[QUYỂN 3] ĐẠI LÃO LẠI MUỐN TAN VỠ

Đây là toàn bộ những gì được viết trong tư liệu.

Vì thế hiện tại ký chủ không thể mở mắt, hai mắt sẽ luôn có cảm giác như bị ánh sáng mặt trời thiêu đốt, đại khái là tạm thời mất đi thị giác. Sau đó sẽ mất đi thính giác, vị giác, khứu giác rồi cuối cùng là xúc giác.

Cứ bảy ngày sẽ đổi một lần, cho đến khi mất đi tất cả 5 giác quan, lúc ấy ký chủ sẽ vĩnh viễn rơi vào bóng đêm.

Hệ thống nhẹ giọng nói: [ký chủ, thuốc hoãn đau loại cực phẩm có thể giúp cô giảm bớt cơn đau khi bị mất năm loại giác quan.]

Nam Nhiễm ngồi ở đó nghe một lúc, sau đó dò hỏi: "Nơi nào không có ánh sáng mặt trời chiếu vào?"

Hệ thống lập tức trả lời: [ký chủ, cách mười mét về phía trái có một căn nhà hoang nhỏ.]

Nam Nhiễm cố gắng dùng chút sức lực cuối cùng trong người để đỡ tường đứng dậy, nhắm chặt mắt, bước từng bước khó khăn về căn nhà hoang trước mặt.


Mắt cá chân bên chân phải truyền đến cảm giác vô lực khiến cô lảo đảo thiếu chút nữa đã ngã ra đất.

Tiểu hắc cầu đi dạo một vòng rồi quay lại đỡ lấy bả vai Nam Nhiễm.

Cuối cùng, sau khi tốn không ít công sức cô cũng đi tới được căn nhà bỏ hoang kia.

Căn nhà này rất nhỏ, có lẽ vì để phòng tang thi nên tất cả cửa sổ đều bị đóng chặt lại rồi dùng đinh đóng vài tấm gỗ chặn ở đối diện. Cũng vì thế mặt trời mới không thể chiếu vào nhà, cả căn nhà đều chìm trong bóng tối.

Vừa đi vào trong, Nam Nhiễm liền thử mở mắt lẫn nữa, tuy có thể thấy được mọi thứ ở xung quanh nhưng vẫn rất mơ hồ.

Quét mắt nhìn khắp căn nhà một vòng, Nam Nhiễm tiếp tục nhắm mắt lại.

Có hơi chói mắt.

Trong căn phòng này ngoài cô gái cả người đầy máu nằm ở trên đất thì chỉ còn mình Nam Nhiễm mặc một bộ y phục giống như thuộc về vị diện trước.


Y phục trắng tinh sớm đã bị máu nhuộm thành màu đỏ.

Chẳng lẽ, cô không có đổi cơ thể?

Nghĩ vậy, Nam Nhiễm lập tức giơ tay sờ sờ mặt mình, phát hiện trên mặt có một vết sẹo do súng điện của Hàm Linh Phi gây ra.

Tiếp đến, cô sờ thử hai mu bàn tay của mình.

Tuy rằng vết thương do đạn bắn trúng đã lành hẳn nhưng vừa đụng vào liền cảm thấy hơi gồ ghề, ẩn ẩn đau.

Hệ thống lập tức giải thích: [ký chủ, cô bị hút đến thế giới này cho nên cơ thể hiện tại của cô vẫn là của Yêu Vương, không có gì thay đổi.]

Bản thân Yêu Vương chính là một vị thuốc quý nên đương nhiên năng lực tự chữa lành cũng rất mạnh. Vết sẹo đã tự khép lại từ lâu.

Nghe hệ thống nói, Nam Nhiễm liền hiểu thêm về bản thể của mình.

[ký chủ, bởi vì cô không phải người của thế giới này, hơn nữa trong thế giới này cũng có một người khác tên là Nam Nhiễm, có dung mạo giống hệt cô. Hai Nam Nhiễm giống nhau như đúc cùng xuất hiện sẽ làm lệch quỹ đạo vận hành của thế giới. Vì thế ở vị diện này cô không thể dùng cái tên Nam Nhiễm như bình thường nữa. Hiện tại, cô có thể lựa chọn những cái tên dưới đây để sử dụng tạm thời: 1. Nam Đại Tráng 2. Nam Hoa Hoa 3. Hàm Linh Phi.]


Nói xong, hệ thống lập tức nhỏ giọng nhắc nhở: [hệ thống nhắc nhở, Hàm Linh Phi vốn là người của thế giới này, việc nàng ta rời đi đã tạo thành một lỗ hỏng của thế giới. Nếu cô lựa chọn thay thế thân phận của nàng ta, giúp nàng ta hoàn thành những việc cần làm, giúp thế giới trở về đúng quỹ đạo vốn có của nó thì sẽ được xem là đã hoàn thành một chuyện tốt. Như vậy, sự trừng phạt và phản phệ của chú nguyền rủa trong người ký chủ sẽ biến mất. Ký chủ sẽ khôi phục lại bình thường. Hơn nữa, Thiên Đạo cũng sẽ đứng về phía cô, cho cô vài thứ tốt, có thể giúp đỡ cô trong tương lai.]

Mí mắt Nam Nhiễm giật giật, không chút do dự nhanh chóng đồng ý: "Ừ."

Còn có cái tên nào... khó nghe hơn hai cái tên kia sao?

Cô vừa dứt lời, hệ thống liền mở miệng: [đinh đinh, chúc mừng ký chủ, hiện tại tên của cô là Hàm Linh Phi.]
Dựa vào giọng nói của hệ thống, dễ dàng nhận ra nó đang rất cao hứng.

[ký chủ, cô thử mở mắt đi.]

Nam Nhiễm nghe theo hệ thống, chậm rãi mở mắt.

Lúc nhìn bốn phía xung quanh, hai mắt vẫn có chút đau nhưng không hề có hiện tượng bóng chồng lên bóng, ngược lại có thể thấy rất rõ những thứ có ở trong phòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi