[QUYỂN 3] ĐẠI LÃO LẠI MUỐN TAN VỠ

Kim Cao duỗi tay đẩy người nọ ra, ngay cả liếc mắt cũng không thèm cứ thế ngồi lên xe jeep.

Ngồi trong xe, hắn ta nhắm mắt lại, im lặng không nói một câu.

Chờ đến giữa trưa, hai người kia vẫn chưa trở về.

Đội trưởng thở dài một hơi, vung tay ra hiệu xuất phát, tiếp tục lên đường.

Đến tận năm ngày sau, Nam Nhiễm mới trở về.

Trưa ngày hôm đó.

Bởi vì sắp tới căn cứ B nên hiếm khi đoàn xe dừng lại nghỉ ngơi vào giữa trưa. Kết quả mới nghỉ ngơi được một lúc thì thấy Nam Nhiễm chậm chạp bước ra từ sau một hòn đá, một câu cũng không nói đã leo lên xe jeep.

Chúc Băng nhướng mày.

Đây là lần đầu tiên cô thấy Nam Nhiễm không quan tâm tới đồ ăn, yên lặng ngồi trong xe đợi.

Hình như cô ấy rất mệt.

Nhưng điểm kỳ lạ nhất chính là chỉ có Nam nhiễm trở về, hoàn toàn không thấy bóng dáng Túc Bạch đâu.


Đoàn người nhanh chóng dùng cơm nước xong, tiếp tục lên đường.

Tới lúc hoàng hôn.

Thời điểm xe dừng lại nghỉ ngơi lần nữa mới thấy Nam Nhiễm xuống xe.

Cô dựa lưng vào một cục đá, bộ dáng chán chường.

Ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng mọi sự chú ý đều đặt lên hai người Hoắc Tư và Chúc Băng.

Chúc Băng thấy trên cổ cô có một dấu vết kỳ lạ, đôi môi sưng đỏ, vẻ mặt lười biếng còn mang theo vẻ quyến rũ.

Chậc.

Mấy thứ này tuyệt đối không phải do một lần xuân phong nhất độ lưu lại, phải là nhiều lần xuân phong nhất độ cộng lại.

Nam Nhiễm ngồi ở đó, tầm mắt đảo quanh một vòng, bỗng nhiên phát hiện Kim Cao đang ở phía xa.

Thần kỳ nhất chính là cả người hắn ta đều đã khôi phục lại bình thường. Từ ngôn từ đến cử chỉ đều không nhìn ra chút dị thường. 


Cô nhớ rõ đêm đó, cả người hắn ta đã nát bép, ngay cả cử động một ngón tay cũng không được cơ mà?

Hệ thống nãi thanh nãi khí: [ký chủ, hiện tại cô là Hàm Linh Phi, đây là vị diện Hàm Linh Phi đã sống trước khi xuyên qua vị diện tu tiên.]

Nam Nhiễm tùy ý đáp: "Biết."

Hệ thống lại nãi thanh nãi khí giải thích: [ký chủ, không phải sau khi xuyên qua vị diện tu chân giới Hàm Linh Phi mới thích ngủ với đàn ông. Trước đây cô ta đã lăn giường với không ít người. Kim Cao chính là một trong số đó. Sau này, cô ta cảm thấy Kim Cao vô dụng nên đẩy hắn ta vào trong đám tang thi, để hắn ta bị tang thi cắn chết.]

Đương nhiên, hiện tại hắn ta đã biến thành một con tang thi.

Còn không thể trùng hợp hơn gặp được ký chủ.

Hệ thống lại nói: [ký chủ, trước đây mỗi lần lăn giường với đàn ông, vì để đối phương không phát hiện cô ta đều đeo mặt nạ giấu đi gương mặt thật của mình. Rất nhiều người đàn ông đã lăn giường với cô ta đều không biết dung mạo của cô ta ra sao.]


Dường như cái này đã chạm tới hố đen tri thức của Nam Nhiễm, cô nghi hoặc hỏi: "Không biết dung mạo thế nào cũng có thể lăn giường? Ai cũng có thể?"

Từ trước đến nay, Nam Nhiễm chưa từng tiếp xúc với mấy việc liên quan đến phương diện tình ái.

Sau khi ra khỏi đại lao, gặp được dạ minh châu, cô mới... làm loạn cùng hắn. Sau đó chưa từng thoát khỏi bàn tay của dạ minh châu nên đối với loại chuyện hỗn loạn này, cô thật sự rất mờ mịt.

Hệ thống gật đầu, nói một câu thấm thía: [ký chủ, thế giới rộng lớn, loại người nào cũng có.]

Nam Nhiễm nghe xong, lên tiếng: "Ừ."

Hệ thống nhỏ giọng nói: [ký chủ, Kim Cao nhận nhầm cô thành Hàm Linh Phi bởi vì trên chân cô có đeo lục lạc. Lúc trước, khi cô lựa chọn thân phận Hàm Linh Phu, hệ thống đã đưa nó cho cô. Sau đó, vì cô luôn mặc quần áo thể dục nên mọi người không nhìn thấy nó. Hiện tại cô thay quần áo mới, để lộ cẳng chân nên hắn ta mới nhận ra.]
Tên Hàm Linh Phi, trên mặt có vết sẹo, cổ chân đeo lục lạc.

Đương nhiên Kim Cao sẽ cho rằng Nam Nhiễm là Hàm Linh Phi.

Nếu đã tìm được người thì tất nhiên phải báo thù!

Do đó mới có cảnh tượng khủng khiếp ở trong rừng rậm đêm hôm đó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi