(QUYỂN 2) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử

___________________________

"Chuyện dị năng không gian trở về bàn sau."

Tình cảnh hiện tại không thích hợp nói chuyện chính sự.

Bùi Diệp đang chuẩn bị bảo mọi người lên đường về căn cứ XX.

Liễu Diệp Tiên muốn nói lại thôi, ấp a ấp úng nói một câu.

"Tiểu Tú... Dị năng trị liệu của mình hình như cũng thay đổi..."

Nếu đem trữ lượng dị năng trước kia ví von là suối nhỏ róc rách, hiện tại chính là ba sông bảy nhánh.

Từ suối nhỏ đến sông lớn khoảng cách to lớn.

Bùi Diệp: "..."

Hướng Thụy Quân: "? ? ?"

Lúc này, Thanh Long vòng qua Hướng Thụy Quân dạo một vòng, gương mặt đẹp trai mang theo chần chờ và kinh dị.

"Em cảm giác được -- Bây giờ chị ấy vô cùng vô cùng cường đại, nội tình dị năng thậm chí ngay cả em đều muốn ngưỡng vọng!"

Hướng Thụy Quân cắn chanh một cái.

Chua hàm răng cô muốn ê ẩm.

"Dị năng cấp bốn!"

Mọi người từng bước tăng thực lực lên, yên lặng leo đến dị năng cấp hai, Liễu Diệp Tiên thình lình ôm hỏa tiễn chui lên trời?

Trong chúng ta ra thêm đứa phản đồ bật hack!

Túi kinh nghiệm kia quá làm người ghen tỵ!

"Bốn, dị năng cấp bốn?"

Liễu Diệp Tiên suýt nữa cắn đầu lưỡi mình, vẫn có loại ảo giác mình đang nằm mơ.

"Trời ạ, chị tăng tới cấp bốn từ bao giờ..."

Bùi Diệp quả quyết kết thúc Liễu Diệp Tiên tự lẩm bẩm.

Để cô ấy nói tiếp, Hướng Thụy Quân thật muốn hóa chanh tinh.

Liễu Diệp Tiên thức tỉnh, Thanh Long liền giao cô em Đao hôn mê cho cô, để cô đưa em ấy vào không gian linh tuyền.

Trước đó giao chiến hạ vuốt quá độc, toàn thân Đao nhiều chỗ gãy xương.

Dị thú có được năng lực cường đại tự phục hồi, điểm thương thế ấy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nhiều lần xóc nảy bất lợi cho khôi phục.

Liễu Diệp Tiên liền đặt cô nhóc Đao gần Yển Nguyệt, còn đút cho cô cậu cẩu hôn mê một chút nước suối linh tuyền pha loãng.

Thời điểm đội xe cách căn cứ XX còn mười mấy phút đường xe, Bùi Diệp để Thái Hạo thông báo căn cứ chuẩn bị tiếp người.

Thái Hạo nói, "Đang vì ngài liên hệ, xin chờ một chút."

Ba giây sau, Thái Hạo cho Bùi Diệp câu trả lời chuẩn xác.

"Căn cứ XX đã nhận được tin tức, đang chuẩn bị."

Bùi Diệp nhớ tới mấy dị năng giả hấp thu tinh hạch Zombie kia.

"Thái Hạo, lần này chúng tôi cứu viện gặp mấy dị năng giả tương đối đặc thù, cậu hỗ trợ hỏi sở nghiên cứu căn cứ có hứng thú không."

Thái Hạo hỏi thăm cô số liệu tình báo liên quan đến mấy dị năng giả đó.

Bùi Diệp buồn cười nói, "Hỏi cái này làm gì?"

"Tân pháp tận thế mới nhất căn cứ quốc gia ban bố, sở nghiên cứu không thể sử dụng vật thí nghiệm không rõ lai lịch tiến hành nghiên cứu."

Càng là tận thế càng cần quy tắc ước thúc.

Một khi không có quy tắc, cách trật tự sụp đổ chân chính không còn xa.

Quốc gia không cách nào ước thúc động tác căn cứ tư nhân khác, nhưng căn cứ chính phủ tuyệt đối không thể xảy ra sự cố.

Không cấm sở nghiên cứu chiêu mộ người tình nguyện tham dự thí nghiệm, nhưng mỗi người tình nguyện nhất định phải tự nguyện tham gia.

Trước khi tham gia thí nghiệm còn cần ký kết bản chấp thuận điều kiện nghiêm ngặt.

Nguồn vật thí nghiệm khống chế vô cùng nghiêm ngặt.

Vì phòng ngừa có người bí mật giở trò, xét duyệt người tình nguyện đều từ Thái Hạo giám thị, mỗi một hạng mục thí nghiệm cũng từ cậu giám sát.

Nếu Thái Hạo phát hiện hạng mục thí nghiệm có vấn đề, quốc gia có quyền lợi yêu cầu sở nghiên cứu đình chỉ một hạng mục.

"Vật thí nghiệm nhất định phải là người tình nguyện?"

Nếu là như vậy, cô đành dùng thủ đoạn vật lý "Thuyết phục" mấy dị năng giả kia "Đồng ý" làm "Người tình nguyện".

"Ngược lại không phải tuyệt đối." Thái Hạo trả lời nói, "Chính phủ giảng nhân tình, nếu có tình huống đặc biệt, quan phương có thể cân nhắc tình đối đãi."

"Hay cho một cái 'Giảng nhân tình', ta nghĩ mấy vật thí nghiệm trên tay tôi chắc hẳn có thể làm quan phương 'Xét đối đãi' ." Bùi Diệp cười nói, "Mấy dị năng giả ấy hấp thu tinh hạch Zombie tăng thực lực dị năng, tốc độ tăng thực lực cực nhanh, nhưng cảm xúc lại hết sức bất ổn..."

Chưa đợi Bùi Diệp nói xong, Thái Hạo trả lời cô.

"Xin chờ một chút, đang vì ngài liên hệ sở trưởng sở nghiên cứu XX."

Bùi Diệp cười rủ mắt, từ miệng túi lấy một gói thuốc lá.

Tận thế hơn nửa tháng, A Tể mỗi ngày đều tăng ca đến đất trời tối tăm.

Cô từng tính toán, A Tể bình quân mỗi ngày ngủ chưa đủ nửa giờ.

Bận rộn vỏ trứng đều phát xanh, nó vẫn không quên mua thuốc mua rượu cho Bùi Diệp, ngẫu nhiên còn có một số đồ ăn vặt mà nó cảm thấy ăn ngon.

Có điều đồ A Tể mua không nhiều.

Bùi Diệp chỉ có thể tiết kiệm một chút, tháng ngày trôi qua túng thiếu.

Rõ ràng đều là thuốc giống nhau, nhưng thuốc A Tể mua cho cô mùi vị đặc biệt thuần hậu.

Nói đến thuốc của A Tể...

Bùi Diệp hơi nhớ A Tể.

Tiến vào căn cứ XX phải theo thông lệ kiểm tra.

Dù người sống sót Bùi Diệp mang về đều không lây nhiễm virus Zombie, nhưng trình tự đi từng bước vẫn không thể thiếu.

Bùi Diệp ra khỏi gian kiểm tra nhìn thấy một thành viên sở nghiên cứu mặc áo blouse trắng.

"Cô Tiêu*, xin hỏi 'Người tình nguyện' lúc trước cô liên hệ ở đâu?"

_筱 [xiǎo]: Có hai cách đọc Tiêu (Cây trúc nhỏ) và Tiểu (Nhỏ) nên mọi người thấy mình đổi đừng nghi vấn.

Bùi Diệp nói, "Bọn họ còn đang tiếp nhận kiểm tra."

Đối phương lại hỏi, "Tiêu tiểu thư làm sao phát hiện bọn họ?"

Bùi Diệp giấu diếm bộ phận liên quan không gian, cái khác ngược lại không có giấu diếm.

"Tôi muốn hỏi một chút, dùng tinh hạch Zombie tăng dị năng..."

Bùi Diệp còn chưa nói xong, thành viên sở nghiên cứu nặng nề nói, "Tuy chưa công bố kết quả, nhưng có thể khẳng định -- Cái này không thể được!"

Nhóm "Người tình nguyện" bị sở nghiên cứu mang đi, bao quát số liệu kiểm soát của bọn hắn.

Bùi Diệp len lén liếc một chút.

Số liệu liên quan tới phương diện tinh thần gần như một mảnh đỏ.

"Những màu đỏ kia là có ý gì?"

Hướng Thụy Quân cũng chú ý tình huống bên đây, hiếu kì hỏi một câu.

"Không phải cái gì tốt, số liệu màu đỏ càng lớn tình huống càng hỏng bét, mấy người kia đều điên rồi, tinh thần nhân cách bị hủy diệt tổn hại, hầu như không có khả năng khôi phục. Không có điên, trị số tiềm lực nguy hại cũng cực cao, không nên sinh hoạt cùng người bình thường."

Hướng Thụy Quân sắc mặt trầm xuống.

Dù trong nội tâm cô có chuẩn bị, nghe nói như thế cũng muốn thổn thức ba phần.

"Nhóm số liệu này tới quá kịp thời, vô cùng trân quý, xin đại biểu sở nghiên cứu cảm tạ chống hiến của các cô cậu đối với sở nghiên cứu."

Bùi Diệp không khách khí nói, "Không cần nói cảm ơn, cho một chút chỗ tốt thực tế."

"Đây nhất định rồi, sẽ không thiếu các cô."

"Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie" là tiểu đội người sống sót minh tinh nổi tiếng toàn bộ tận thế.

Thực lực mạnh một thớt!

Căn cứ XX vì có tiểu đội bọn họ tồn tại, dường như có tiềm lực trở thành căn cứ lớn thứ hai tận thế.

Sở nghiên cứu ngày sau muốn cái gì, còn nhìn bọn họ đấy, đương nhiên sẽ không đắc tội.

Bùi Diệp đi kết toán nhiệm vụ, bọn người Liễu Diệp Tiên về nhà trước.

Khi cô về đến nhà, bên trong cửa truyền đến một trận vang rền đôm đốp.

Trong đó còn kèm theo Thanh Long ấu ấu kêu thảm.

"Đao Đao, Đao Đao, anh sai rồi, đừng cắn lông anh nữa, sắp trọc rồi!"

Một lát sau, Thanh Long lại cầu cứu đồng bọn khác.

"Yển Nguyệt, Yển Nguyệt cứu mạng!"

Giọng Thanh Long dần dần thấp.

Bùi Diệp đẩy cửa ra, chỉ thấy Yển Nguyệt lạnh lùng nằm trong góc ngủ gật, cô em Đao ấn Thanh Long dưới thân thể cắn loạn một trận.

Trên mặt đất rơi đầy lông Thanh Long.

"Đây là... Thế nào?"

Bùi Diệp mở cửa, Thanh Long bật dậy vọt tới phía sau cô, ôm cổ trọc lông ấu ấu khóc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi