(QUYỂN 2) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử

__________________________

Tinh cầu nhỏ nhà mình bị chê.

Hướng Thụy Quân sao có thể chịu phục?

"Vì sao không ngấp nghé? Trái đất là tinh cầu thích hợp nhất cho nhân loại sinh tồn, tài nguyên cũng không ít..."

Bùi Diệp lại cười phản bác Hướng Thụy Quân, cô nói, "Cậu cũng nói là tinh cầu thích hợp nhân loại sinh tồn nhất, mà không phải tinh cầu thích hợp nhất cho sinh vật khác sinh tồn, còn nữa —— Mình cũng đâu có nói văn minh tinh cầu khác là văn minh nhân loại, có lẽ người ta căn bản không phải 'Người' ."

"Không phải là người?"

Bùi Diệp nói, "'Người ngoài hành tinh' là danh hiệu các cậu đặt cho sinh vật văn minh tinh cầu khác, bản thân bọn nó không phải nhân loại. Không phải 'Người', tự nhiên không thể dùng tư duy cố hữu của 'Người' phỏng đoán hành vi và động cơ của bọn nó, nhưng sinh vật cao đẳng có trí khôn bản chất đều giống nhau, càng trí tuệ càng có lý trí. Có một ít mình phải thừa nhận, trái đất đích thật là kỳ tích hiếm thấy trong vũ trụ, giống như một viên minh châu rực rỡ. Tinh cầu chỉnh thể không lớn nhưng ra đời nhiều sinh vật, thực sự là tinh cầu viện bảo tàng thiên nhiên chân chính."

So với giá trị tài nguyên, giá trị lịch sử, giá trị nghiên cứu của trái đất cao hơn.

Tài nguyên trái đất đặc điểm ở chỗ chủng loại nhiều, không phải số lượng nhiều.

Lấy góc độ Bùi Diệp xem, giá trị khai phá tài nguyên cũng không cao, bởi vì lượng tài nguyên đơn nhất không đủ lớn không đủ tập trung, lợi nhuận khai thác thấp.

Trọng yếu nhất là những năm này văn minh nhân loại phát triển nhanh chóng, sáu bảy tỷ nhân khẩu tiêu hao không biết bao nhiêu tài nguyên trái đất.

Văn minh tinh cầu khác người ta ăn no rỗi việc không có chuyện làm, hao phí nhiều tài nguyên tiến hành viễn chinh tinh tế chỉ vì ăn một miếng đồ thừa?

Bùi Diệp không thương hại tam quan Hướng Thụy Quân bị tàn phá, tiếp tục rót tư tưởng cho cô.

"Nếu mình là văn minh tinh cầu khác, có lẽ mình sẽ bảo trì hoàn cảnh sinh thái bên trên tinh cầu, phát triển tài nguyên du lịch, đem trái đất chế tạo thành tinh cầu du lịch độc nhất vô nhị. Tát ao bắt cá chỉ có thể thu hoạch lợi ích nhất thời, thật dài thật lâu mới là con đường kiếm tiền phát tài sáng suốt."

Hướng Thụy Quân có chứng vọng tưởng bị hại à.

Văn minh tinh cầu khác thế nào?

Văn minh người ta cao đến có thể tiến hành viễn chinh tinh tế thăm dò, tầm mắt khẳng định rất cao nha.

Không phải tộc ta lòng ắt suy nghĩ khác cái gì, đặt hai thể lượng văn minh so sánh căn bản không thành lập.

Nói đi phải nói lại một xíu ——

Văn minh nhân loại trái đất chính là chót của chót _(:з)∠)_

Hướng Thụy Quân: "..."

Hình như...

Nghe có lý?

Không đúng, đứa plugin này làm sao biết nhiều thứ như vậy?

Hướng Thụy Quân ánh mắt hoài nghi nhìn Bùi Diệp, sợ cô một giây sau sẽ tung ra "Thật ra ta là người ngoài hành tinh" đại loại thế.

May mắn, Bùi Diệp không nói như vậy.

"Phía trên đều là suy đoán của mình. Nếu thật là vậy, tai kiếp tận thế dễ xử lý."

Hướng Thụy Quân không hiểu.

"Dễ xử lý?"

Bùi Diệp nhún vai.

"Ai gây họa, người đó giải quyết tốt hậu quả."

Toàn cầu Zombie mấy tỉ, mỗi một phút mỗi một giây đều có nhân loại bị lây nhiễm trở thành Zombie mới.

Dù xử lí toàn bộ đám Zombie, virus Zombie lưu lại vẫn sẽ uy hiếp người sống sót nhân loại.

Trừ phi phá giải virus Zombie từ đầu nguồn.

Trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của trái đất căn bản làm không được.

Nếu là ngoài hành tinh văn minh cao cấp gây họa, vậy thì để bọn nó ra mặt thu thập virus Zombie, thuận tiện để nhân loại kiếm ít chỗ tốt.

Như lấy thân phận bình đẳng gia nhập liên minh sinh vật tinh tế có trí khôn.

Dù sao nhân loại là nạn nhân bị văn minh cao cấp tàn phá, bắt yếu điểm đền bù không quá phận.

Hơi suy nghĩ, Bùi Diệp đã nghĩ kỹ N kế hoạch.

Hướng Thụy Quân hoàn toàn không biết nên làm gì, chỉ có thể nghe Bùi Diệp chỉ huy.

Tề Thiên Thạc toàn bộ quá trình suy nghĩ viển vông, căn bản không hiểu.

Thanh Long Yển Nguyệt Đao lại ra vẻ hiểu biết, vắt hết óc nghênh hợp, đầy đủ thuyết minh như thế nào "Liếm cẩu" .

Chỉ liếm cẩu cho một mình đại lão Bùi Diệp (*? ▽? *)

Bùi Diệp suy đoán vắc xin "Đế Oa" và côn trùng trong lọ là văn minh tinh cầu khác mang đến, nhưng sự thật ra sao còn cần nghiệm chứng.

Biện pháp nghiệm chứng kỳ thật rất đơn giản.

Bùi Diệp không lập tức bóp chết côn trùng tai họa vườn trái cây, cũng là vì phương diện này cân nhắc.

Cô dùng tinh thần lực xâm lấn ký ức côn trùng, cục thịt quỷ dị một mực giả chết phát ra tiếng "Kít" bén nhọn, thân thể cuộn mình duỗi thẳng băng, cảm nhận được cơ bắp dưới lớp da màu ngà sữa run rẩy không ngừng, tựa hồ đang thừa nhận thống khổ không cách nào diễn tả bằng lời.

Loại trùng tộc này tuổi thọ dài đằng đẵng, con trước mắt rõ ràng vẫn là ấu trùng vừa ấp trứng không lâu.

Mặc dù là ấu trùng, nhưng mặc nó đợi tại trái đất không có thiên địch, ngày sau tất sẽ trở thành trùng vương quát tháo một phương.

Để nó trưởng thành đến mức độ đó, trái đất tuyệt đối xong!

Đừng nhìn Bùi Diệp gọi nó là côn trùng, nói côn trùng là sâu bệnh có hại tai họa vườn trái cây.

Nghe rất low, nhưng người ta đúng là không low.

Niên đại trùng tộc uy phong hiển hách, đúng thật có thể nói là cường giả quát tháo tinh tế, sinh vật có trí khôn nghe trùng biến sắc.

Hiện tại thành tai họa vườn trái cây, chỉ có thể nói phong thủy luân chuyển, sinh vật có trí khôn khác nhất thời không dám buông lơi, căn bản không cho trùng tộc cơ hội tu sinh dưỡng tức.

Vừa nghe đến nơi nào có trùng tộc liền phần phật phái binh qua thanh tẩy, quân phí còn có thể hoàn trả.

Như trùng hại vườn trái cây của Bùi Diệp.

Cho dù là nhân loại Liên Bang cũng đảm đương không nổi hậu quả trùng tộc hoàn toàn lớn mạnh, tự nhiên muốn bót tắt nguy hiểm ngay trạng thái nảy sinh.

Bùi Diệp thuận lợi xâm nhập tinh thần côn trùng, vây xem mấy năm trùng sinh ngắn ngủi của nó.

Loại bỏ tin tức vô dụng, rốt cuộc tìm được nội dung cô muốn xem.

Ấu trùng quá nhỏ tuổi, rất nhiều tin tức đứt quãng, Bùi Diệp chỉ có thể đại khái chắp vá ra một đoạn kịch bản.

"Thế nào?"

Bọn Hướng Thụy Quân không dám làm phiền Bùi Diệp, cho đến cục thịt quỷ dị trong lọ thủy tinh mềm ngã xuống, giống như bị ai chà đạp ngàn vạn lượt, hệt búp bê vải tàn tạ nằm ngửa ra, các cô mới truy vấn Bùi Diệp mở mắt ra, bức thiết hi vọng nghe được tin tốt từ miệng cô.

Bùi Diệp cũng không cô phụ mong đợi của bọn họ.

"Căn cứ kí ức con côn trùng này, nó và đồng loại của nó vào thời kì trứng trùng liền bị đặt trong vật chứa đặc thù, chỉ có thể nghe được tình báo mơ hồ. Phân tích những tin tình báo này, mình lớn mật phỏng đoán 'Người ngoài hành tinh' sưu tập bọn chúng muốn mang chúng nó đến sở nghiên cứu nào đó, kết quả thời điểm xuyên qua lỗ sâu thời không xảy ra ngoài ý muốn, vượt thất bại, nguồn năng lượng rò rỉ, buộc hạ cánh khẩn cấp phụ cận trái đất..."

"Người ngoài hành tinh" cực kì không may, quá trình hạ cánh khẩn cấp còn va chạm cùng vệ tinh.

"Thật, có người ngoài hành tinh thật?"

Liễu Diệp Tiên cả kinh trợn tròn mắt.

Bùi Diệp nói, "Có người ngoài hành tinh thì sao? Một con sói rơi vào trong đám dê sáu bảy tỷ người, kết cục cũng nghẹt thở."

Căn cứ tin tức côn trùng còn trong trứng phản hồi, "Người ngoài hành tinh" đen đủi, mảnh vỡ phi thuyền và vật phẩm trong phi thuyền đều bị quân đội nhân loại vớt lên, chuyển dời đến sở nghiên cứu. Bùi Diệp cũng may mắn hộ vị "Người ngoài hành tinh" ấy tiến vào sở nghiên cứu mà không phải bị xem như động vật đặc thù bưng lên bàn ăn ——

Có vài "Người ngoài hành tinh" dáng vẻ thật sự cực kỳ giống thực đơn nhân loại.

Hướng Thụy Quân: "..."

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Loại thời điểm này còn nghĩ cái này, tính làm gì?

Liễu Diệp Tiên nghĩ nội dung không tốt.

"Mình nhớ Thái Hạo từng nói, virus Zombie là sở nghiên cứu bí mật đảo... Chẳng lẽ là..."

"Người ngoài hành tinh" đen đủi bị quân đội bọn họ vớt đi? 

_________________________

Đào: Dạo này bận học nên sẽ không đăng thường xuyên nữa nha, rảnh sẽ đăng. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi