(QUYỂN 2) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử

___________________________

Kèm theo đất rung núi chuyển thanh thế to lớn, dây leo màu xám ba người ôm không hết từ mười mấy cây biến thành mấy chục cây, hàng trăm cây!

Dây leo lít nha lít nhít, vặn vẹo ngọ nguậy hướng bốn phương tám hướng kéo dài hơn trăm mét!

Nhịp tim lồng ngực Hướng Thụy Quân gần như muốn mất khống chế, tùy thời đều có thể vọt khỏi cổ họng.

Giọng cô run rẩy hoảng sợ.

"Thế mà... Là thứ này..."

Nếu tử tế quan sát, sẽ phát hiện tay Hướng Thụy Quân nhè nhẹ run.

Để người trầm ổn tỉnh táo như cô thất thố như vậy, quái vật này dĩ nhiên không phải nhân vật đơn giản.

Tuy quái vật ẩn núp trong lòng đất mới toát ra một góc băng sơn, nhưng Hướng Thụy Quân đã biết thân phận thật của nó.

Kẻ cầm đầu chân chính kéo ra tấm mở màn tàn khốc tận thế!

Tại sao nói như vậy?

Kẻ phát động Zombie triều đầu tiên tận thế!

Hướng Thụy Quân khi đó đang chật vật đào vong, lúc đầu chuẩn bị đi theo một tiểu đội người sống sót tìm căn cứ người sống sót quy mô thành thị.

Bọn họ trải qua vạn khổ, cách mục đích còn ba ngày lộ trình, lại thu được tin dữ căn cứ bị Zombie triều phá tan, ba trăm ngàn người sống sót trong căn cứ không một ai may mắn thoát khỏi. Đây là trận đầu Zombie triều tận thế, căn cứ người sống sót căn bản không ngăn nổi bọn chúng xung kích và gϊếŧ chóc.

Đại quân Zombie có trật tự hành động, dọc theo đường xuôi Bắc, diệt mười căn cứ người sống sót gần đó, hợp nhất Zombie thành trấn phụ cận, quy mô điên cuồng khuếch trương đến mười triệu. Căn cứ quốc gia chỉ có mấy cái vệ tinh, mấy bức ảnh quay chụp cực kì trân quý.

Sai phái tinh nhuệ ra cũng phát hiện người cầm đầu Zombie triều chân chính ——

Một gốc thực vật cổ quái!

Gốc thực vật này bản thể lớn đáng sợ, dựa vào rễ cây tương tự dây leo bò, giống như một toà pháo đài chiến đấu di động có thể che khuất bầu trời.

Tinh nhuệ căn cứ quốc gia dùng tính mệnh đổi lấy tình báo, đại quân Zombie triều đều là đồ ăn và chất dinh dưỡng gốc thực vật biến dị này.

Hấp thu đầy đủ dinh dưỡng, "Trái cây" treo trên nhánh cây sẽ phồng lớn.

Hình dạng "Trái cây" giống như kén trùng, chất vỏ cấu thành hơi mờ, ánh nắng xuyên thấu qua mơ hồ nhìn thấy đồ vật bên trong "Trái cây"

Thứ này hình dáng tương tự bản thể thực vật.

Quan phương phán đoán "Trái cây" thành thục sẽ sinh sôi ra càng nhiều thực vật biến dị.

Một gốc thực vật biến dị đã mê hoặc nhiều Zombie phát động Zombie triều như vậy, nhiều thêm vài cọng, ai gánh vác được?

Rơi vào đường cùng, quan phương chỉ có thể làm dự tính xấu nhất ——

Gϊếŧ địch một ngàn, tự tổn tám trăm!

Dự phán mục tiêu kế tiếp Zombie triều, vận dụng vũ khí hạt nhân.

Vũ khí hạt nhân đúng là ngăn chặn tình thế Zombie triều khuếch trương thêm một bước, nhưng tiếp sau ảnh hưởng cực kì nghiêm trọng.

Thực vật, động vật, Zombie, người sống gần đó... Tất cả đều phát sinh biến dị đáng sợ vượt tầm khống chế, đây cũng dẫn tới tận thế năm năm xuất hiện càng ngày càng nhiều "Quái vật", hoàn cảnh sinh tồn người sống sót nhân loại toàn cầu tiến một bước ác liệt, nhân khẩu giảm mạnh, không đủ một trăm triệu.

Hướng Thụy Quân nằm mơ đều không ngờ tới mình trùng sinh một lần, lại gặp gốc thực vật biến dị này!

Hiện tại thực vật biến dị hiển nhiên không cường đại như kiếp trước, bất luận là hình thể quy mô hay lực sát thương đều kém xa kiếp trước.

E ngại và chần chờ dừng trong lòng cô một giây liền biến mất không thấy.

"Gϊếŧ nó!"

Không tiếc bất cứ giá nào!

Thật vất vả nhìn thấy hi vọng —— Thái Hạo làm sổ tay tu luyện dị năng có thể tăng đáng kể năng lực sinh tồn của người sống sót, dù phát sinh Zombie triều, cũng có năng lực phản kháng —— Nhưng tăng thực lực lên cần thời gian, hết thảy trở ngại đều phải quét sạch sẽ!

Tiếng Hướng Thụy Quân cắn răng nghiến lợi rơi vào tai Bùi Diệp.

Đối phương ý tứ sâu xa cười lạnh.

"Đây là đương nhiên!"

Đám người bọn họ săn gϊếŧ Zombie quy mô lớn, còn tại địa phương thực vật biến dị ngủ say làm ra tình cảnh lớn như vậy, người ta không vui.

Rõ ràng là thực vật, đám người lại có thể nghe một trận gầm rú thê lương mà phẫn nộ.

Rễ cây ba người ôm không trọn cấp tốc thẳng băng, như mưa tên dày đặc tấn công hướng bọn người Bùi Diệp.

Dễ dàng né tránh công kích, rễ cây công kích thất bại, một sợi nện vào mặt đất, đường xi măng giòn tựa giấy, bị chọc ra một lỗ thủng.

"Căn bản không có cách nào công kích!"

Không tính Bùi Diệp cắm plugin này, trong đám người dị năng Tuân Minh Viễn độ sát thương là tối cao.

Hắn có thể điều khiển kim loại biến thành thể lỏng, rồi từ thể lỏng chuyển thành vật bén nhọn công kích mục tiêu.

Nhưng khi hắn thử nghiệm công kích, lại phát hiện sau khi kim loại và rễ cây cực độ va chạm, ma sát kịch liệt, tia lửa văng khắp nơi.

Trừ một vết tích màu đen, rễ cây hoàn hảo như cũ.

Lớp phòng ngự không phá được, một trận đánh thế nào?

Hướng Thụy Quân không tin.

Trước mắt gốc thực vật biến dị còn chưa trưởng thành hoàn toàn, mạnh hơn cũng có hạn độ.

Nhưng đến lúc cô ngưng tụ dị năng lôi hỏa công kích xương sống thực vật biến dị lại phát hiện phản ứng đối phương mau lẹ chuyển hai rễ cây tráng kiện giao nhau ngăn cản một cú công kích này. Tiếng nổ âm ỉ vang lên, chỉ còn lại khối cháy đen trên vỏ rễ cây, nhưng không thương tổn chỗ yếu thực vật biến dị.

Công kích của cô thậm chí ngay cả rễ cây người ta cũng không thương tổn được?

Cái này làm sao đây?

Chẳng lẽ tùy ý con hàng này xem Zombie như chất dinh dưỡng, điên cuồng trưởng thành, cuối cùng lại sử dụng vũ khí hạt nhân?

Hướng Thụy Quân âm thầm cắn chặt cánh môi dưới phát đỏ.

Cô thật sự không cam tâm!

Tề Thiên Thạc cũng thử hai lần, đao phong đồng dạng không sinh hiệu.

Ngược lại là móng vuốt ba anh em Thanh Long Yển Nguyệt Đao xé mở vỏ rễ cây, chất lỏng đỏ tươi như máu người tí tách chảy ra, thực vật biến dị vốn cuồng bạo triệt để nổi giận. Theo đó mặt đất càng chấn động trên diện rộng, khu đất trung tâm công viên bị thứ gì trong lòng đất đội nhô lên, tán cây xấu xí chui ra mặt đất. Không chỉ rễ cây, cành cây trên cây cũng vung vẫy gia nhập hàng ngũ chém gϊếŧ.

Bùi Diệp nhìn chốc lát, biết bọn Hướng Thụy Quân ở đây, trừ làm cô phân tâm và cản trở, không có tác dụng khác.

Cô quả quyết nói, "Toàn bộ các cậu lui ra, nơi này giao cho mình đi."

Hướng Thụy Quân chớp mắt đã quên cô.

"Cậu đi?"

Bùi Diệp nói, "Yên tâm, loại cùi bắp này, treo lên đánh!"

Hướng Thụy Quân: "..."

Cô lần đầu thích Bùi Diệp khoác lác, nhỏ plugin này nhìn sao mà thuận mắt ghê.

"Giao cho cậu, mặc kệ cậu dùng thủ đoạn gì, để nó chết ngắc ổn thỏa!"

Hướng Thụy Quân quyết định thật nhanh chọn rút lui.

Dáng vẻ gọn gàng linh hoạt khiến bọn Tuân Minh Viễn chưa kịp phản ứng.

Trước khi nắm Liễu Diệp Tiên rời đi, Hướng Thụy Quân bổ sung, "Vật 'Trái cây' treo trên nhánh cây cũng tiêu diệt toàn bộ."

Nhổ cỏ không trừ gốc, gió xuân thổi lại mọc.

Hướng Thụy Quân không biết lai lịch thực vật biến dị, nhưng cũng biết đồ chơi "Hạt giống" không thể giữ lại.

Trời mới biết bọn nó lúc nào sẽ cắm rễ nảy mầm, ngóc đầu trở lại?

"Loại chuyện này còn cần cậu nói?"

Ba cẩu Thanh Long Yển Nguyệt Đao cũng do dự nên rút lui hay không.

Bọn nó biểu hiện tốt hơn mấy người Hướng Thụy Quân một chút, nhưng ở trước mặt Bùi Diệp vẫn là cái cháu chắt như cũ.

Giúp được một tay còn tốt, sợ là giúp không được còn cho người ta thêm phiền.

Bùi Diệp lại nói, "Các em ở lại đây đi."

Góp đủ Thanh Long Yển Nguyệt Đao, chỉ kém cái gọi là "Hoa quả".

Ngẫm lại tính quỷ hệ thống, Bùi Diệp cảm thấy gốc thực vật trước mặt chắc có quan hệ với "Hoa quả".

"Dọn bãi hoàn tất, tùy chúng ta!"

Sống lưng thẳng tắp, hai mắt bình tĩnh toát ra lãnh đạm bễ nghễ chúng sinh.

Nương theo là khí tức hùng hậu im ắng lan tràn, một hư ảnh cực đại hiển hiện sau lưng cô. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi