(QUYỂN 2) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử

___________________________

"Làm, làm công?"

Tuân Minh Viễn lầm cho là lỗ tai mình nghe nhầm.

"Trên đời này không có cơm trưa miễn phí, anh muốn lấy được bí mật từ chỗ tôi, không trả giá đắt sao được?"

Bùi Diệp biểu lộ đương nhiên.

Cô nói rất nghiêm túc, đặt trong tai Tuân Minh Viễn lại có vẻ hơi đùa --

Không!

Phải là quá đùa!

Căn cứ XX chú ý tới năng lực đặc thù của Bùi Diệp không bao lâu liền họp thâu đêm, cuối cùng chọn định Tuân Minh Viễn hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này.

Mặc kệ từ hiệu suất hay thái độ, căn cứ XX đều thật lòng.

Tuân Minh Viễn trả lời hơi khó khăn.

"Tôi không phải ý này... Tôi chỉ là... Cảm thấy điều kiện của cô ngoài dự liệu..."

Thậm chí bọn họ còn chuẩn bị tâm lí nhiệm vụ thất bại chọc giận Bùi Diệp, chế định một hai ba cái phương án cảm động bằng tình lẫn trí.

Kết quả?

Phản ứng và điều kiện của Bùi Diệp đều khiến Tuân Minh Viễn có loại cảm giác buồn cười lạ kỳ.

"Anh yên tâm, con người tôi luôn luôn dễ nói chuyện -- Thanh toán ích lợi theo ngày, tuyệt không khất nợ." Bùi Diệp và Tuân Minh Viễn bàn điều kiện, chuyện xấu nói trước, miễn cho về sau vì tiền lương và lượng công việc náo mâu thuẫn, "Tôi không cho anh làm không công, nhưng cũng không thể cùng một cấp bậc với mấy người Diệp Tiên."

Dù là Tuân Minh Viễn huấn luyện nghiêm chỉnh, tâm lý cường đại, lúc này cũng có chút im lặng -- Nếu Bùi Diệp nguyện ý nói thật, từ chỗ cô nhận được tình báo hữu dụng tạo phúc toàn nhân loại, đừng nói cho một nửa tiền lương, dù là làm cả đời không công, căn cứ XX cũng sẽ hoàn trả đầy đủ.

Tuân Minh Viễn không chắc cô là nói đùa hay nghiêm túc.

"Điều kiện của cô tôi đáp ứng, cô nói đi ---- ---- Một vấn đề một tháng!"

"Nói thì nói thế không sai, nhưng anh phải suy nghĩ kỹ trước khi hỏi, tôi không có thời gian rỗi cái vấn đề gì cũng trả lời, vấn đề không thể liên quan đến ranh giới cuối cùng." Bùi Diệp cười trêu tức, "Nếu anh hỏi vấn đề tư mật của tôi, tỷ như thể trọng tuổi tác gì đó, tôi cự tuyệt trả lời."

Tuân Minh Viễn: "..."

Hắn sẽ không ngốc đi hỏi loại vấn đề này!

Bùi Diệp càng nói như vậy, hắn càng có loại ảo giác đối phương chuẩn bị chơi hắn.

Sự thật chứng minh, ảo giác đúng là ảo giác.

Bùi Diệp thật không chuẩn bị chơi xỏ hắn.

"Căn cứ số liệu Thái Hạo thu thập biểu hiện -- Cô là người bình thường?"

"Một vấn đề." Bùi Diệp không đợi Tuân Minh Viễn hỏi tiếp, gật đầu cười nói, "Tôi đích xác là người bình thường, mà không phải dị năng giả."

Tuân Minh Viễn hít thở sâu một hơi.

Xuất sư bất lợi, hỏi một cái vấn đề không có tí giá trị.

"Là người bình thường vì sao cô có được thực lực cường đại cùng loại với dị năng giả hệ lôi?"

Bùi Diệp cười đánh thái cực, "Vấn đề thứ hai -- Dị năng là sau khi virus Zombie và vật sống dung hợp sinh ra 'Siêu năng lực', cuối cùng nó chỉ là một loại hình thức biểu hiện sức mạnh, anh có thể coi năng lực của tôi là một loại hình thức biểu hiện sức mạnh khác, bản chất đồng dạng."

Tỷ như gió, nước, năng lượng mặt trời đều là nguồn năng lượng.

Dị năng là virus Zombie tiến hóa tốt sinh ra sức mạnh, năng lực thiên sư lại là điều động lực lượng ẩn tàng tự nhiên.

Trước mắt hai vấn đề không hỏi ra hoa quả khô gì, Tuân Minh Viễn đối với vấn đề thứ ba thận trọng hơn rất nhiều.

Hắn hỏi, "Cô không phải dị năng giả, vậy cô là siêu năng lực giả gì?"

"Vấn đề thứ ba -- Tôi là thiên sư."

Thiên sư?

Trong đầu Tuân Minh Viễn lập tức tung ra loạt từ ngữ hình dung như "Đạo sĩ", "Bắt quỷ", "Đạo giáo".

Hắn nhịn được không truy vấn "Thiên sư là cái gì", ngược lại hỏi một vấn đề rất mấu chốt.

"Người bình thường làm sao có thể trở thành thiên sư?"

Bùi Diệp cười tủm tỉm trả lời.

"Tu luyện nguyên khí."

Tuân Minh Viễn có loại xúc động ngụm máu già mắc nghẹn ở cổ.

Nói với không nói khác nhau chỗ nào?

"Nguyên khí lại là cái gì?"

