(QUYỂN 2) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử

__________________________

Liên tục xác nhận thương thế Đầu Trọc không nguy hiểm đến tính mạng, Liễu Diệp Tiên mới dừng trị liệu.

Cô ngẩng đầu một cái liền thấy mặt Thanh Long nghiêm túc lại âm trầm, không nhịn được lén nói thầm.

Liễu Diệp Tiên luôn cảm thấy ba anh em Thanh Long Yển Nguyệt Đao thành tinh.

Ngoại trừ hất lớp da cẩu cẩu, nét mặt, ánh mắt, động tác của bọn nó, đều không khác gì nhân loại, còn có năng lực học tập siêu mạnh.

"Thanh Long, đồng bạn của em nói cái gì?"

Ngôn ngữ không thông rất phiền phức, để tiện giao lưu, Bùi Diệp không ngại để Đầu Trọc cũng học tiếng người.

Nhưng đau đớn đánh nát xương hoành đối với bệnh nhân mà nói có phần không chịu nổi.

Cô chỉ có thể để ba anh em Thanh Long làm phiên dịch một lần.

Mọi người thấy Đầu Trọc chật vật, không khỏi não bổ ra vở kịch.

"Chẳng lẽ cảnh khuyển khác gặp nạn?"

Thương thế Đầu Trọc hấp hối sắp chết, phụ cận lại không có dấu vết cảnh khuyển khác, Thanh Long còn một vẻ âm khí nặng nề, hận không thể nhe răng gầm nhẹ, khả năng đội cảnh khuyển dữ nhiều lành ít khá cao. Thanh Long thu liễm ý lạnh, đặt mông ngồi dưới đất, cái đuôi lúc lên lúc xuống vỗ mặt đất. Tuy nó không mở miệng nói chuyện, nhưng mọi người đều cảm giác sát ý lan tràn trên người nó, dường như mang theo vài phần xao động.

Hồi lâu, nó nhe răng nói, "Em muốn đi báo thù cho Hoa Hoa và chiến hữu!"

Yển Nguyệt không lên tiếng nhưng yên lặng đứng sau lưng Thanh Long, cô em Đao cũng hết sức ủng hộ.

"Đúng, đi báo thù!"

Bùi Diệp nghe nói như thế, trong lòng hơi chắc chắn.

Đội cảnh khuyển quả thật xảy ra chuyện!

Đám người lên xe buýt cải tiến, ba cẩu Thanh Long sắc mặt từ đầu đến cuối không tốt lắm, chó đen Đầu Trọc cũng từ từ tỉnh lại.

Bốn con cẩu cẩu dùng tiếng chó giao lưu, khi thì nhe răng, khi thì mắt lộ ra hung sắc, khi thì gâu gâu tru lên.

Nhìn phản ứng cùng chung mối hận của bọn nó, đoán chừng đang đạt thành chiến tuyến.

Chờ cảm xúc nhóm cẩu cẩu ổn định lại, Bùi Diệp mới tiếp tục truy vấn.

Thanh Long lúc này không giấu diếm, mà là bàn giao chi tiết.

Đó là câu chuyện hơi dài dằng dặc quanh co.

Những chuyện đội cảnh khuyển trải qua trong thời gian này có thể viết một bản "Đội cảnh khuyển lang thang đào sinh ký".

Sau ngày tận thế giáng lâm, đội cảnh khuyển ngoại trừ một hai con thân thể yếu, con khác hầu như đều thành dị thú, chúng chó dưới Yển Nguyệt và cô em Đao tổ chức tìm Thanh Long nương tựa. Ai ngờ Yển Nguyệt và em gái Đao giữa chừng xảy ra chuyện bị "Hoàng đế" nhân loại ám toán, đại đội cảnh khuyển như bầy chó không đầu.

Vì ứng đối hoàn cảnh sinh tồn ác liệt, vì tất cả mọi người đều có thể sinh tồn, nhóm cẩu cẩu đoàn kết lại, hành động chung một chỗ.

Bọn chúng chuẩn bị ở vùng ngoại ô tương đối ít Zombie, phân công hợp tác, cùng tìm kiếm đồ ăn sinh tồn.

Mới mấy ngày đầu vẫn rất thuận lợi, không lâu lắm gặp dị thú bị nhân loại thuần phục.

Bọn chúng và dị thú nói chuyện giao lưu mới biết phụ cận có một căn cứ nhân loại sinh tồn cỡ nhỏ, căn cứ sẽ tiếp nhận dị thú có trí khôn.

Một phen thương lượng, nhóm cẩu cẩu đội cảnh khuyển quyết định gia nhập căn cứ nhân loại này, tìm kiếm cuộc sống sinh hoạt thêm ổn định.

Nếu không phải nửa đường xảy ra vấn đề, bản thân bọn chúng cũng muốn tìm Thanh Long gia nhập căn cứ XX.

Căn cứ vào chức nghiệp thân phận, bản thân bọn chúng từ đầu đến cuối mang thiện ý và thân cận đối với nhân loại.

Đầu Trọc đi theo đại bộ đội hành động, không có dị nghị.

Căn cứ nhân loại cũng nhỏ, nhưng so với vùng ngoại ô an toàn hơn nhiều, còn có đồ ăn nhét đầy bao tử.

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, đội cảnh khuyển có lẽ sẽ ở định cư ở chỗ này luôn, nếu như ngày đó nửa đêm Đầu Trọc không thức dậy đi tiểu...

Thời điểm Đầu Trọc đi nơi hẻo lánh đi tiểu ngửi được mùi quen thuộc.

Nó lần theo mùi đi tìm, ngoài ý muốn phát hiện người quen biết cũ.

Đội hoa không ít cậu nhóc đội cảnh khuyển thích -- "Hoa Hoa" .

Hoa Hoa là một cô chó tuổi không lớn lắm, nòi giống tốt, tính phục tùng cực cao, nghe lời dịu dàng ngoan ngoãn.

Thục nữ bên trong chó!

Không chỉ được mấy cậu nhóc trẻ tuổi khác thích, Thanh Long cũng thích nó.

Bùi Diệp mới đầu còn nghe say sưa ngon lành, nghe đến đó liền đổi sắc mặt.

"Em có cô nàng mình yêu mến?"

Đã nói mọi người cùng nhau độc thân, hóa ra thằng nhãi Thanh Long này đã sớm không phải cẩu độc thân rồi?

Thanh Long trầm thấp nói, "Em ấy không biết."

Bùi Diệp buồn cười.

Thanh Long vậy mà là thầm mến.

Thanh Long nói, "Cảnh khuyển không cho phép tiếp xúc thân thể cùng khác phái, nhiệm vụ dễ phân tâm."

Hoa Hoa là giống cái huyết thống tốt, mặc dù tố chất không đủ trở thành cảnh khuyển hợp cách, nhưng lại thích hợp nhận nhiệm vụ sinh dục.

Khuyển xá chú trọng lai giống ưu sinh ưu dục.

Bởi vậy, thầm mến cũng chỉ có thể thầm mến.

Thanh Long là chú chó ưu tú bên trong cảnh khuyển, khẳng định sẽ để nó lưu hậu đại, nhưng chưa chắc là cùng cô chó mình thích.

Trước tận thế giáng lâm, cô nhóc Hoa Hoa mang thai, bị chuyển dời đến địa phương khác dưỡng thai tiếp nhận chăm sóc.

Thanh Long coi là Hoa Hoa không qua nổi tận thế, không ngờ sẽ từ trong miệng Đầu Trọc nghe được tung tích của nó.

Hoa Hoa và Đầu Trọc gặp nhau, Đầu Trọc mới biết Hoa Hoa ăn một phen đau khổ mới kéo bụng lớn tìm được căn cứ nhân loại này.

Bùi Diệp càng nghe càng cảm thấy không thích hợp.

"Nó là một cô chó có thai, một mình đi tới căn cứ người sống sót nhân loại?"

Thanh Long nói, "Hoa Hoa sở hữu dị năng, dị năng giúp em ấy."

Hình thể chó dị thú hóa lớn hơn ban đầu rất nhiều, nhưng Hoa Hoa vẫn là bộ dáng lúc trước, người sống sót căn cứ nhỏ liền cho rằng Hoa Hoa là đầu chó hoang đã hoài thai, không để nó trong lòng. Trên thực tế, Hoa Hoa cũng là dị thú, nhưng năng lực dị thú của nó rất đặc thù.

Nó có thể đọc tâm!

Bất luận là động vật, thực vật, Zombie hay người sống, trong phạm vi nhất định nó đều có thể nghe được "Tiếng lòng" .

Nó dựa vào dị năng ấy mới có thể tránh nhiều nguy hiểm như vậy đi vào căn cứ nhỏ đó.

Vốn cho rằng căn cứ nhỏ an ổn, lại may mắn gặp đồng bọn từng quen biết, chắc nó có thể bình an sinh hạ bảo bảo trong bụng.

Kết quả --

Hoa Hoa nghe được tiếng lòng lãnh đạo căn cứ người sống sót.

Cái căn cứ tư nhân nhỏ này tiếp nhận dị thú là có mục đích, vì dùng dị thú nuôi nấng một con trăn đặc thù, để trăn nhanh chóng tiến hóa.

Hoa Hoa đem tin tức nói cho đồng bọn, đội cảnh khuyển hoả tốc họp bàn, chuẩn bị đào vong lần nữa.

Nhưng hành động của bọn nó bị con trăn dị thú kia biết được, chạy trốn không bao lâu đã bị truy sát.

Đội cảnh khuyển hi sinh mấy chiến hữu ngăn chặn con trăn, vì những chú chó khác tranh thủ thời gian chạy trốn.

Đầu Trọc chính là một trong những con đoạn hậu.

Vốn cho rằng chết chắc, không ngờ còn lưu lại một hơi, nhưng phụ cận tùy thời có Zombie xuất hiện, tình cảnh của nó vẫn nguy hiểm.

Nó kéo lấy thân thể trọng thương, khó khăn tìm một không gian chật hẹp, dựa vào địa thế ngăn Zombie liền ngất đi.

Thời khắc sắp chết được Thanh Long cứu trở về.

Đầu Trọc thương thế nặng, không phân rõ qua bao ngày.

Chỉ biết --

Bọn chiến hữu chắc là dữ nhiều lành ít.

Hoa Hoa còn là sản phụ sắp sinh, trên đường chạy trốn không theo kịp đại bộ đội...

"... Con trăn kia rất lợi hại, thực lực vô cùng cường đại, bọn nó không cách nào cắn nát da ngoài của con trăn..."

Đầu Trọc là dị thú cấp hai, hình thể lớn, lực cắn còn kinh người, kiểu này còn không phải đối thủ người ta.

Một chú cảnh khuyển cùng Đầu Trọc đoạn hậu bị con trăn quấn quanh, xương cốt toàn thân vỡ vụn, vạch phá nội tạng mà chết.

Đầu Trọc chỉ nghĩ lại cảnh tượng đó, nó đã không ngăn được khổ sở.

Thanh Long lại nhe răng, hung ác buông lời.

"Hầm canh rắn!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi