Dao theo bản năng muốn gọi hệ thống, ngay sau đó phản ứng lại.
Cái hệ thống không đáng tin của nàng, sau khi vừa tiến vào thế giới nhiệm vụ này, không giải thích được trúng phải virus mà tiến vào trạng thái chết máy, hiện tại còn đang ở chủ hệ thống để giải quyết virus đây!
Cố Tuyết Dao: Thôi, ta cũng quen rồi, thật sự quen rồi, hệ thống gì chứ, đều là đại móng heo, căn bản là không nhờ vả được gì!
(大猪蹄子: Móng heo lớn: thường được cái cô gái dùng để công kích những người đàn ông hay thay lòng, nói lời không giữ lấy lời)
Bơ: chương cuối của năm nha~~~, năm sau gặp lại!