Tuân Minh Viễn lại hỏi một vấn đề.

"Tu luyện nguyên khí như thế nào?"

"Đây là hai vấn đề nha, đó chính là năm cái vấn đề." Bùi Diệp cười nói, "Nguyên khí chính là vật chất nguyên thủy sinh ra cấu thành thiên địa vạn vật. Theo tôi được biết, nó là thiên địa chi khí. Bất luận là linh khí, âm khí, sát khí hay ma khí, bọn nó đều có thể tinh luyện thành nguyên khí. Nói thông tục một chút, bọn nó đều là nguồn năng lượng, Thiên Sư phải thông qua tu luyện luyện hóa những nguồn năng lượng hình thức biểu hiện khác biệt ấy..."

Tuân Minh Viễn không khỏi nghĩ đến phim truyền hình tiểu thuyết xem trước tận thế.

"Đây không phải gọi là tu tiên giả?"

"Đây là vấn đề thứ sáu -- Không kém là bao, tôi nhớ thiên sư thường nói là 'Cút, đừng quấy rầy ta tu luyện phi thăng', chắc cũng tính tu tiên giả?"

Phó bản trò chơi trước có Thiên Đình có Phong Đô, tổ sư gia các phái giới thiên sư đều là đại lão đã từng bạch nhật phi thăng.

Từ điểm đó, nói thiên sư là tu tiên giả cũng không sai.

Tuân Minh Viễn nghe nói như thế liền có chút nản chí.

Đồ đần cũng biết người bình thường không có khả năng tùy tiện trở thành tu tiên giả, cái này phải xem tư chất thiên phú.

Chẳng qua hắn vẫn không cam lòng truy vấn một câu.

"Khả năng người bình thường trở thành thiên sư bao lớn?"

"Vấn đề thứ bảy -- Nhìn thiên định, nếu có thể tu luyện ra nguyên khí thì có thể trở thành thiên sư, trái lại không được."

Bùi Diệp rót cho Tuân Minh Viễn một chậu nước lạnh ào ào.

"Điều kiện thiên sư sinh ra khắc nghiệt hơn rất nhiều so với dị năng giả, một phần ba số dân toàn cầu có cơ hội trở thành dị năng giả, thiên sư lại là ngàn dặm chọn một thậm chí là vạn dặm mới tìm được một."

Nội dung cô học phần lớn đều là tri thức thiên sư cấp độ nhập môn, đặt tại phó bản trò chơi trước rất phổ phông người mới học đều tiếp xúc đến, không phải vật chi quý giá, cũng không đáng để cô ôm khư khư, không lấy ra là bởi vì cô biết giá trị rất nhỏ.

Nếu mỗi người đều có thể trở thành thiên sư, đại lão huyền môn phó bản trước chắc phải khóc ròng.

Bọn họ không chỉ một lần phát sầu hiện trạng huyền môn không người kế tục, nhân tài tàn lụi, gặp được một gốc đáng làm người kế tục là nháo nhào đoạt.

Người bình thường thế giới này đều có thể tu luyện nguyên khí trở thành thiên sư, có khả năng ư?

Nằm mơ ban ngày tương đối hiện thực.

Tuân Minh Viễn lại hỏi cô.

"Nếu lấy dị năng giả làm thước đo tiêu chuẩn, cô đại khái là thực lực cấp độ bao nhiêu?"

Một vấn đề đơn giản như thế, Bùi Diệp khẽ cau mày, giống như đụng phải thiên đại nan đề.

"Không thể trả lời?"

"Là không dễ trả lời lắm." Bùi Diệp thành thật nói, "Thực không dám giấu giếm -- Tôi quá mạnh, không biết mình thuộc bậc nào."

Tuân Minh Viễn: "..."

Bùi Diệp nói, "Tôi quá cường đại, chắc là mạnh nhất mặt đất đi."

Tuân Minh Viễn: "..."

Trong lúc nhất thời, hắn không phân rõ Bùi Diệp là nói thật hay đang nói phét.

"Một vấn đề cuối cùng."

Tuân Minh Viễn lười nhác tính toán, dù sao căn cứ XX sẽ bồi hoàn cho hắn.

"Xin hỏi."

"Biện pháp tu luyện nguyên khí... Cô có tiện sao chép một phần cho quan phương không? Cô đã nói dị năng giả 'Siêu năng lực', lực lượng thiên sư, cả hai bản chất đồng dạng -- Nếu vậy không ngại giả thuyết lớn mật, biện pháp thiên sư tu luyện nguyên khí có thể cung cấp cho dị năng giả tham khảo. Zombie dựa vào thôn phệ lẫn nhau, cướp đoạt năng lượng là có thể tiến hóa, bọn nó tiến hóa quá nhanh, dị năng giả cho tới nay vẫn chưa hoàn thiện phương thức tu luyện. Không cách nào tăng lên, không theo kịp tốc độ tiến hóa của Zombie, nhân loại liền rơi vào thế bị động thành con mồi bị xâu xé..."

Vấn đề này hỏi ra rất gian nan, màu da cổ đồng nổi lên quẫn sắc.

Hắn biết khả năng Bùi Diệp đáp ứng quá nhỏ.

Giao ra phương pháp tu luyện nguyên khí, giống như chia sẻ bí pháp tu tiên cho người bên ngoài...

Câu hỏi cả hắn quá vô sỉ.

Bỗng nhiên Bùi Diệp không nét do dự, một ngụm đáp ứng.

"Không vấn đề."

Tuân Minh Viễn: "..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi