(QUYỂN 3) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

"Tại sao người đứng đầu lại gọi là nữ vương zombie?" Nghiêm Nghị hoang mang hỏi.

Người báo tin vội đáp, "Nghe nói nữ vương zombie thật sự là zombie, chẳng qua là có ý thức, lại còn rất mạnh."

Nghiêm Nghị lắp bắp kinh hãi, nhưng rồi sắc mặt gã lại khôi phục bình thường nhìn Nhan Niệm. Zombie có ý thức à, bọn họ đã từng thấy rồi, còn rất thân quen.

Tay Nhan Niệm run lên, vì sao không giống trong tiểu thuyết?

Chẳng lẽ ả xuất hiện nên sinh ra nhiều hiệu ứng cánh bướm như thế?

"Anh Nghiêm, bên ngoài càng ngày càng nguy hiểm, người xung quanh đế quốc Lạc Nhật đã vào trong hết rồi. Biện pháp tốt nhất bây giờ là sát nhập hết các căn cứ còn lại, cộng đồng chung tay mở rộng phạm vi sinh sống cho con người."

"Đúng vậy, xem ra nếu chúng ta không đầu hàng đế quốc Lạc Nhật, bọn họ sẽ không ra tay trợ giúp chúng ta."

"Để tôi suy nghĩ đã."

Tô Ngạo đã đi thăm dò. Anh ta là zombie có ý thức, sau khi gặp mặt đã muốn ở trong bóng tối bảo vệ Nhan Niệm. Hiện giờ anh ta đã lên đến cấp sáu, ngoại hình cũng sạch sẽ hơn nhưng mà sắc mặt vẫn không được bình thường.

Anh ta rất mạnh. Sau khi những thành viên cũ rời đi, người vừa mạnh vừa đáng tin bên cạnh Nghiêm Nghị chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Tô Ngạo tuyệt đối sẽ không phản bội gã, vì Nhan Niệm.

Giờ thì chỉ cần chờ tin tức về là được.

Edit: Phong Nguyệt

Beta: Jin Yin

Đăng trên watt--pad _phongnguyetnguyet_

Không bao lâu sau, Tô Ngạo quay về.

"Anh Tô, sao rồi?"

Nhan Niệm quan tâm. Mạt thế hiện giờ khiến ả cực kì khủng hoảng, vì nó không hề giống với trong tiểu thuyết. Đây không còn là tiểu thuyết nữa, mà là một thế giới thật sự rồi.

Lần đầu tiên, ả cảm nhận được sự sợ hãi.

Sắc mặt Tô Ngạo phức tạp. Vì đã nghĩ kĩ trên đường đi rồi nên anh ta cũng không giật mình lắm.

"Nữ vương zombie thật sự là zombie. Những zombie mà chúng ta nghĩ đã biến mất thực ra là được nhận vào trong đế quốc Lạc Nhật. Zombie trong đó đều có ý thức, không cắn người, còn có thể chung sống hòa bình với con người. Bọn họ ăn đồ ăn như con người, thậm chí..."

"Còn gì nữa?"

Nhan Niệm không tin được, có khả năng zombie với con người chung sống hòa bình với nhau? Nhưng rồi... ả nhìn Tô Ngạo, đúng là có khả năng.

Tô Ngạo nói tiếp, "Trong thành có tám phần dân số là zombie, hai phần là con người. Cuộc sống trong đó không khác gì cõi tiên, cực kì hòa bình. Tôi chứng kiến licker xông vào trong đó, chưa được vài bước đã bị tiêu diệt."

"Sao có thể chứ??"

"Nếu bọn họ có thể tiêu diệt licker, sao lại không ra tay gϊếŧ hết đi?" Nhan Niệm hỏi theo bản năng, "Đây là việc có ý nghĩa to lớn với con người mà?"

Lần đầu tiên Tô Ngạo phản bác lại Nhan Niệm, "Niệm Niệm, đó là nơi zombie thống trị, tên của nó vốn dĩ là đế quốc zombie."

"Sở dĩ đổi lại thành đế quốc Lạc Nhật là vì chồng của nữ vương zombie, cũng là thân vương Thời Thừa đã từng là thủ lĩnh của căn cứ Lạc Nhật."

"Em nghĩ zombie sẽ trợ giúp con người tiêu diệt licker hay sao?"

"Con người coi zombie là kẻ thù, zombie sao lại muốn giúp con người chứ?"

Tô Ngạo không muốn nói rằng, anh ta cực kì hâm mộ đế quốc Lạc Nhật, sống trong đó còn hạnh phúc hơn so với sống với con người.

Nữ vương zombie là mạnh nhất, có thể thành lập ra được một đế quốc, bảo vệ zombie, còn có thể giúp zombie chung sống hòa bình với con người.

So với anh ta chỉ muốn bảo vệ người mình yêu thầm, người ấy vĩ đại hơn nhiều.

Anh ta nghe được một câu nói của nữ vương, rằng, "Chúng tôi cũng là con người, vì sao không thể sống được trên hành tinh này? Đây là quyền được sống của chúng tôi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi