QUYỀN TÀI

Buổi trưa.

Bên ngoài tiệm ăn.

Người mừng thọ cơ bản đều tiến vào, chỉ còn Đổng Học Bân và Lịch Phong vài người khô cằn đứng ở nơi đó, khiến cho mấy người quân nhân cùng cảnh vệ viên liên tiếp nhìn bọn họ.

"Lịch huyện trưởng, xin lỗi?" Đổng Học Bân cái này là thật tâm, bởi vì mâu thuẫn của mình và Lưu Quốc Vĩ khiến cho Lịch Phong vô duyên vô cớ đắc tội một người thường ủy thị ủy, Đổng Học Bân nghĩ thật có lỗi.

Lịch Phong khoát khoát tay, "Không có việc gì, chúng ta cùng lên, chúng tôi sao có thể một mình đi vào?"

Ấn tượng của Đổng Học Bân đối với Lịch Phong nhất thời chuyển tốt hơn rất nhiều, "Như vậy đi, buổi tối tôi mời ông ăn, hai ta tâm sự."

Lịch Phong cười nói: "Người ta đều không chào đón chúng ta tiến vào, bằng không buổi trưa đi? Tìm một chỗ ngồi tôi mời cậu."

"Buổi trưa có thể không được." Đổng Học Bân thấy ánh mắt nghi hoặc của Lịch Phong, liền chỉ chỉ bên trong nói: "Chúng ta còn phải đi vào ăn cơm một lần, tới đã tới, sao có thể đi?"

Lịch Phong và mấy người cán bộ huyện Đại Phong đều sửng sốt, còn muốn đi vào?

Đổng Học Bân vốn là không muốn chen vào cái náo nhiệt này, hắn nghĩ vì một chút việc nhỏ không cần phải động mồm mép với bọn họ, nhưng tình huống hiện tại không giống, nhìn hai cha con Lưu Quốc Vĩ và Lưu Hải Tân ở chỗ đó nói bóng nói gió chế ngạo mình, còn gây xích mích quan hệ của hắn và lãnh đạo huyện Đại Phong, hơn nữa rõ ràng là con trai của Lưu Quốc Vĩ ông làm việc không có quy củ ngược lại còn muốn khuyến khích thành phố cho Đổng Học Bân tôi xử phạt, tính tình của Đổng Học Bân còn có thể nhẫn? Mẹ kiếp, một đám tiểu nhân! Cả đám đều là cái sắc mặt gì chứ! Đạp mặt tôi? Tôi ngày hôm nay con mẹ nó sẽ tiến vào!

Đổng Học Bân nghiêm mặt lạnh đi vào trong.

Cảnh vệ viên nhìn chằm chằm vào hắn, thấy thế đưa tay, "Cậu làm gì thế?"

"Anh nói tôi làm gì?" Đổng Học Bân nhìn hắn hỏi ngược lại.

Cảnh vệ viên trầm mặt, "Mời đưa ra thiệp mời! Không có thì thật xin lỗi!"

Đổng Học Bân vừa rồi đối với hắn ta đã không có ấn tượng tốt, hiện tại vừa nghe lời này, đuôi lông mày càng nghiêm, "Cho dù tôi có thiệp mời! Còn đến lượt anh đòi tôi sao? Anh là ai hả?"

Lời này rất lớn, nhất thời hấp dẫn tới không ít người chú ý.

Rất nhiều quan quân ở bên trong cũng đều thay đổi sắc mặt, thọ yến của Hùng phó tư lệnh còn có người dám gây sự?

Có mấy người còn mang theo súng, thấy thế đều cảnh giác lên, đều nhìn về phía Đổng Học Bân.

Cái trán Lịch Phong nhất thời đổ mồ hôi, mấy người huyện Đại Phong bên cạnh cũng đều hết chỗ nói, vừa còn còn nói sao ôn thần lại đột nhiên độ lượng như vậy, không ngờ rằng người ta là nhịn phát tác, ôn thần quả nhiên là ôn thần, qua hai năm tính cách cũng không có thay đổi, phải biết rằng ngày hôm nay chuẩn bị tiệc thọ là của Hùng phó tư lệnh, là quan to của quân bộ, cho dù là bí thư thị ủy thành phố Phần Châu tới cũng phải khách khí với Hùng phó tư lệnh! Ở chỗ này gây sự sẽ có hậu quả cái gì? Những cái này quan viên của huyện Đại Phong không cần nghĩ cũng có thể biết!

Nhưng Đổng Học Bân không cho là đúng, hắn ngày hôm nay cảm thấy cái này thật thú vị!

Cảnh vệ viên vừa nghe cũng phát hỏa, "Tôi là cảnh vệ viên của Hùng tư lệnh! Tôi nhận được mệnh lệnh! Không có thiệp mời ai cũng không thể vào! Có chuyện gì?"

Đổng Học Bân cười lạnh nói: "Khẩu khí rất lớn, anh không nói anh là cảnh vệ viên, tôi đều nghĩ tên nhóc anh là tư lệnh đấy!"

"Làm càn!" Cảnh vệ viên đưa tay rút súng!

Đổng Học Bân vui vẻ, "Anh đừng giở trò này với tôi, các người hở một chút mượn súng ra tôi đã sớm lĩnh giáo rồi, cầm súng cũng không dám bắn, vậy anh lấy ra làm gì? Hù dọa người hả? Thế thì anh tìm lộn người rồi, bình thường đều là tôi hù dọa người khác, còn chưa ai có thể hù dọa tôi!"

"Đổng chủ nhiệm!" Lịch Phong nhanh chóng đi tới nói: "Thôi bỏ đi, chúng ta tìm một chỗ ngồi nói chuyện cũng được."

Tính tình thối của Đổng Học Bân cũng nổi lên, "Vậy cũng không được, hôm nay tôi còn sẽ đi vào ăn cơm chùa một lần!"

Lịch Phong nhìn về phía cảnh vệ viên nói: "Có chuyện từ từ nói! Hôm nay là đại thọ của Hùng tư lệnh! Cậu động súng cái gì? Tiểu đồng chí người không lớn, tính tình thật không tiểu!" Lịch Phong cũng có chút tức giận động tác muốn rút súng của đối phương, nhưng cũng không có lo lắng an toàn của Đổng Học Bân, bởi vì ông và mấy người cán bộ của huyện Đại Phong đều biết, đừng nói một người cảnh vệ viên, là mười người sợ rằng cũng sẽ không phải là đối thủ của Đổng Học Bân.

Cảnh vệ viên quát: "Ai cho các người gây sự!"

Đổng Học Bân cười nói: "Vậy tôi ngày hôm nay đến gây sự đấy! Thế nào?"

Lịch Phong bất đắc dĩ kéo hắn một cái, "Đổng chủ nhiệm, cậu cũng bớt tranh cãi."

Lúc này, một người quan quân từ bên trong đi ra, "Chuyện gì xảy ra? Xảy ra chuyện gì?"

Cảnh vệ viên lập tức nói: "Có người gây sự!"

Người quan quân này nhìn qua tựa như cũng là thân tín của Hùng phó tư lệnh, bất quá cũng không có hung hăng như cảnh vệ viên, nhìn qua hẳn là văn chức, nghe vậy thì nhìn Đổng Học Bân bọn họ một chút, "Mấy vị, đại thọ Hùng tư lệnh, mọi người cho tôi mặt mũi."

Một người cán bộ huyện Đại Phong nói: "Đây là Lịch huyện trưởng và Đổng chủ nhiệm!"

Người quan quân chợt nói: "Là Lịch huyện trưởng của huyện Đại Phong à? Hùng tư lệnh vốn là không muốn quấy rối quan viên địa phương, cho nên mới không phát thiệp mời, các người thấy có phải là..." Nói tuy rằng khách khí, bất quá vẫn là cái vẻ không có thiệp mời không thể đi vào.

Reng reng reng, reng reng reng, điện thoại của Đổng Học Bân bỗng nhiên vang lên.

Đổng Học Bân vừa nhìn dãy số, liền đi xa một chút tiếp, "Tuệ Lan, làm sao vậy?"

Tạ Tuệ Lan nói: "Hai ngày nay vì chuyện của tên nhóc anh làm cho em hồ đồ, anh không phải ở gần huyện Đại Phong sao? Đại thọ sáu mươi của hải quân Hùng phó tư lệnh, thiệp mời gửi đến chổ của em, mời hai chúng ta tham gia, em có việc không đi được, lúc đầu muốn hỏi anh một chút, bất quá thành phố muốn điều tra anh, ầm ĩ lên em cũng quên chuyện này, anh xem đi, có thể đi thì đi, không thể đi cũng không sao."

"Gửi thiệp mời cho hai ta?"

"Ừm, anh muốn đi nói em nói cho anh số trên thiệp mời, em nhìn thời gian, ừm, là buổi trưa ngày hôm nay, anh hiện tại đi có phải là không kịp không?"

"Ha ha, vậy thật là trùng hợp, anh đang ở chỗ này."

"Anh đã đi?"

"Vừa mới đi ngang qua, bất quá không có thiệp mời không cho anh vào."

"Thiệp mời đánh số là 002, anh nói với bọn họ là được, bọn họ chỗ đó hẳn là có lập hồ sơ."

"Được, anh đã biết."

Cúp điện thoại, Đổng Học Bân thu điện thoại di động đi trở lại, thấy cảnh vệ viên còn đang chờ mình, Đổng Học Bân lạnh lùng một tiếng nói: "Thiệp mời không mang đến, đánh số 002, Đổng Học Bân!"

Cảnh vệ viên sửng sốt.

Người quan quân kia cũng kinh ngạc nhìn hắn, không nói cái gì, lật lật một quyển vở, thật đúng là tìm được tên của Đổng Học Bân tại vị trí số 002.

Đổng Học Bân không mặn không nhạt nói: "Mấy vị này là bạn bè của tôi, hiện tại chúng tôi có thể vào?"

Quan quân lúc đầu muốn cho Đổng Học Bân đưa ra chứng minh thân phận, nhưng vừa nghĩ vẫn là không dám mở miệng, "Có thể, mấy vị mau mời vào, vừa rồi bắt chuyện không chu toàn xin thứ lỗi, thật sự xin lỗi."

Lịch Phong mấy người còn chưa có phản ứng, Đổng Học Bân đã kéo bọn họ tiến vào.

...

...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi